Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 694: Trận chung kết sớm 2

Chương 694: Trận chung kết sớm 2
Lâm Phong mỉm cười: "Lui một bước, giả sử Đào Yêu Yêu có nhìn ra ý đồ của Thạch Tinh Vân cũng kìm nén tính khí không ra tay thì với Thạch Tinh Vân cũng chẳng tổn thất gì. Mọi người cùng nhau so đấu về tính kiên nhẫn, mà Thạch Tinh Vân đã chuẩn bị kỹ càng cho một trận chiến dài hơi."
"Nàng ta thậm chí còn chẳng thèm để tâm đến việc phải co đầu rụt cổ mà phòng thủ, huống chi là so xem ai chịu đói giỏi hơn."
Giọng điệu của Lâm Phong tuy nhẹ nhàng nhưng Chu Dịch, nhóc tỳ, Nhạc Hồng Viêm và Dương Thanh đều lộ vẻ trầm tư.
Thấy vậy, Lâm Phong hài lòng gật đầu: "Nếu có lực lượng hơn hẳn đối phương thì cứ trực tiếp dùng sức mạnh nghiền nát là được. Nhưng khi thực lực hai bên ngang tài ngang sức, thậm chí là hoàn toàn ngang nhau thì thứ quyết định thắng bại chính là sự so đấu về tâm chí."
Hắn quay đầu nhìn về phía Tàng Long Hồ: "Trừ phi Đào Yêu Yêu có cách phá giải phòng ngự của Thạch Tinh Vân, bằng không, đừng nhìn nàng ta đang không ngừng tấn công, thực ra quyền chủ động của cả cục diện đang nằm trong tay Thạch Tinh Vân."
"Chỉ cần không bị Đào Yêu Yêu phá vỡ phòng ngự thì kết quả xấu nhất của nàng ta cũng là hòa. Trên thực tế, Đào Yêu Yêu liên tục tấn công như vậy, pháp lực tiêu hao sẽ nghiêm trọng hơn nhiều, cho nên hiện tại Thạch Tinh Vân có lợi thế hơn."
Lâm Phong cười nói: "Vấn đề là Đào Yêu Yêu đã hết cách. Nàng ta không có cách nào phá vỡ phòng ngự của Thạch Tinh Vân."
Vừa dứt lời, lưu quang bay múa đầy trời trong Tàng Long Hồ đột nhiên biến mất, để lộ thân hình Đào Yêu Yêu. Nàng thản nhiên nhìn Thạch Tinh Vân trước mặt, bình tĩnh nói: "Ván này ta thua."
Nàng đánh giá Thạch Tinh Vân từ trên xuống dưới: "Nếu đánh tiếp, ngươi sẽ phản công? Pháp lực của ta hao tổn nghiêm trọng hơn ngươi nhiều, nếu giao thủ bình thường, ta thua nhiều thắng ít."
Đào Yêu Yêu bỗng cười: "Không đúng, ngươi sẽ không phản công. Chỉ cần ta không dừng tay, ngươi sẽ cứ phòng thủ như vậy, cho đến khi ta bị mài chết mới thôi."
Bình chướng do Ngũ Hành Quang Long tạo thành tản ra, để lộ Thạch Tinh Vân trong bộ y phục màu vàng nhạt. Nàng nhìn Đào Yêu Yêu, mỉm cười nói: "Là Yêu Yêu tỷ nhường."
"Bớt xưng hô giả dối đi." Đào Yêu Yêu cười khẩy, bạch y tung bay, nàng đã rời khỏi Tàng Long Hồ, trở về chỗ của đám người Lưu Quang Kiếm Tông.
Đám sư đệ, sư muội của nàng đều im lặng, không biết nên nói gì.
Có thể nói, Đào Yêu Yêu đã thất bại ngay khi sắp đến đích. Theo dự đoán ban đầu, nàng ta là một trong những ứng cử viên sáng giá cho vị trí đầu bảng, là hạt giống có khả năng lọt vào bốn hạng đầu. Vậy mà nàng ta lại bị loại ngay từ vòng bát cường, tạo nên một bất ngờ không hề nhỏ.
Mà Thạch Tinh Vân, người vốn luôn giữ thái độ khiêm tốn trước thềm Hoang Hải Pháp Hội, lại càng nổi tiếng sau chiến thắng này. Tựa như Tống Khánh Nguyên, con đường tiến cấp của Thạch Tinh Vân cũng rất ấn tượng. Bất kể là Tang La Hợp hay Đào Yêu Yêu đều là những đối thủ cực kỳ mạnh.
Không chỉ các tu sĩ Kim Đan kỳ và Trúc Cơ kỳ, mà ngay cả những Nguyên Anh lão tổ của các thế lực lớn cũng phải nhìn Thạch Tinh Vân với ánh mắt khác xưa. Ánh mắt bọn họ nhìn nàng đã trở nên nghiêm nghị hơn rất nhiều.
Thạch Tinh Vân trở về trận doanh Đại Tần hoàng triều, vừa lúc Tiêu Tuấn Thần đi tới, cười nói: "Sau này, Đào Yêu Yêu nhất định sẽ tìm ngươi tái đấu."
"Nếu lần này tiến vào Hoang Hải cổ giới, Yêu Yêu tỷ có thể tìm được Bổ Thiên Đằng để chữa trị vết nứt trên Kim Đan thì sau này, gặp nàng ta, ta nhất định phải tránh xa." Thạch Tinh Vân vừa cười vừa nói. Nàng nhìn Tiêu Tuấn Thần: "Đến lượt ngươi rồi, chờ sốt ruột lắm rồi phải không?"
Tiêu Tuấn Thần thản nhiên gật đầu: "Đã lâu lắm rồi ta mới có loại cảm giác đứng ngồi không yên như vậy. Ta vừa mới viết vài chữ để tĩnh tâm lại."
"Ồ?" Thạch Tinh Vân cười nói: "Chúc ngươi thắng lợi."
Tiêu Tuấn Thần cười to: "Mượn lời chúc tốt lành của ngươi." Dứt lời, hắn bước về phía Tàng Long Hồ.
Bên kia, Chu Dịch cũng hành lễ với Lâm Phong: "Sư phụ, đệ tử xin phép."
Lâm Phong nhìn về phía Tiêu Tuấn Thần ở đằng xa, nói với Chu Dịch: "Người này là đối thủ đáng gờm của ngươi nhưng giao đấu với hắn sẽ giúp ngươi tôi luyện rất nhiều. Ngươi nên dốc hết sức ứng phó."
Ngừng một chút, Lâm Phong chậm rãi nói: "Giao đấu với hắn, pháp thuật chỉ là thứ yếu, mấu chốt nằm ở cách suy nghĩ về đạo pháp thượng cổ Nho môn. Ngươi hãy cẩn thận quan sát, suy ngẫm, đối chiếu với ý niệm của bản thân."
Ánh mắt Chu Dịch sáng lên, khẽ cười nói: "Đa tạ sư phụ chỉ điểm, đệ tử đã rõ."
Thấy Tiêu Tuấn Thần và Chu Dịch lần lượt đi về phía Tàng Long Hồ, những người quan chiến đều phấn chấn hẳn lên. Bốn trận đấu trước đó của vòng ba đều rất đặc sắc, còn trận đấu thứ tư này lại càng được mong chờ hơn, khiến đám đông vô cùng phấn khích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận