Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 491: Hình ảnh kia quá đẹp, ta không dám nhìn 3

Chương 491: Hình ảnh kia quá đẹp, ta không dám nhìn 3
Về sau, đám người Tiêu Diễm, Chu Dịch cơ bản đều đợi đến lúc Luyện Khí viên mãn, chuẩn bị Trúc Cơ mới bắt đầu tu luyện Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng.
Lâm Phong khi ấy giải thích rằng, tông môn đạo pháp của hắn phải đến Trúc Cơ kỳ mới được xem là chân chính bước vào con đường tu luyện, đương nhiên cũng có liên quan đến việc khi đám người Tiêu Diễm nhập môn thì đạo pháp vẫn chưa được sáng tạo ra nhưng khách quan mà nói, Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ quả thực có phần cao thâm.
Nhất là với phàm nhân hoàn toàn không có căn cơ Luyện Khí, muốn tu luyện Đạo Tàng không phải là không được nhưng độ khó tương đối lớn, sẽ cảm thấy tương đối tối nghĩa, đòi hỏi rất cao về ngộ tính, năng lực lý giải và lĩnh ngộ.
Bởi vậy, người chưa đến Luyện Khí viên mãn mà đã có thể tu luyện, trước mắt chỉ có một người, đó là tam đồ đệ Uông Lâm của Lâm Phong.
Nhưng Uông Lâm là ai? Tuy căn cốt kém cỏi đến mức không thể nhìn nổi nhưng lại là kẻ quái thai với ngộ tính nghịch thiên đạt đến mức viên mãn.
Về phương diện này, Lâm Phong đã có phương án giải quyết, bởi lẽ một tông môn cần phải có những bộ đạo pháp cơ sở nhất để cung cấp cho những đệ tử mới nhập môn chưa có căn cơ tu luyện.
Tuy nhiên, hắn không lập tức nói ra mà muốn xem cách ứng phó của Chu Dịch.
"Theo ngươi, vấn đề này nên giải quyết như thế nào?" Lâm Phong cười hỏi.
Chu Dịch ngẩng đầu nhìn sư phụ, thầm nghĩ: "Xem ra sư phụ đã có an bài từ trước, đây là đang thử ta."
Trong lòng đã có dự tính, Chu Dịch không hề hoảng loạn, thong dong đáp: "Đệ tử nghĩ ra hai cách để ứng phó với tình huống này, kính xin sư phụ chỉ giáo."
"Một là giống như lúc trước sư phụ dạy chúng ta, 'nhân tài giáo dục', trước tiên lựa chọn những bộ đạo pháp cơ sở khác nhau phù hợp với từng người bọn họ, dẫn dắt bọn họ bước vào cửa tu tiên, đợi đến khi thời cơ chín muồi sẽ truyền thụ Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng."
"Hai là đơn giản hóa Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng, tạo ra một phiên bản giản dị để cung cấp cho các đệ tử mới nhập môn tu luyện, đợi khi bọn họ có được căn cơ nhất định sẽ truyền thụ phiên bản đầy đủ của Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng."
Chu Dịch dừng lại một chút, thấp giọng nói: "Mấy ngày nay, đệ tử đang chỉnh lý giáo tài, nhân tiện đơn giản hóa Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng, đã có một số sắp xếp, kính xin sư phụ xem qua."
Lâm Phong mỉm cười: "Tiểu Dịch, ngươi làm rất tốt, quả thật là có tâm."
Không chỉ tận tâm trong việc dạy dỗ các đệ tử mới nhập môn, ngay cả trong việc tu luyện đạo pháp, Chu Dịch cũng thật sự có lòng.
Tinh luyện, giản lược một môn đạo pháp để tạo ra một phiên bản giản dị không chỉ đơn giản là lược bỏ, sửa đổi là được, bởi vì không thể làm sai lệch tinh túy và huyền bí vốn có của bộ đạo pháp. Đó là một việc làm vô cùng khó khăn, bản thân phải thật sự hiểu rõ về bộ đạo pháp đó mới có thể làm được.
Dương Thanh và Nhạc Hồng Viêm nhìn Chu Dịch với ánh mắt lộ rõ vẻ kính nể. Sau khi bái Lâm Phong làm sư phụ, bọn họ đều được truyền thụ Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng và chuyển hóa toàn bộ căn cơ pháp lực của bản thân thành pháp lực của Đạo Tàng.
Càng tu luyện, bọn họ càng cảm nhận được sự tinh diệu, huyền ảo của Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng, luôn có vô số đạo lý chờ đợi bọn họ khám phá.
Việc Chu Dịch có thể chỉnh sửa, cải biên bộ đạo pháp dựa trên nền tảng vốn có khiến cả Nhạc Hồng Viêm và Dương Thanh đều cảm thấy bội phục.
Lâm Phong cười nói: "Cách thứ nhất không khả thi. Ngày đó, ta để cho các ngươi tự do phát huy thiên phú và sở trường của mình, bồi dưỡng cho mỗi người một cảm ngộ riêng về thiên địa đại đạo."
"Nhưng những đệ tử trước mắt này, tình huống của bọn họ rất khác so với các ngươi." Lâm Phong không hề giấu giếm: "Bọn họ kém xa các ngươi về phương diện thiên phú, cho nên không thích hợp đi theo con đường của các ngươi."
Nhóc tỳ cười hì hì không nói, Chu Dịch cũng thản nhiên như thường. Cả hai người bọn họ đều không hề kiêu ngạo, tự mãn nhưng cũng không tự ti, xem nhẹ bản thân.
Lâm Phong nói tiếp: "Cho nên, trong hai cách của ngươi, cách thứ hai khả thi hơn."
Chu Dịch gật đầu, sau đó trình bày bản Đạo Tàng giản dị mà hắn đã dày công nghiên cứu cho Lâm Phong xem qua.
Lâm Phong xem xong lại không nói gì, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
"Đã rất tốt rồi nhưng nếu lúc này Uông Lâm đạt đến Kim Đan kỳ, hoàn toàn lĩnh ngộ được Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng, với ngộ tính max level của nó, chắc chắn bản Đạo Tàng giản dị sẽ còn tốt hơn nữa."
Đương nhiên Lâm Phong không thể nói ra những lời này trước mặt Chu Dịch, hắn chỉ mỉm cười: "Rất tốt nhưng có một số chỗ vẫn có thể làm tốt hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận