Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 772: Khai chi tán diệp 1

Chương 772: Khai chi tán diệp 1
Nhưng hiện tại, sau khi Uông Lâm Kim Đan kỳ thi triển Hoàng Tuyền Diệt Cảnh, lực lượng Tịch Diệt đã bắt đầu ăn mòn không gian, khiến cho một mảnh không gian nơi Uông Lâm tọa lạc đều dung hợp với Tịch Diệt, dường như đã xóa nhòa ranh giới của thế giới.
Trong vùng không gian này, chẳng khác nào là sân nhà của Uông Lâm, hắn chiến đấu, thi triển pháp thuật ở nơi này, đều là làm ít công to.
Mà đối thủ của Uông Lâm ở chỗ này, sẽ bị lực lượng Tịch Diệt vô cùng cường đại trong không gian áp chế, sử dụng pháp thuật, ngoại phóng pháp lực, đều sẽ bị lực lượng Tịch Diệt bào mòn, thậm chí là phá hủy đến mức hủy diệt, biến mất.
Có thể tưởng tượng, nếu như tu vi của Uông Lâm tiến thêm một bước nữa, hắn rất có khả năng, có năng lực trực tiếp tạo ra một tiểu thế giới chân thật, độc lập, một tiểu thế giới nằm ở điểm tới hạn của tịch diệt, một khi kẻ địch bị kéo vào trong đó, sẽ phải lập tức chịu đựng sự công kích của lực lượng thiên địa tịch diệt.
Uông Lâm chắp hai tay lại, một con đường màu đen vàng, u ám, sâu hun hút xuất hiện trong không gian, đó chính là Hoàng Tuyền Lộ.
Nhưng pháp thuật mà Uông Lâm muốn thi triển bây giờ không phải là Hoàng Tuyền Lộ, Hoàng Tuyền Lộ chỉ là một khởi đầu, ở cuối con đường, có một dòng sông lớn với những con sóng cuồn cuộn, dữ dội, nằm ngang ở nơi đó.
Chỉ là điều kỳ quái chính là, nước sông cuồn cuộn, mãnh liệt, khí thế ngập trời nhưng lại không hề có một chút tiếng nước nào truyền đến, ngược lại là một mảnh tĩnh mịch, khiến cho người ta không khỏi tấm tắc khen kỳ lạ.
Nước sông màu vàng nhạt, tràn ngập ý cảnh lực lượng thanh tịnh, hủy diệt vạn vật, đó chính là Hoàng Tuyền Chân Thủy bá đạo, tà môn.
Sau khi Uông Lâm tấn thăng Kim Đan kỳ, rốt cục hắn đã có thể phát huy ra uy lực thực sự của bảo vật tùy thân Hoàng Tuyền Châu, trực tiếp dẫn động một lượng lớn Hoàng Tuyền Chân Thủy giáng xuống nhân gian, sau đó tiến hành tôi luyện, hình thành pháp thuật hoàn toàn mới thuộc về bản thân Uông Lâm.
Vong Xuyên Hà!
Sau Hoàng Tuyền Lộ, Vong Xuyên Hà, chính là pháp thuật mới nhất mà Uông Lâm tự sáng tạo ra.
Tuy Lâm Phong không tiếp xúc với dòng nước nhưng cũng có thể cảm nhận được lực lượng, ý cảnh ẩn chứa trong đó, là đạo lý ảo diệu được kéo dài ra từ trong sáng sinh, tịch diệt, sinh tử chi đạo.
"Vong Xuyên Hà, nghe đồn là ranh giới giữa Hoàng Tuyền Lộ và Minh giới Địa Phủ." Lâm Phong khẽ gật đầu: "Đồng thời cũng là nơi giao giới giữa thế giới của người sống và thế giới của người chết, pháp thuật này của Tiểu Lâm Tử, không chỉ phát huy uy lực của Hoàng Tuyền Chân Thủy, mà còn dung hợp đạo lý, ý cảnh của hai cực sinh tử giao hòa."
Sau khi Uông Lâm thi triển pháp thuật Vong Xuyên Hà cho Lâm Phong xem, liền thu hồi toàn bộ pháp lực, ngay cả Hoàng Tuyền Diệt Cảnh cũng biến mất không còn tăm hơi.
"Thực ra, còn có một pháp thuật nhưng chỉ là trong đầu mơ hồ có một chút hình bóng." Trên mặt Uông Lâm khó có được lúc lộ vẻ mặt ngượng ngùng: "Vẫn cần phải cẩn thận suy nghĩ thêm một chút, mới có thể thực sự có manh mối."
Lâm Phong cười nói: "Ồ? Vậy thì vi sư rất mong chờ, chẳng qua trước mắt, vi sư muốn giao cho con một bài tập."
Sau khi nói cho Uông Lâm nghe về chuyện thu nhận đồ đệ và vấn đề thôi diễn đạo pháp, Uông Lâm gật đầu nói: "Đệ tử tuân theo mệnh lệnh của sư phụ."
Lâm Phong và Uông Lâm cùng nhau đi ra khỏi Huyền Thiên Trụ Quang Động Thiên, đi đến bên ngoài Tàng Kinh Lâu, vừa mới đến cửa, lông mày Lâm Phong nhíu lại, trên mặt nở nụ cười: "Tiểu Lâm Tử, xem ra có một vài người trong số các sư huynh đệ của con đã có thành quả rồi đấy."
Lâm Phong cảm nhận được động tĩnh của Tàng Kinh Lâu, phát hiện đã có người đạt được thành quả, thôi diễn ra pháp quyết hoàn toàn mới dựa trên Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng làm cơ sở, dung hợp với đạo pháp mà bản thân lĩnh ngộ được.
Trên mặt Uông Lâm cũng nở nụ cười: "Ta đoán là Nhị sư huynh." Trước đó, Chu Dịch đã soạn ra Dịch Tử Bát Quái Đạo Tàng Tập Chú, lý giải đối với đạo pháp vô cùng sâu sắc, hơn nữa, loại chuyện mang tính lý luận này, quả thực Chu Dịch am hiểu hơn.
Hai thầy trò đi vào Tàng Kinh Lâu, đến khu trung tâm của thư khố tầng một, chỉ thấy mấy vị sư huynh đệ Tiêu Diễm, Chu Dịch đang ngồi quay lưng vào nhau tạo thành một vòng tròn, mỗi người đều đang đối mặt với một giá sách.
Trên giá sách trước mặt bọn họ, mỗi người đều có một quyển đạo pháp điển tịch hình dạng hư ảnh đang không ngừng ngưng tụ, hư ảnh đã vô cùng rõ ràng, chỉ còn thiếu một bước nữa là có thể hoàn toàn chuyển hóa thành thực thể.
Trong đó, quả nhiên đạo pháp điển tịch trước mặt Chu Dịch đã hoàn toàn ngưng kết thành thực thể, biến thành một quyển cổ thư, yên lặng nằm trên giá sách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận