Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 723: Đỉnh cao quyết đấu, nhóc tỳ VS Chu Dịch! 2

Chương 723: Đỉnh cao quyết đấu, nhóc tỳ VS Chu Dịch! 2
Những gợn sóng không gian không ngừng rung chuyển, khác với việc Chu Dịch điều khiển kết giới quang ám sụp đổ từ ngoài vào trong, lúc này kết giới bị tấn công từ trong ra ngoài, lập tức lung lay sắp đổ.
Chữ "Vũ" của nhóc tỳ quét ngang, đánh nát Quang Ám Đại Kết Giới của Chu Dịch!
Trong mắt Chu Dịch lóe lên tia sáng kỳ lạ, đây là lần đầu tiên kể từ khi hắn tu thành Quang Ám Mạn Đà La Chư Thiên Đại Kết Giới bị người ta phá giải toàn bộ, tuy rằng trước đó đã biết tiểu sư đệ này không tầm thường nhưng chỉ khi đích thân giao đấu mới có thể nhận thức rõ ràng nhất.
Chu Dịch khẽ gật đầu, thần sắc ung dung, vỗ nhẹ hai tay, không ngừng rút linh khí từ trong động thiên của Tàng Long Hồ, dung hợp trước mặt, cuối cùng tạo thành một tiểu thế giới mới, bao phủ lấy nhóc tỳ vừa thoát khỏi Quang Ám Mạn Đà La Chư Thiên Đại Kết Giới.
Nhóc tỳ nhướng mày, ngẩng đầu nhìn lên, vô số vì sao trên bầu trời rơi xuống, hóa thành mưa sao băng thiêu đốt lao thẳng về phía nó.
Cúi đầu nhìn xuống, mặt đất nứt toác, tạo thành vô số khe nứt khổng lồ, tựa như những cái miệng vực sâu muốn nuốt chửng nhóc tỳ.
Nước lũ ập đến, sóng cuồn cuộn, gầm rú dữ dội, biển lửa ngút trời bao vây lấy nhóc tỳ.
Những cơn lốc xoáy màu đen gào thét, tựa như những con cự long đen ngòm bay múa trên bầu trời, sấm sét xé toạc mây đen, đánh xuống nhóc tỳ.
Những ngọn núi cao sừng sững sụp đổ, đổ ập xuống nhóc tỳ.
Mặt đất dưới chân là vô số khe nứt, nơi duy nhất có thể đứng vững cũng biến thành đầm lầy sâu không thấy đáy, muốn kéo nhóc tỳ xuống.
Trong tiểu thế giới này, trời đất đảo lộn, nước lửa giao nhau, gió sấm hội tụ, núi non sụp đổ.
Cả thế giới như chìm trong ngày tận thế, vô số tai ương, nguy hiểm ập đến nhóc tỳ.
"Nếu luận bàn về lý giải đối với đạo pháp tạo hóa của bản môn sinh thành Vạn Vật Chân Ý, Nhị sư huynh có thể nói là số một." Nhóc tỳ cười ha ha, bình thản không sợ: "Nhưng nếu nói mấy thứ này có thể làm gì được ta, Nhị sư huynh không khỏi quá coi thường người khác."
Trong lúc nói chuyện, toàn thân nhóc tỳ phong lôi phun trào, trực tiếp hóa thành thân thể Phong Lôi Quỷ Thần cao hai mét, quyền đấm gió lốc sấm sét, chân đạp hồng thủy liệt hỏa, đối với vực sâu thung lũng như giẫm trên đất bằng, đối với mưa sao băng mưa lửa rơi xuống trên bầu trời làm như không thấy.
Núi cao đổ sập về phía hắn, trực tiếp bị hắn một quyền đánh nát.
Các loại thiên tai, không một loại nào có thể làm khó được nhóc tỳ, mà mỗi một bước chân của nhóc tỳ rơi xuống đều khiến tiểu thế giới này rung lên một cái.
Đến cuối cùng, khí huyết toàn thân nhóc tỳ tuôn ra, nóng rực như mặt trời, chiếu sáng cả một phương thiên địa này.
Lúc này trong không gian truyền đến giọng nói của Chu Dịch, bình tĩnh và hòa hoãn: "Ta tất nhiên sẽ không xem thường ngươi."
Lời còn chưa dứt, hai đạo pháp lực một đen một trắng đột nhiên hiển hiện trong tiểu thế giới, dung nhập vào trong thế giới.
Lúc đầu nhóc tỳ ầu không phát hiện ra điều gì khác thường nhưng chẳng bao lâu sau đã phát hiện ra, tiểu thế giới do pháp lực của Chu Dịch tạo ra này lại có thêm một thứ khác thường.
Xuất hiện ban ngày và đêm tối.
Quang minh lực hóa thành ban ngày, hắc ám lực hóa thành ban đêm, ngày đêm không ngừng luân chuyển, tiểu thế giới này dường như đã có khái niệm về thời gian.
Thời gian ở nơi này hoàn toàn khác với thời gian ở bên ngoài, gần như chỉ trong một nhịp thở, ban ngày và đêm tối đã luân chuyển một lần, nhanh đến mức khiến người ta không kịp nhìn, chỉ hơi ngây người một chút thôi, thì đã mấy ngày đêm trôi qua rồi.
Thật ra chuyện này không quan trọng, đối với nhóc tỳ mà nói, điều chết người chính là, công kích của Thiên Địa Phong Lôi Thủy Hỏa Sơn Trạch nhằm vào hắn trong tiểu thế giới này, tốc độ cũng theo đó mà nhanh hơn, nhanh đến mức nhóc tỳ gần như không kịp phản ứng.
Không đợi hắn kịp thời phục hồi tinh thần, thì nửa thân dưới của hắn đã bị chôn sâu trong lòng đất, hồng thủy cuồn cuộn lập tức bao phủ đỉnh đầu, đầu bị thiên thạch rơi đầy trời nện đến choáng váng.
Vừa mới giãy giụa thoát ra, lại bị liên hoàn phích lịch cùng cơn lốc vô tận đánh cho bay ngược trở về mặt đất, đâm đầu vào trong đầm lầy, ngay sau đó bị liệt hỏa hừng hực vây quanh, thiêu đốt đến mức da đầu cháy sém.
"Pháp thuật của Nhị sư huynh lại có thể khống chế thời gian sao?" Nhóc tỳ khiến bản thân tỉnh táo lại, trước tiên dồn toàn bộ lực lượng để bảo vệ bản thân, toàn lực phòng ngự, ngăn cản những công kích liên miên không dứt ở bên ngoài.
Hắn vừa chèo chống, trong lòng vừa suy tư: "Không, không phải như thế, Nhị sư huynh không phải là đang thay đổi tốc độ thời gian lưu động trong tiểu thế giới này."
nhóc tỳ tựa như bao cát mặc cho Chu Dịch dùng pháp thuật oanh kích, đột nhiên lớn tiếng nói: "Nhị sư huynh, bây giờ ngươi có dám mở miệng nói với ta một câu không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận