Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 804: Là giấc mơ, hay là tương lai? 3

Chương 804: Là giấc mơ, hay là tương lai? 3
Trải nghiệm đó quá chân thật, đến mức hiện tại nhớ lại, Chử Dương vẫn cảm thấy đau lòng: "Nếu như đây là một giấc mộng, ta hy vọng giấc mộng này vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại. Nếu đó là giấc mộng tiên đoán tương lai của ta, ta sẽ tuyệt đối không để bi kịch kia tái diễn!"
Trong thế giới kia, Chử Dương hùng tâm tráng chí chưa thành đã chết. Cũng chính vào khoảnh khắc tử vong đó, ý thức của hắn bỗng nhiên trở về thế giới hiện tại, trở về khoảnh khắc hắn tỉnh lại sau khi hôn mê lúc luyện công cùng các sư huynh đệ đồng môn.
Vì để ngăn cản bi kịch tái diễn, từ khi Chử Dương tỉnh lại, hắn vẫn luôn âm thầm trù tính, chuẩn bị.
Hắn thể hiện ra thiên phú cùng với trí tuệ, tâm chí hơn người, đầu tiên khiến chưởng môn sư bá Ô Vân Lương phải nhìn hắn bằng con mắt khác.
Cũng chính là thông qua tin tức mà Ô Vân Lương vô tình để lộ, kết hợp với những gì hắn biết, Chử Dương rốt cục đã hiểu rõ chân tướng Thiên Ngoại Sơn bị diệt ở kiếp trước.
Nhị sư bá của hắn, một trong những nhân vật nòng cốt của Thiên Ngoại Sơn, đã sớm bị Ngũ Khinh Nhu, quyền thần của Đại Tần, mua chuộc. Thiên Ngoại Sơn dựa vào Thục Sơn Kiếm Tông cũng là do một tay Ngũ Khinh Nhu sắp xếp. Sau đó Lương Càn bị ám sát cũng là do Ngũ Khinh Nhu sắp xếp.
Mục đích chính là muốn khiến Thục Sơn Kiếm Tông và Đại Chu hoàng triều đối đầu với nhau, dồn hết lực chú ý lên người đối phương, không còn thời gian để ý đến chuyện khác.
Mà nhân lúc đó, Ngũ Khinh Nhu bắt đầu thanh trừ thế lực của các gia tộc đối địch với hoàng thất Đại Tần.
Loại đấu đá nội bộ này, vốn là lúc dễ bị kẻ địch bên ngoài thừa cơ tấn công nhất. Nhưng Ngũ Khinh Nhu lại thành công khích để hai kẻ địch lớn đánh nhau, Giải Cương hậu hoạn, nhân cơ hội giải quyết thế lực u ác đã tồn tại từ rất lâu trong Đại Tần hoàng triều.
Chỉ đáng tiếc cho Thiên Ngoại Sơn. Ngũ Khinh Nhu là người chơi cờ, Đại Chu hoàng triều và Thục Sơn Kiếm Tông là quân cờ, còn Thiên Ngoại Sơn chỉ là một quân cờ sau khi phát huy hết tác dụng, liền bị vứt bỏ không chút do dự.
Sau khi biết được chân tướng, Chử Dương dốc hết toàn lực để ngăn cản chuyện này xảy ra. Nhưng trong lòng hắn vẫn luôn tồn tại một loại sợ hãi, nhất là khi nhìn thấy Lâm Phong, loại sợ hãi này càng trở nên rõ ràng.
"Liệu tương lai trong giấc mộng kia có thể trở thành trợ lực cho ta hay không? Nếu có thể, vì sao trong giấc mộng của ta, lại không hề tin tức nào về vị Huyền Môn chi chủ này?"
Chử Dương cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm gạch lát dưới đất nhưng thật ra lực chú ý của hắn vẫn luôn đặt trên người Lâm Phong.
Bởi vì hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi. Căn nguyên của nỗi sợ hãi này chính là bởi vì tương lai ở kiếp trước, dường như đã xảy ra một chút sai lệch, không còn chính xác như vậy, không thể trở thành dựa vào cho hắn. Nhưng đó lại là trợ lực lớn nhất để hắn thay đổi vận mệnh.
Nếu chỉ là Lâm Phong, Chử Dương còn có thể tự an ủi mình, có lẽ là bởi vì kiếp trước hắn chỉ lo đóng cửa tu luyện, tin tức bế tắc, sau đó lại luôn ở Nguyên Thiên Cổ Giới, bởi vậy chưa từng nghe nói đến Lâm Phong.
Nhưng ngoài Lâm Phong và Huyền Môn Thiên Tông, còn có rất nhiều chuyện khác cũng đã xảy ra thay đổi.
Ở kiếp trước, Ngũ Khinh Nhu thành công thanh trừ thế lực gia tộc đối lập với hoàng thất Đại Tần, khi đó Ngũ Khinh Nhu rõ ràng là đứng về phía hoàng thất.
Thế nhưng dựa theo những gì Chử Dương quan sát được, Ngũ Khinh Nhu dường như lại cấu kết với thế lực gia tộc, liên thủ đối phó với hoàng thất Đại Tần.
Cho dù Ngũ Khinh Nhu chỉ đang lợi dụng thế lực gia tộc nhưng dù là vì nguyên nhân gì cũng đã khác với những gì Chử Dương biết ở kiếp trước.
Một chuyện khác, rất có thể sẽ kéo theo những chuyện khác cũng thay đổi. Đối với Chử Dương hiện tại đang đi trên băng mỏng, chỉ cần xảy ra một chút sai lầm cũng có thể khiến hắn hỏng việc, thậm chí là vạn kiếp bất phục.
Đôi khi Chử Dương rất hy vọng, đó chỉ là một giấc mộng, tất cả đều là hắn lo lắng thái quá, suy nghĩ lung tung.
Đáng tiếc, ngoài một số chuyện xảy ra sai lệch, những ký ức khác của kiếp trước đều ứng nghiệm rất chính xác, khiến Chử Dương không thể không tin, rất nhiều chuyện, nhất định sẽ xảy ra.
Ví dụ như, Lương Càn thật sự muốn đến bái kiến Thục Sơn Kiếm Tông, hơn nữa trước khi đến Thục Sơn, thật sự đã đến dãy núi Côn Luân.
"Ta nhớ rõ nàng từng nói, lúc nhỏ nàng từng bị trọng thương một lần, chính là lần trọng thương đó đã thay đổi vận mệnh của nàng." Chử Dương sợ hãi nghĩ: "Mặc dù nàng không chịu nói rõ ràng cho ta biết chuyện gì nhưng ta nhớ rõ nàng từng nói, chuyện đó xảy ra ở dãy núi Côn Luân."
"Dãy núi Côn Luân, dãy núi Côn Luân, dãy núi Côn Luân chết tiệt, vì sao tất cả mọi chuyện đều xảy ra ở nơi đó?" Chử Dương ngửa đầu nhìn lên nóc đại điện: "Nhưng dãy núi Côn Luân lớn như vậy, ta căn bản không biết vị trí cụ thể."
Trải nghiệm đó quá chân thật, đến mức hiện tại nhớ lại, Chử Dương vẫn cảm thấy đau lòng: "Nếu như đây là một giấc mộng, ta hy vọng giấc mộng này vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại. Nếu đó là giấc mộng tiên đoán tương lai của ta, ta sẽ tuyệt đối không để bi kịch kia tái diễn!"
Trong thế giới kia, Chử Dương hùng tâm tráng chí chưa thành đã chết. Cũng chính vào khoảnh khắc tử vong đó, ý thức của hắn bỗng nhiên trở về thế giới hiện tại, trở về khoảnh khắc hắn tỉnh lại sau khi hôn mê lúc luyện công cùng các sư huynh đệ đồng môn.
Vì để ngăn cản bi kịch tái diễn, từ khi Chử Dương tỉnh lại, hắn vẫn luôn âm thầm trù tính, chuẩn bị.
Hắn thể hiện ra thiên phú cùng với trí tuệ, tâm chí hơn người, đầu tiên khiến chưởng môn sư bá Ô Vân Lương phải nhìn hắn bằng con mắt khác.
Cũng chính là thông qua tin tức mà Ô Vân Lương vô tình để lộ, kết hợp với những gì hắn biết, Chử Dương rốt cục đã hiểu rõ chân tướng Thiên Ngoại Sơn bị diệt ở kiếp trước.
Nhị sư bá của hắn, một trong những nhân vật nòng cốt của Thiên Ngoại Sơn, đã sớm bị Ngũ Khinh Nhu, quyền thần của Đại Tần, mua chuộc. Thiên Ngoại Sơn dựa vào Thục Sơn Kiếm Tông cũng là do một tay Ngũ Khinh Nhu sắp xếp. Sau đó Lương Càn bị ám sát cũng là do Ngũ Khinh Nhu sắp xếp.
Mục đích chính là muốn khiến Thục Sơn Kiếm Tông và Đại Chu hoàng triều đối đầu với nhau, dồn hết lực chú ý lên người đối phương, không còn thời gian để ý đến chuyện khác.
Mà nhân lúc đó, Ngũ Khinh Nhu bắt đầu thanh trừ thế lực của các gia tộc đối địch với hoàng thất Đại Tần.
Loại đấu đá nội bộ này, vốn là lúc dễ bị kẻ địch bên ngoài thừa cơ tấn công nhất. Nhưng Ngũ Khinh Nhu lại thành công khích để hai kẻ địch lớn đánh nhau, Giải Cương hậu hoạn, nhân cơ hội giải quyết thế lực u ác đã tồn tại từ rất lâu trong Đại Tần hoàng triều.
Chỉ đáng tiếc cho Thiên Ngoại Sơn. Ngũ Khinh Nhu là người chơi cờ, Đại Chu hoàng triều và Thục Sơn Kiếm Tông là quân cờ, còn Thiên Ngoại Sơn chỉ là một quân cờ sau khi phát huy hết tác dụng, liền bị vứt bỏ không chút do dự.
Sau khi biết được chân tướng, Chử Dương dốc hết toàn lực để ngăn cản chuyện này xảy ra. Nhưng trong lòng hắn vẫn luôn tồn tại một loại sợ hãi, nhất là khi nhìn thấy Lâm Phong, loại sợ hãi này càng trở nên rõ ràng.
"Liệu tương lai trong giấc mộng kia có thể trở thành trợ lực cho ta hay không? Nếu có thể, vì sao trong giấc mộng của ta, lại không hề tin tức nào về vị Huyền Môn chi chủ này?"
Chử Dương cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm gạch lát dưới đất nhưng thật ra lực chú ý của hắn vẫn luôn đặt trên người Lâm Phong.
Bởi vì hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi. Căn nguyên của nỗi sợ hãi này chính là bởi vì tương lai ở kiếp trước, dường như đã xảy ra một chút sai lệch, không còn chính xác như vậy, không thể trở thành dựa vào cho hắn. Nhưng đó lại là trợ lực lớn nhất để hắn thay đổi vận mệnh.
Nếu chỉ là Lâm Phong, Chử Dương còn có thể tự an ủi mình, có lẽ là bởi vì kiếp trước hắn chỉ lo đóng cửa tu luyện, tin tức bế tắc, sau đó lại luôn ở Nguyên Thiên Cổ Giới, bởi vậy chưa từng nghe nói đến Lâm Phong.
Nhưng ngoài Lâm Phong và Huyền Môn Thiên Tông, còn có rất nhiều chuyện khác cũng đã xảy ra thay đổi.
Ở kiếp trước, Ngũ Khinh Nhu thành công thanh trừ thế lực gia tộc đối lập với hoàng thất Đại Tần, khi đó Ngũ Khinh Nhu rõ ràng là đứng về phía hoàng thất.
Thế nhưng dựa theo những gì Chử Dương quan sát được, Ngũ Khinh Nhu dường như lại cấu kết với thế lực gia tộc, liên thủ đối phó với hoàng thất Đại Tần.
Cho dù Ngũ Khinh Nhu chỉ đang lợi dụng thế lực gia tộc nhưng dù là vì nguyên nhân gì cũng đã khác với những gì Chử Dương biết ở kiếp trước.
Một chuyện khác, rất có thể sẽ kéo theo những chuyện khác cũng thay đổi. Đối với Chử Dương hiện tại đang đi trên băng mỏng, chỉ cần xảy ra một chút sai lầm cũng có thể khiến hắn hỏng việc, thậm chí là vạn kiếp bất phục.
Đôi khi Chử Dương rất hy vọng, đó chỉ là một giấc mộng, tất cả đều là hắn lo lắng thái quá, suy nghĩ lung tung.
Đáng tiếc, ngoài một số chuyện xảy ra sai lệch, những ký ức khác của kiếp trước đều ứng nghiệm rất chính xác, khiến Chử Dương không thể không tin, rất nhiều chuyện, nhất định sẽ xảy ra.
Ví dụ như, Lương Càn thật sự muốn đến bái kiến Thục Sơn Kiếm Tông, hơn nữa trước khi đến Thục Sơn, thật sự đã đến dãy núi Côn Luân.
"Ta nhớ rõ nàng từng nói, lúc nhỏ nàng từng bị trọng thương một lần, chính là lần trọng thương đó đã thay đổi vận mệnh của nàng." Chử Dương sợ hãi nghĩ: "Mặc dù nàng không chịu nói rõ ràng cho ta biết chuyện gì nhưng ta nhớ rõ nàng từng nói, chuyện đó xảy ra ở dãy núi Côn Luân."
"Dãy núi Côn Luân, dãy núi Côn Luân, dãy núi Côn Luân chết tiệt, vì sao tất cả mọi chuyện đều xảy ra ở nơi đó?" Chử Dương ngửa đầu nhìn lên nóc đại điện: "Nhưng dãy núi Côn Luân lớn như vậy, ta căn bản không biết vị trí cụ thể."
Bạn cần đăng nhập để bình luận