Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 844: Ngọc Kinh sơn ở đâu? 1

Chương 844: Ngọc Kinh sơn ở đâu? 1
Đối mặt với thế công đột nhiên trở nên hung mãnh của Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận, Băng Phách màu đen do nguyên thần của Vu Tân Đào biến thành chấn động kịch liệt trong không gian.
Trung tâm Băng Phách trong suốt sáng long lanh, đột nhiên xuất hiện một quyển sách cổ xưa.
Quyển sách này vừa xuất hiện, toàn bộ thế giới phảng phất như trở lại thời đại băng hà vạn vật tịch diệt sau khi Thái Cổ Hồng Hoang biến thiên.
Trong thiên địa chỉ có cái lạnh, tuyệt đại đa số sinh linh đều bị tuyệt diệt, không có một chút xíu nhiệt độ nào, như vĩnh dạ dài dằng dặc, tuyệt vọng làm cho người ta không thể nhìn thấy điểm cuối.
"Huyền Minh Bảo Sách!" Ánh mắt Lâm Phong lập tức sáng lên, nhận ra đó là gia bảo truyền thừa của Vu thị gia tộc, Huyền Minh Bảo Sách, là pháp bảo Nguyên Thần mà chỉ có lịch đại gia chủ của Vu gia mới có thể tế luyện để khống chế.
Bộ Huyền Minh Bảo Sách này, chính là ngọn nguồn của đạo pháp Huyền Minh Quyết cùng thần thông Huyền Minh Chân Thủy của Vu thị gia tộc.
Bảo vật này vừa ra, lập tức giúp Vu Tân Đào cố định các loại biến hóa trong Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận, trong tay tu sĩ Nguyên Thần, pháp bảo cũng phát huy lực lượng của mình một cách vô cùng nhuần nhuyễn, hàn khí vô tận tản ra, muốn đem thế giới trong Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận kéo vào thời đại băng hà.
Hai tay Lâm Phong khép lại, pháp quyết biến ảo cũng thôi động lực lượng của Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận đến cực hạn, thiên địa biến hóa cùng sinh tử biến hóa cùng nhau sinh ra vô cùng biến hóa, đảo ngược trời đất, nghịch chuyển sinh tử.
Hai bên lâm vào trạng thái giằng co, giằng co qua lại, lúc thì đóng băng thiên hạ, lúc thì lại là thế giới rực rỡ muôn hình muôn vẻ.
Nhưng nhìn chung, Vu Tân Đào cùng Huyền Minh Bảo Sách càng chiếm ưu thế hơn, theo thời gian trôi qua, cuối cùng sẽ triệt để đông kết biến hóa của Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận, chỉ là thời gian này tương đối dài.
Chẳng qua, đối với Vu Tân Đào mà nói, đây hoàn toàn không đáng để cao hứng, bởi vì đối thủ trước mắt hắn chỉ là một phân thân của Lâm Phong.
Uy lực của trận pháp cường đại vào thời khắc này được thể hiện đầy đủ, mà loại pháp trận như Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận này, uy lực tương đương với đại trận sơn môn, hết lần này tới lần khác có thể tùy ý bị người ta mang theo chạy khắp nơi, lại càng khiến người ta kiêng kị hơn.
Lâm Phong suy đoán trong lòng: "Nếu như bản thể ở đây, là có thể cùng hắn tiêu hao thời gian, thật muốn phân thắng bại, e rằng phải hao tổn đến khi trời đất già nua mất."
"Đây chính là thực lực của cảnh giới Nguyên Thần tầng thứ nhất hóa thân sao? Chỉ là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, vẫn không thể phán đoán ra cảnh giới hóa thân của hắn là cấp bậc gì, quả nhiên vẫn phải sau khi chân chính giao thủ, mới có thể đưa ra đánh giá chính xác được."
Lâm Phong nghĩ đến An Lương Vương Thạch Tông Nhạc của Đại Tần hoàng triều bên bờ Bắc Phong Hải, trong lòng có phần tiếc nuối: "Chỉ là đứng ngoài quan sát, vẫn không thể phán đoán rõ ràng thực lực chân chính của cảnh giới Nguyên Thần tầng thứ hai nhưng mà có thể so với cảnh giới Nguyên Thần tầng thứ nhất hóa thân mạnh hơn không ít."
Tuy rằng dần dần rơi vào thế hạ phong nhưng Lâm Phong không nóng nảy, kiên nhẫn cùng Vu Tân Đào đọ sức, ngược lại là Vu Tân Đào càng ngày càng cảm thấy bất an.
Thành tựu Nguyên Thần, tinh thần ý chí cực kỳ cường đại, câu thông thiên địa, năng lực cảm ứng cực kỳ nhạy bén, Vu Tân Đào lúc này cảm thấy có một dự cảm bất tường dần dần từ đáy lòng nổi lên.
Mặc dù mắt thấy chỉ cần mình kiên trì, cuối cùng có thể đánh bại Lâm Phong nhưng Vu Tân Đào vẫn lập tức quyết đoán nói: "Thiên Phong đạo hữu, tình huống có phần không ổn, chúng ta cần tốc chiến tốc thắng."
"Ta cũng đang có ý này." Một thanh âm hư vô mờ mịt, lại lăng lệ sắc bén đột nhiên từ bên ngoài Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận truyền đến.
Trên bầu trời không hề có dấu hiệu nào liền bị xé rách ra mấy cái lỗ hổng lớn, từ trong hư không vỡ vụn, một trung niên nhân áo xanh đi ra.
Mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt nhưng Lâm Phong lập tức nhận ra thân phận của người này.
Thiên Phong Đạo Tôn, vị tông chủ Phong Thần tông trong lời đồn vẫn luôn bế quan ở Thần Phong Sơn.
Người này vẫn luôn ẩn nấp trong Cửu Thiên Cương Phong Trận không chịu ra tay, một mặt là vì nể mặt Huyền Minh Đạo Tôn Vu Tân Đào, mặt khác cũng là vì chủ trì Cửu Thiên Cương Phong Trận, đề phòng Lâm Phong đột nhiên điều khiển Ngọc Kinh sơn nện xuống.
Lần này Vu thị gia tộc và Phong Thần tông là thật sự ra tay, hai vị đại lão cùng phát động, hai vị đại năng Nguyên Thần liên thủ, chính là vì bảo đảm vạn vô nhất thất.
Ngọc Kinh sơn của Lâm Phong, cùng với biểu hiện một mình hắn một chiếc ô ngăn cản hai lần công kích của Cửu Diệu Băng Thiên Trận bên bờ Bắc Phong Hải, đủ để cho hai vị đại lão Thiên Phong Đạo Tôn và Huyền Minh Đạo Tôn coi trọng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận