Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 484: Tàng Kinh Lâu tầng ba 3

Chương 484: Tàng Kinh Lâu tầng ba 3
"Nếu ta có được những loại đan dược này, dựa vào Hồi Thiên Kim Các, ta có thể khiến cho những dược phương đã thất truyền kia tái hiện nhân gian." Lâm Phong thầm nghĩ: "Nghĩ như vậy, giá trị của nó còn hơn cả bản thân những viên đan dược kia, nếu vận dụng tốt, có lẽ còn có thể thu hoạch được nhiều thứ khác."
Đương nhiên, có được đan phương cũng không có nghĩa là nhất định có thể luyện chế ra được linh đan. Có một số loại linh đan cần đến những loại dược liệu đặc thù và cực kỳ trân quý.
Ví dụ như Thông Thiên Đan, nếu như không có Cửu Phẩm Thông Thiên Thảo thì cho dù có đan phương cũng không thể nào luyện chế ra được.
Tuy nhiên, đối với Lâm Phong mà nói thì đây vẫn là một phát hiện cực kỳ quý giá. Trong đầu hắn hiện lên vô số ý niệm: "Phải cố gắng thu thập cho bằng được những loại linh đan cao cấp và quý hiếm, cho dù chỉ có một viên cũng được."
Ngoài việc thu thập linh đan, Lâm Phong còn dặn dò Tiêu Diễm không nên quên việc tự mình nghiên cứu và sáng tạo ra những kỹ thuật mới.
Rời khỏi đan phòng, Lâm Phong đi tới Tàng Kinh Lâu ngay bên cạnh.
So với Hồi Thiên Kim Các nguy nga tráng lệ thì Tàng Kinh Lâu có vẻ ngoài đơn sơ giản dị hơn rất nhiều, mang đậm vẻ đẹp cổ kính, trầm mặc.
Tàng Kinh Lâu cao gần ba trượng, chia làm ba tầng, được xây dựng hoàn toàn bằng loại trúc xanh có tử quang lưu chuyển.
Lâm Phong bước vào lầu, đầu tiên là một gian ngoài rộng rãi, đi qua một hành lang là đến thư khố ở tầng một của Tàng Kinh Lâu.
Thư khố rộng hàng ngàn mét vuông, từng dãy giá sách được sắp xếp ngay ngắn nhưng lúc này trên giá sách lại trống không, không có một quyển sách nào.
Lâm Phong nhíu mày: "Chẳng lẽ phải tự mình đi tìm sách sao?"
Hắn đưa tay vuốt ve giá sách, cảm nhận được bên trong có linh khí thoang thoảng chảy, quỹ tích tinh diệu mà thâm sâu, khiến hắn không khỏi động tâm.
Sau một hồi suy tư, trong mắt Lâm Phong bỗng nhiên lóe lên một tia tử quang.
Trong tử quang, vô số chú văn và áo nghĩa không ngừng lưu chuyển, đó chính là Bất Động Minh Vương Quyết, công pháp Phật môn của Đại Lôi Âm Tự mà Lâm Phong nhận được từ hệ thống rút thăm trúng thưởng.
Lúc trước, Bất Động Minh Vương Quyết mà hắn nhận được từ hệ thống chỉ là bản không đầy đủ, sau khi tiêu diệt Không Pháp hòa thượng ở Hắc Vân Địa Cung, hắn mới có được bản hoàn chỉnh.
Nhưng lúc này, hắn không lấy ra bản hoàn chỉnh, mà chỉ lấy ra bản không đầy đủ kia.
Dưới sự dẫn dắt của pháp lực, những kinh văn này ngưng tụ thành một quyển kinh Phật bìa tím, chữ vàng, rơi xuống giá sách.
Lâm Phong kiên nhẫn quan sát một lúc nhưng kinh Phật vẫn không có gì thay đổi, giá sách và cả thư khố đều không có bất kỳ phản ứng nào.
Nghĩ ngợi một lát, Lâm Phong rót pháp lực vào trong giá sách.
Lập tức, linh khí trong giá sách bắt đầu vận chuyển, quỹ tích và quy luật cũng thay đổi theo, nó hấp thu và chuyển hóa pháp lực của Lâm Phong, sau đó rót vào trong kinh Phật.
Kinh Phật lập tức phát sinh biến hóa, từ một quyển kinh thư thực thể, nó được bao bọc bởi một tầng tử quang, dần dần hóa thành hư ảnh.
Hư ảnh không ngừng phình to, trong tử quang, vô số phù văn và áo nghĩa nhảy nhót, dung nhập vào trong hư ảnh. Đợi đến khi tử quang tiêu tán hết, hư ảnh lại lần nữa hóa thành thực thể, trở về hình dạng của một quyển kinh thư.
Nhưng lúc này, độ dày của nó đã tăng lên gấp đôi.
Lâm Phong mở kinh Phật ra xem, bên trong đã là Bất Động Minh Vương Quyết bản hoàn chỉnh.
"Chỉ có vậy thôi sao?" Lâm Phong nhìn xung quanh, nhìn những giá sách trống trơn trong thư khố, hắn nhíu mày, sau đó đặt kinh Phật xuống, đi đến trung tâm thư khố tầng một.
Ở đây có một pháp trận đang lặng lẽ tỏa ra quang mang ôn hòa. Lâm Phong bước vào pháp trận, quang mang đột nhiên trở nên chói mắt, sau đó, hắn đã bị dịch chuyển đến thư khố tầng hai của Tàng Kinh Lâu.
Khác với thư khố tầng một chất đầy giá sách, thư khố tầng hai lại trống trải vô cùng, trong không gian rộng lớn chẳng có gì cả.
Lâm Phong đi thẳng đến bức tường, trên tường treo rất nhiều quyển trục nhưng những quyển trục này đều trống không, không có một chữ nào.
Sau khi lẳng lặng cảm nhận khí tức của những quyển trục này, Lâm Phong đưa tay chỉ một cái, một đạo ánh sáng tím lại bắn ra, rơi vào một quyển trục trống không.
Trong tử quang hiện ra rất nhiều đồ văn màu xanh biếc, không ngừng nhảy lên, vừa rơi vào quyển trục liền nhanh chóng dung nhập vào trong đó.
Trên quyển trục vốn trống rỗng, đột nhiên hiện ra hình ảnh non xanh nước biếc, trông rất sống động.
Thần thức Lâm Phong tiến vào trong bức họa, cảnh sắc trước mắt đột nhiên thay đổi, phảng phất như hắn thật sự tiến vào một thế giới màu xanh biếc.
Ở trong thế giới này, Thái Âm Chân Thủy xanh biếc lẳng lặng chảy xuôi, chỉ cần ở trong hoàn cảnh này là có thể tìm hiểu được đôi phần chân ý của Thái Âm Chân Giải Đạo, lĩnh hội được sự ảo diệu của linh vật tạo hóa thiên địa Thái Âm Chân Thủy này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận