Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 440: Đến Sa Châu 1

Chương 440: Đến Sa Châu 1
Ba ngàn sáu trăm năm thọ mệnh, có thể xem như trường sinh bất lão.
Song, Thiên Lôi kiếp cũng là một kiếp hung hiểm nhất trong Tam đại Kim Đan kiếp, thiên tài kiệt xuất ngã xuống trên cửa ải quan trọng này, thật là nhiều vô số kể.
Pháp lực cần tích lũy hùng hậu, phẩm chất Kim Đan phải cao tuyệt, ý chí phải kiên cường bất khuất, thiếu một thứ cũng không được, thậm chí còn phải thêm vào đó vài phần vận khí.
Độ Lôi Kiếp chỉ có thể dựa vào chính mình, người khác không cách nào nhúng tay vào giúp đỡ. Nếu có kẻ tham dự, lôi kiếp sẽ tương ứng tăng cường uy lực, hung hiểm gấp bội.
Điều này không giống với việc người tu đạo thi triển pháp thuật lôi điện. Cho dù là lôi đình thật sự dẫn xuống từ cửu thiên, cũng hoàn toàn không cách nào sánh bằng uy lực của lôi kiếp.
Đó mới thực là uy lực kinh thiên động địa của thiên địa.
Lúc trước, khi ở Đại Hoành Đoạn sơn mạch, Chu Dịch nhặt được di sản của một tu sĩ tu luyện Hắc Ám đạo pháp. Người nọ là một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, không thể chống đỡ nổi uy lực của lôi kiếp, trực tiếp bị thiên lôi đánh thành than cốc.
Tuy rằng Khang Nam Hoa đạo pháp tinh thâm, pháp lực vô cùng hùng hồn nhưng Lâm Phong vẫn không khỏi lo lắng cho hắn.
"Tông chủ không cần phải lo lắng cho ta. Nếu không phải ở Ngọc Kinh Sơn, lúc này ta độ kiếp, ước chừng chỉ nắm chắc được bảy phần thành công." Khang Nam Hoa cười đáp: "Nhưng hiện tại, ta tự tin ít nhất có chín phần có thể bình an vượt qua lôi kiếp."
Lâm Phong gật đầu: "Nếu vậy, ngươi cứ đi đi, bổn tọa sẽ Hộ pháp cho ngươi."
Khang Nam Hoa bước ra khỏi động phủ, khoanh chân ngồi trên một vách núi nhô ra. Đạo pháp Vạn Cổ Hằng Hà sa chú của hắn lúc này vận chuyển tới cực hạn.
Không một chút dấu hiệu báo trước, trong hư không bỗng nhiên nứt ra một khe lớn, một đạo lôi quang to lớn vặn vẹo, hung hăng đánh xuống đầu Khang Nam Hoa!
Lôi kiếp chính là như thế, bất kể ngươi trốn ở nơi nào, nó đều có thể phá vỡ hư không, trực tiếp giáng xuống trước mặt ngươi.
Mà tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, muốn từ trong lực lượng xé rách hư không của lôi kiếp mà lĩnh ngộ không gian huyền bí. Đây là con đường mà tuyệt đại đa số tu sĩ Nguyên Anh kỳ phải trải qua để lĩnh ngộ không gian ảo diệu.
Trước người Khang Nam Hoa, cát sông Hằng và Hỗn Nguyên Chân Thủy đan vào nhau, chống đỡ thiên lôi.
Toàn thân hắn chấn động kịch liệt, chịu một đòn cực mạnh nhưng đạo tâm vẫn vững như bàn thạch.
Lâm Phong tỉ mỉ cảm thụ áp lực mà lôi kiếp mang đến. Tuy chỉ là đứng ngoài quan sát, hắn vẫn cảm nhận được uy lực khủng bố của thiên địa.
Đối mặt với thiên uy cuồn cuộn, con người nhỏ bé không khác gì trứng gà mỏng manh trước Thái Sơn hùng vĩ, chỉ có cảm giác mình có thể tan xương nát thịt bất cứ lúc nào.
Từng tầng từng tầng thiên lôi giáng xuống người Khang Nam Hoa nhưng hắn vẫn như đá ngầm trên bờ biển, mặc cho sóng to gió lớn, vẫn bất động, vững vàng.
Trước khi kết anh, có thể quan sát diện mục chân thật của lôi kiếp ở khoảng cách gần, đối với Lâm Phong mà nói, là một cơ duyên hiếm có, ngàn vàng không đổi.
Quan sát Khang Nam Hoa độ kiếp, Lâm Phong ngộ ra: "Tu sĩ Trúc Cơ, cần nhất là một tâm niệm kiên định, bất khuất, tuyệt đối không dao động."
"Kết thành Kim Đan, phải vượt qua nỗi sợ hãi lớn nhất giữa lằn ranh sinh tử, từ đó đạt được sự thăng hoa về tâm linh."
"Còn Kết Anh, là khảo nghiệm lớn nhất về tâm tính của người tu chân. Đối mặt với thiên địa uy áp như Thái Sơn đè trứng, vẫn phải giữ được sự bình tĩnh, không sợ hãi, không dao động, không lùi bước."
Tu chân vốn là nghịch thiên mà đi, tranh đoạt vận mệnh với trời xanh. Kết quả cuối cùng không phải là hòa làm một thể với thiên địa, mà là trong quá trình lĩnh ngộ thiên địa chí lý, vẫn phải giữ được sự độc lập của bản thân, cuối cùng khai sáng ra một thế giới của riêng mình.
Lĩnh ngộ được đạo lý này, Lâm Phong cảm thấy Kim Đan của mình như đang xoay chuyển không ngừng, tâm thần mơ hồ như hòa vào hư không, có thể cảm nhận được thiên địa đang dõi theo mình. Hắn lập tức hiểu ra: "Chẳng lẽ ta cũng sắp phải độ kiếp?"
Lúc này, lôi đình oanh kích Khang Nam Hoa cũng dần dần yếu đi. Sắc mặt Khang Nam Hoa trắng bệch, đỉnh đầu đột nhiên tỏa ra hào quang rực rỡ, một viên Kim Đan màu tím lóe sáng từ từ trồi lên.
Khang Nam Hoa kết thành Kim Đan chính là Tử Đan, chỉ là lúc này, viên Tử Đan này chi chít vết nứt, như thể có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.
"Mở!" Sắc mặt Khang Nam Hoa tuy trắng bệch nhưng thần sắc lại tràn đầy vui mừng. Hắn ngẩng đầu, thổi một hơi vào Kim Đan.
Tử Đan lập tức tỏa sáng rực rỡ, từ trong ánh sáng, dần dần hiện ra một cái bóng. Đó là hình ảnh một đứa trẻ sơ sinh.
Đứa bé này ngồi xếp bằng, hai tay kết pháp quyết, xung quanh là cát sông Hằng cùng Hỗn Nguyên Chân Thủy không ngừng xoay tròn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận