Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 119: Luyện Khí đại viên mãn! 2

Chương 119: Luyện Khí đại viên mãn! 2
Nhưng điều kiện động phủ sơn môn của Hành Nhạc Phái lại càng tốt hơn, mất đi lão tổ Nguyên Anh kỳ trấn giữ, lúc này Hành Nhạc Phái tựa như một đứa trẻ ba tuổi ôm một khối gạch vàng.
Nam Cương Đại Tần bởi vì giáp ranh với địa vực Yêu tộc, hai tộc Yêu Nhân chinh chiến không ngừng, thế cho nên vô số sơn môn động phủ linh khí dư dả đều hoang phế, một khối động thiên phúc địa có lợi cho tu luyện cực kỳ trân quý, đủ để cho tất cả mọi người tranh nhau đến vỡ đầu.
Hành Nhạc Phái chiếm cứ bảo địa Hành Nhạc sơn, nhưng lại không có đại năng Nguyên Anh kỳ tọa trấn, chỉ sợ sẽ khiến cho tất cả tông môn tu chân ở Nam Cương thèm thuồng.
Mà Huyền Đạo Tông cách gần nhất, đồng thời cũng là kẻ thu được tin tức đầu tiên, hiển nhiên sẽ chiếm trước tiên cơ.
Đứng trước một động thiên tốt có thể làm căn cơ vạn thế cho tông môn, chút tình cảm ngày xưa nào có tác dụng gì.
Có lẽ Phác Bắc Tử cũng không muốn hoàn toàn vạch mặt cưỡng đoạt, cho nên lần này đệ tử hai bên luận bàn, rất có thể Huyền Đạo Tông sẽ có động tác đặc thù.
Ví như, thêm vào một chút tặng thưởng, đánh cược sơn môn của đối phương?
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, trong đầu Lâm Phong xoay chuyển qua vô số năm tháng, trong lòng mơ hồ cảm thấy, không chừng trong tình thế phát triển viên Cửu Chuyển Viêm Hồn Đan của mình cũng đóng vai trò then chốt.
Nếu không có Cửu Chuyển Viêm Hồn Đan, Phác Bắc Tử bị thương trở về từ chiến trường hư không, chuyện đầu tiên nhất định là bế quan chữa thương, chờ sau khi chữa khỏi thương thế, mới tính toán sơn môn của Hành Nhạc Phái, vậy không biết phải tới lúc nào.
Có thể mấy ngày, cũng có thể mấy tháng, thậm chí mấy chục năm cũng nói không chừng.
Lâm Phong thầm than: "Một lên một xuống, quả thật là số mệnh huyền diệu, ta vốn chỉ muốn bán cho lão quái Nguyên Anh kỳ kia một ân tình, lại không nghĩ tới cuối cùng lại giúp chính mình một tay."
Có thể giúp hay không còn chưa nhất định, đệ tử Hành Nhạc Phái truyền ra tin đồn chỉ biết Huyền Đạo Tông gần đây đến thăm, lại không biết thời gian cụ thể, mà thời gian của Lâm Phong chỉ còn lại một tháng, Huyền Đạo Tông hai ba tháng sau mới đến, đến lúc đó thì mọi chuyện đã lỡ dở cả rồi.
"Vẫn phải chuẩn bị cả hai tay." Lâm Phong điều khiển Hắc Vân Kỳ, bay trên bầu trời: "Nếu thực sự không được, ta sẽ đến tận cửa cướp người, dù sao Hành Nhạc Phái kia cũng không biết tiềm lực thật sự của Uông Lâm, không coi trọng hắn, bị ta cướp đi, chưa chắc đã cứng đầu với với ta."
Trở lại trước mặt ba đồ đệ, Lâm Phong vẫn giữ vẻ thong dong, nhưng âm thầm lại gấp rút chuẩn bị.
Đêm khuya, Lâm Phong ngồi xếp bằng, chậm rãi thổ nạp. Thiên địa linh khí xung quanh lấy thân thể hắn làm trung tâm nhanh chóng ngưng tụ, cũng bị Lâm Phong hút vào trong cơ thể, đánh thẳng vào huyệt khiếu bí ẩn.
Huyệt khiếu đả thông, linh khí thu nạp sẽ nhanh chóng chuyển hóa thành pháp lực và tồn trữ trong huyệt khiếu, pháp lực của người tu luyện sẽ có bước tiến vượt bậc.
Đây là một công phu mài nước, cần người tu luyện kiên trì bền bỉ làm thổ nạp khô khan, rèn luyện linh khí để đột phá bình cảnh của bản thân.
Tinh khí trong Thiên Lôi Ngọc Phách đã bị tiêu hao hầu như không còn, Lâm Phong cũng chỉ có thể dựa theo con đường chính quy, mấy tháng nay tốc độ tu luyện chậm lại, không đột nhiên tăng mạnh như trước đó, thành công đột phá Luyện Khí tầng mười một, rồi đình trệ.
Tuy tốc độ chậm, nhưng Lâm Phong cũng không nóng nảy, hắn biết mình trước đó đi quá nhanh, căn cơ không khỏi bất ổn, mấy tháng này tốc độ chậm, nhưng làm đến nơi đến chốn, có thể cảm thấy rõ ràng mình vận dụng pháp lực càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Trải qua thời gian lâu dài rèn luyện, Lâm Phong đã sớm đạt tới Luyện Khí tầng mười một đỉnh phong, hiện tại đang trùng kích huyệt khiếu cuối cùng.
Dưới nỗ lực bền bỉ của hắn, cuối cùng huyệt khiếu cũng được đả thông, linh khí vốn bị trì trệ ứ đọng ở đây lập tức tựa như hồng thủy vỡ đê, ào ạt tuôn xuống, rót vào huyệt khiếu khô cạn, hình thành một vòng xoáy khổng lồ.
Linh khí xoay chuyển càng lúc càng nhanh, linh khí ở trung tâm không ngừng chuyển hóa thành pháp lực, tẩm bổ cho thân thể Lâm Phong.
Khác với trước đây chỉ cần rót đầy pháp lực là coi như xong, Lâm Phong liên tục nuốt nhiều viên Hồi Nguyên Đan khôi phục pháp lực, không ngừng thúc đẩy pháp lực trong cơ thể, hợp thành một vòng tuần hoàn khổng lồ trong toàn bộ thân thể!
Mười hai huyệt khiếu toàn bộ được đả thông, kết nối thành một thể thống nhất, pháp lực tích trữ trong huyệt khiếu không còn cô lập thành từng vũng nước tù đọng như trước nữa, mà hóa thành một dòng sông lớn cuồn cuộn, không ngừng lưu chuyển trong cơ thể Lâm Phong.
Lâm Phong thở ra một hơi thật dài, đột nhiên phát ra một tiếng hét lớn, giống như tiếng hổ gầm rồng ngâm kéo dài không dứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận