Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân

Chương 154: Các tôc thú nhân tu hop

Chương 154: Các tôc thú nhân tu hopChương 154: Các tôc thú nhân tu hop
Chương 154: Các tộc thú nhân tụ họp
Không hổ là kẻ lắm trò xấu, đầu óc Vi cực kỳ nhanh nhẹn.
Ngay khi thấy các thú nhân Hùng Điểu chấp nhận mọi chuyện là do thú nhân Tà thần gây ra, ả liên hô lên đầy hốt hoảng: "Có phải mọi người đã gặp lại nhóm thú nhân Tà thần hay không?”
"Đúng vậy chúng tôi đã gặp lại bọn họ ngay khi lên bờ.' Một thú nhân đáp.
Vi trừng mắt, bày ra vẻ mặt sợ hãi: "Có phải bọn hạ đã nói gì đó đúng không?”
Tộc trưởng Hùng Điểu nhíu mày nhìn Vi, không hiểu cô ta đang diễn cái gì.
Nhóm thú nhân tranh nhau đáp lời ả:
"Đúng vậy, tên thú nhân Tà thần kia đã nói y sư bỏ rơi chúng tôi, để sống một cuộc đời tốt đẹp!" Vi bưng mặt khóc nức nở: "Không ngờ bọn họ lại giám vu khống ta như thế, ta thoát khỏi rạn san hô kia là nhờ một thú nhân Hạc Điểu vì bị thương mà dạt vào bờ, lúc ấy ta rất muốn đi tìm mọi người nhưng chẳng biết nên đi đâu, ta còn nghĩ mọi người đã chết, mỗi đêm đều dùng nước mắt rửa mặt. Thật không ngờ lũ thú nhân gian ác đó giám dùng chuyện này để nói xấu tai"
Thấy Vi khóc các thú nhân Hạc Điểu vội vây quanh cô ta, ra sức an ủi. Nhóm thú nhân Hùng Điểu cũng cảm thấy bản thân quá tội lỗi khi không tin tưởng y sư của họ.
"Chúng ta phải dạy cho bọn thú nhân Tà thần một bài học!" Có thú nhân Hạc Điểu căm tức nói.
"Đúng vậy, vùng đất này xảy ra tai họa như bây giờ chắc chắn có một phần do nhóm thú nhân Tà thân gây ra, chúng ta không thể giữ những thú nhân độc ác như vậy ở lại trên mảnh đất này!"
"Đúng thế, phải giết chết chúng, tống cổ chúng khỏi lãnh thổ của chúng ta, như vậy mới có thể lấy lại được bình yên!"
Vi hài lòng với sự xoay chuyển này, từ trước đã muốn giết chết lũ thú nhân sống giai như đĩa kia nhưng không thành công, lần này cô phải khiến bọn thấp kém đó biến mất khỏi thế gian này mãi mãi.
Cô ta liếc qua tộc trưởng Hùng Điểu, một suy nghĩ tàn nhẫn lóe lên trong đầu, khi trước bọn họ có thể được xem như là đồng minh, nhưng bây giờ thì không được, hắn phải chết thì bí mật mà cô chôn giấu bấy lâu nay mới có thể được giữ kín.
Mật Tâm từ khi ghét Vi thường xuyên quan sát mọi động tĩnh của cô ta, chỉ cần Vi thay đổi sắc mặt Mật Tâm liền biết ngay, hôm nay cũng không ngoại lệ, ánh mắt nhìn tộc trưởng của Vi đầy ghét bỏ và toan tính, có vẻ như những điêu mà tộc trưởng Hùng Điểu vừa nói không hề giả, Vi có vấn đề.
"Đồ giả dối, chẳng có thứ gì trên đời có thể che giấu được sự giả dối!" Y sư Tuần Điểu tiếp tục gào rống.
Lần này các thú nhân Hạc Điểu không muốn bỏ qua cho bà ta nữa, nổi đóa hét lên.
"Câm miệng, bà nếu không thích y sư của chúng tôi thì đừng đi theo chúng tôi nữa”
Y sư Tuần Điểu không hề sợ hãi, cười ha hả nói: "Các ngươi dám đuổi ta đi, thần sẽ trách phạt các ngươi, chẳng phải thần vốn giàu lòng yêu thương đó sao, dù có bị người ta quát mắng thậm tệ cũng sẽ không bao giờ bỏ rơi con dân của mình”
Bà ta nhìn vê phía Vi: "Một kẻ tự xưng là thân mà không có lòng bao dung sao có thể gọi là thân sáng thết" Lời này của bà ta khiến các thú nhân Hạc Điểu phải câm nín, trong suy nghĩ của bọn họ, thần rất bao dung, dù cho kẻ bên cạnh làm điều xấu xa với ngài cũng sẽ được tha thứ, cho nên họ không thể tự chủ trương bỏ lại thú nhân ngoa ngoắt như bà ta.
Vô số ánh mắt dò hỏi đổ về phía Vị, cô ta vẫn muốn giữ lấy hình tượng thần giáng thế của mình, nên chỉ có thể cắn răng đè xuống tức giận, quay qua nhìn y sư Tuần Điểu cười nói:
"Đừng chấp nhất với kẻ điên, cứ mặc bà ta đi, sống hay chết chỉ có thể dựa vào ý chí của bà ta, mỗi ngày cho chút thức ăn xem như cho bà ta một cơ hội để xem thú nhân này có tỉnh ngộ hay không.'
"Quả là thần giáng thế, chỉ có ngài mới bao dung như vậy thôi!"
Lại có vô số lời sùng bái vang lên, Vi vui vẻ quay đi chào đón những thú nhân trong tộc đã trở lại, thậm chí còn xúc động muốn ôm tộc trưởng, không hê nhắc lại chuyện bị hắn ta vạch trần trước đó.
Tộc trưởng Hùng Điểu thấy tình hình biết mình không thể đối cứng với Vi chỉ đành hùa theo cô ta, làm hòa lần nữa quay về tình cảm đồng tộc thân thiết.
Mật Tâm nhìn cảnh này lại càng ghen tức hơn, trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại những lời cay độc:
Giết cô ta, phải giết cô ta, giãm cô ta xuống để mọi người chê cười cô ta, chặt tay cô ta, cào nát khuôn mặt kia, nhất định phải kéo cô ta xuống, cái thứ giả tạo đầy giả dối, cô ta mà là thần cái nỗi gì, con mụ đó là ác quỷ đội lốt người.
"Thú nhân Hạc Điểu."
Phía sau vang lên rất nhiều tiếng gọi. Quay đầu nhìn lại, có vô số thú nhân từ rất nhiều tộc tụ về đây, có vẻ ánh sáng cũng thu hút bọn họ. Trong nhóm thú nhân đó có không ít thú nhân đang bị thương, ngay khi nhìn thấy Hạc Điểu bọn họ liền cầu xin các y sư cứu giúp.
Vi nhanh chóng chớp lấy thời cơ, ôn tôn chào hỏi bọn họ, rồi ra sức giúp đỡ chữa trị các vết thương trong khả năng của cô ta, trong quá trình chữa trị không quên than thở.
"Xin lỗi mọi người, chỉ tại chúng tôi không ngăn được các thú nhân Tà thần ghé qua nơi này khiến cho tất cả bộ lạc trên vùng đất này gặp nạn, thật đáng xấu hổt"
Các thú nhân nghe vậy vô cùng tức giận, gào lên.
"Y sư ý ngài là chuyện xảy ra đêm qua, quả tròn trắng xuất hiện ban đêm kia là do thú nhân Tà thần gây ra?"
Vi buôn bã thở dài nói: "Bọn chúng theo phe Tà thân, nên được ban cho những sức mạnh xấu xa, vùng đất khi trước của ta cũng vì thứ sức mạnh bẩn thỉiu này mà diệt vong. Ta cứ tưởng chúng đã chết trong dòng than đỏ kia, nào ngờ lại mò tới đây. Đúng là lũ nghiệp chướng!"
"Chúng ta nên làm gì đây, bọn thú nhân Tà thần thật đáng sợ?"
Các thú nhân xôn xao, lo lắng.
Tộc trưởng Tí Điểu to tiếng quát: "Bọn thú nhân khốn nạn đó, vậy mà có kẻ ủng hộ, bộ lạc Nhật Điểu đã đi theo bọn chúng.”
Nhắc tới Nhật Điểu các thú nhân lại được dịp tức tối.
Một thú nhân Hạc Điểu hô hào: "Chúng ta phải giết chết thú nhân Tà thân, nếu không giết chết bọn họ rất có khả năng thảm họa sẽ tiếp tụng diễn ra, vùng đất này sẽ đồng số phận như quê hương của y sư đây mất!"
Vi áy náy nhìn hắn.
Phía sau âm thanh ủng hộ của vô số thú nhân vang lên.
"Đúng vậy, nên diệt Tà thần."
"Không thể để chúng tồn tại thêm!"
"Ai biết bọn thú nhân Tà thần trốn ở nơi nào không?” Một thú nhân hồ lớn.
Thú nhân Hùng Điểu vừa gặp các thú nhân Tà thần xong vội lên tiếng: "Chúng tôi biết, bọn họ ở phía bên kia."
Hắn chỉ về hướng rừng chất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận