Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 487: Đạo pháp quá tinh diệu, cũng sẽ nảy sinh vấn đề 1

Chương 487: Đạo pháp quá tinh diệu, cũng sẽ nảy sinh vấn đề 1
Trái tim Lâm Phong lạnh đi phân nửa, giá tám ngàn, từ trước đến nay, toàn bộ gia sản của hắn cộng lại cũng không đủ.
Nếu nói điều khiến Lâm Phong oán niệm nhất về hệ thống là hình phạt của nhiệm vụ chính quá đáng, thì điều khiến hắn oán niệm thứ hai chính là điểm thưởng đổi quá thấp.
Điểm thưởng đổi ít không phải là trọng điểm, trọng điểm là, trong khi điểm thưởng ít ỏi, giá cả những thứ tốt trong hệ thống trao đổi lại rất đắt!
Điều này khiến Lâm Phong muốn chửi thề.
Trên hội đấu giá của Sa Châu Hãn Hải Pháp Hội kiếm được một khoản, khai sơn môn, Mai Vô Lãng đại diện Chu Đế Lương Bàn lại tặng một món quà lớn, giá trị của Lâm Phong trong thế giới hiện thực đã khá giả.
Tuy không thể so sánh với những đại môn đại hộ có gia nghiệp nghìn năm, vạn năm nhưng so với người thường, Lâm Phong đã là một kẻ lắm tiền.
Nhưng trong hệ thống trao đổi của bản thân, Lâm Phong vẫn luôn nghèo rớt mồng tơi, chưa từng được hưởng thụ cảm giác tiêu xài thoải mái.
Nhìn số điểm đổi ít ỏi của mình, rồi lại nhìn giá của Thiên Linh Bổ Khuyết Đan, Lâm Phong phiền muộn đến mức muốn đánh người.
Hắn thề, nếu như hệ thống trao đổi này là một cửa hàng nào đó trong hiện thực, hắn nhất định sẽ trực tiếp đến cướp.
Lâm Phong thở dài một hơi, ý thức thoát khỏi hệ thống trao đổi, trở lại hệ thống rút thưởng.
Còn lại một lần cơ hội rút thưởng, Lâm Phong không chút do dự lựa chọn hệ thống rút thăm, mục tiêu nhắm tới Thiên Linh Bổ Khuyết Đan!
Hệ thống rút thăm có bốn loại thẻ, rút trúng thẻ đỏ là giải thưởng đặc biệt, có thể trực tiếp nhận được vật phẩm mình yêu thích trong hệ thống đổi, chẳng khác nào dùng thẻ cược đổi lấy vật ấy, cho dù vật ấy có giá trị gốc đến mấy vạn, mấy chục vạn điểm đổi.
Lâm Phong chính là muốn đánh cược vào thẻ đỏ, cược một lần ra Thiên Linh Bổ Khuyết Đan.
Chỉ là vật phẩm dùng để thế chấp lại khiến Lâm Phong phải tốn tâm tư suy nghĩ, sau khi cẩn thận kiểm tra gia sản hiện có của mình, Lâm Phong trầm ngâm: "Những xá lợi Phật môn kia ư? Không thích hợp lắm, ta luôn cảm thấy những xá lợi tử này trong một số trường hợp có thể phát huy tác dụng mà những bảo vật khác không thể thay thế được."
"Huyền Ô ngọc điêu? Vật ấy ẩn chứa đạo pháp, đạo lý của hắc ám, tác dụng tất nhiên là có nhưng không trân quý bằng Thiên Linh Bổ Khuyết Đan, nếu dùng làm vật phẩm thế chấp, e là xác suất rút được thẻ đỏ rất thấp."
"Phong Lôi Phù Ấn cũng vậy."
Ba đại pháp khí Nguyên Anh kỳ là Hoang Nguyên Cửu Luyện Thần Lôi Võng, Càn Khôn Kính và Thanh Đồng Hư Không Đỉnh đều đã được Lâm Phong ban tặng cho đám người Tiêu Diễm, Lâm Phong cũng không có ý định thu hồi.
"Đúng rồi, suýt nữa thì quên mất." Suy tư một lát, Lâm Phong vỗ đầu, lấy ra một cây bút.
Cây bút này chính là pháp khí bản mệnh của Trương Hải - đại quản sự Huyền Cơ Hầu phủ, tên là Xuân Thu Bút.
Trước kia, Trương Hải bị vây khốn trong tiểu thế giới chư thiên của Lâm Phong, suýt nữa thì bị pháp thuật thiên địa tịch diệt nghiền nát thành tro bụi, may mà lúc ấy có Mai Vô Lãng kịp thời hiện thân cầu tình, Lâm Phong mới tha cho hắn một mạng.
Nhưng cây Xuân Thu Bút này, Lâm Phong liền không chút khách khí thu lấy.
Xuân Thu Bút là pháp khí bản mệnh của Trương Hải, phối hợp với thần thông Thiên Nhân phù lục mà hắn tu luyện có thể phát huy ra sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ, trận chiến ở hoang nguyên ngoài thành Sa Châu, tuy Chu Dịch có thể dây dưa với hắn nhưng nếu đánh lâu dài, Trương Hải sẽ càng chiếm thượng phong.
Trong trận chiến ở hoang nguyên, ba người Chu Dịch, Tiêu Diễm và nhóc tỳ hợp sức chống lại ba gã tu sĩ Nguyên Anh kỳ, kỳ thật người chịu áp lực lớn nhất, phần thắng nhỏ nhất chính là Chu Dịch.
Năm đó, hai vị trưởng lão Nguyên Anh kỳ của Đại Lôi Âm Tự đều chết trong tay Trương Hải, có thể thấy thần thông, pháp lực của hắn lợi hại đến nhường nào.
Thế nhưng đối với Lâm Phong mà nói, cây Xuân Thu Bút này lại có phần vô dụng, không hợp với bất kỳ loại đạo pháp và thần thông nào hắn tu luyện.
Giờ dùng nó để thế chấp rút thăm, quả thật không còn gì thích hợp hơn.
Lâm Phong lập tức đem Xuân Thu Bút đặt lên, hắn nhìn chằm chằm vào ống thẻ trong hư không của hệ thống rút thăm, rất nhanh, phía trên ống thẻ xuất hiện ba mươi cây thẻ.
Sáu thẻ đỏ!
Lâm Phong lập tức xác định điều này, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xác suất xuất hiện của thẻ đỏ cao nhất chính là sáu thẻ, tỷ lệ 20%, hắn không thể yêu cầu nhiều hơn nữa.
Ngoài sáu thẻ đỏ ra, thẻ trắng dài dùng để rút ngẫu nhiên vật phẩm đạt tới mười lăm thẻ, thẻ trắng dùng để hoàn trả vật phẩm thế chấp, lãng phí một lần rút thưởng có sáu thẻ, thẻ trắng ngắn tay không mà về có ba thẻ.
Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm, pháp khí Nguyên Anh kỳ dùng làm vật thế chấp, quả nhiên rất có trọng lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận