Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân
Chương 74: Thần thú chuẩn bi cho chúng ta đấy!
Chương 74: Thần thú chuẩn bị cho chúng ta đấy!
Quả nhiên như tộc trưởng Hùng Điểu suy tính, trời nóng khiến những xác chết nhanh phân hủy, mùi hôi thối bốc lên thu hút lũ ruồi bọ bâu tới, khủng long và các con thú hung bạo khác đều đã rời đi, không loài nào dám bén mảng tới.
Nhóm bọn họ an toàn băng qua con đường dẫn tới nhà sàn. Từ đằng xa nhìn lại, mái nhà vẫn đứng sừng sững, cô độc một phương trời, nước mưa rửa trôi toàn bộ máu thịt đã dính trên đỉnh, trả lại vẽ mộc mạc như khi bọn họ mới dựng nên nó.
Nhà vẫn còn, đáng lẽ họ nên trở về, nhưng tộc trưởng không làm thế, hắn mang các tộc nhân còn sống sót hướng về phía vùng sương mù.
Thú nhân Mã Điểu biết đường nhanh chóng mang bọn họ tới vách đá. Sương mù dày đặc che mờ tất cả, tạo cảm giác bí ẩn và đầy nguy hiểm. Nếu là khi trước chắc chắn không một thú nhân nào muốn nhảy xuống vách đá này, nhưng bây giờ sự mờ mịt và che chắn của sương mù lại đem tới một cảm giác an toàn kỳ lạ.
Tộc trưởng Hùng Điểu nở nụ cười: "Tốt lắm."
Hắn nhìn qua nhóm thú nhân Mã Điểu, ra lệnh: "Mấy cậu xuống thăm dò trước đi, có gì thì lên đây báo cáo.'
Lời này chẳng khác nào sai bảo các thú nhân đi thí mạng. Các thú nhân Mã Điểu không hài lòng, nhưng họ chẳng dám phản kháng vì ai cũng là thành viên mới không có được niềm tin của tộc trưởng Hùng Điểu. Muốn hòa nhập và được công nhận nhanh thì cần phải nghe lời, dù mệnh lệnh đó nguy hiểm cỡ nào cũng phải làm cho kì được và không có quyên oán thán.
Các thú nhân Mã Điểu nghe lệnh hóa hình nhảy vào sương mù, người vừa chìm xuống liền biến mất. Cảm giác khó đoán này khiến tộc trưởng Hùng Điểu không vui, may thay rất nhanh các thú nhân Mã Điểu đi dò đường, có một người quay lại.
Hắn cung kính báo cáo: "Tộc trưởng bên dưới có một cửa hang bị lấp lại và một khe nứt kỳ lạ. Ngài có muốn xuống xem thử không?"
Tộc trưởng Hùng Điểu cau mày.'Có dấu hiệu vết sống của các bộ lạc khác ở bên dưới không?"
Thú nhân Mã Điểu lắc đầu: "Không có dấu vết."
"Vậy xuống thử đi."
Khi đặt chân xuống mặt đất, lòng bàn chân của các thú nhân bỏng rát, cảm giác này vốn khác thường nhưng bọn họ không nghĩ nhiều, chỉ cho đây là đặc điểm của địa hình nơi này.
"Cửa đá đâu?" Tộc trưởng lên tiếng.
Trong sương mù, hình dáng ai cũng mờ mờ nhìn không rõ biểu cảm của nhau, nói chuyện kiểu này khiến tộc trưởng Hùng Điểu khó chịu, hắn nghĩ bụng, nếu bên trong cửa hang kia cũng dày đặc sương mù như nơi này thì không ổn, cảm giác không có ánh mặt trời, mỗi ngày chìm trong sương mù thì không nên ở lâu.
Hắn vừa đi vừa thở dài, lúc đứng trên vách núi nhìn xuống, tâm trạng hắn vui vẻ biết bao vì nghĩ rằng Thần thú thương bọn họ, trong gian nan vẫn chỉ đường chỉ lối cho bọn họ có nơi ở mới. Nhưng giờ xem ra chỗ này cũng chẳng phải là chốn dành cho thú nhân cư ngụ - Thần thú ơi Thần thú người đang thử thách tộc nhân vĩ đại chúng con sao?
Thú nhân Mã Điểu chỉ cho tộc trưởng Hùng Điểu khe nứt đỏ lạ thường, nhưng hắn chẳng mấy quan tâm, chỉ lo chú ý cửa hang bị đá lấp. Dù sương dày vẫn nhìn được dấu vết các tảng đá xếp chồng lên nhau một cách cố ý - xem ra đã có thú nhân đến đây từ trước.
"Phá cửa." Hắn ra lệnh.
Các thú nhân Mã Điểu vẫn phải xông lên tuyến đầu, phá dỡ các tảng đá được gắn chắc chắn, sau đó đi vào bên trong.
Ngay khi bước qua cửa hang sương mù giảm dần, bọn họ mới phát hiện ra trên đỉnh cửa hang là một vách núi, có thể bay qua được mà không cần phá cửa.
Phát hiện muộn nhưng cũng không gây tiếc nuối, bọn họ chỉ hơi hậm hực một chút rồi lại thôi, kéo nhau đi vào bên trong.
Vùng đất này thực vật phong phú, nhưng không cây nào có trái chín, toàn trái nhỏ và xanh.
Tộc trưởng Hùng Điểu lại sai khiến các thú nhân Mã Điểu: "Mấy cậu bay lên cao, tra xem chỗ này có ai ở không?” Thú nhân Mã Điểu lập tức làm theo, bay lên không trung đảo cánh một vòng, khi nhìn thấy công trình nhà ở kỳ quái hơi giống nhà sàn của Hùng Điểu khi trước, họ thận trọng ghé lại gần, bên trong vẫn còn mùi thú nhân thoang thoảng, nhưng mùi hương quá mỏng nên không thể đoán được là của tộc thú nhân nào.
Nhóm thú nhân mã Điểu nhìn nhau, một trong số họ lên tiếng: "Tại sao nơi này lại có hai công trình kỳ lạ, khá giống với chỗ của Hùng Điểu như vậy?”
Các thú nhân khác ¡im lặng, họ không biết phải trả lời như thế nào. Trong tâm tưởng của họ, chỉ có Hùng Điểu mới có được công trình kỳ lạ vì Hùng Điểu là những thú nhân được Thần thú chúc phúc, nhưng xem ra vẫn còn nhóm thú nhân khác cũng được chúc phúc.
Một thú nhân sờ tay lên tường gỗ, cảm nhận sự mát mẻ của nó, giãm chân lên sàn nhà êm ái, nhịn không được cảm thán: "Không biết đến bao giờ chúng ta mới có thể có được sự chúc phúc như thế này."
Thú nhân bên cạnh khuyên bảo hắn: "Chắc là khó, nhưng bây giờ chúng ta đi theo Hùng Điểu, có lẽ trong tương lai cũng sẽ sống tốt thôi."
"Mấy người cam lòng không?" Một thú nhân khác nhịn không được hỏi.'Cam lòng bỏ đi tộc loài của mình, cam lòng bị bọn họ ép phải đi đầu trong những việc như thế này không?”
Tất cả im lặng.
Lát sau có người nhắc: "Thôi quay lại đi, trở về muộn tộc trưởng không vui đâu."
Cả bọn lập tức rời đi, quay lại gặp mặt tộc trưởng và nhóm thú nhân Hùng Điểu.
Ngay khi họ vừa hạ cánh xuống, đã nhận ngay một tràng trách móc: 'Sao lại vê trễ vậy?" Một thú nhân Mã Điểu phải lên tiếng ngay để vuốt xuôi cơn giận của tộc trưởng Hùng Điểu.
"Bên trong khá rộng lại không có bóng người, còn có hai công trình kỳ lạ nên chúng tôi phải kiểm tra cẩn thận."
"Công trình kỳ lạ?" tộc trưởng Hùng Điểu hai mắt phát sáng nhìn các thú nhân Mã điểu.
Nhóm thú nhân Mã Điểu cẩn thận kể lại, khi nghe được hai công trình trong kia giống với kiểu nhà bên ngoài, thay vì nghĩ xem là của tộc thú nhân nào, thì tộc trưởng Hùng Điểu lại tự kiêu mà nói.
"Thần thú quả nhiên chúc phúc cho chúng ta, đã xây chỗ ở sẵn để chào đón đứa con yêu quý của ngài. Nhanh đi tới đó và hưởng dụng thôi."
Các thú nhân Mã Điểu nghe vậy liền hào hứng rời đi. Nhóm thú nhân Mã Điểu nhìn nhau cảm thấy hành động này của Hùng Điểu có hơi tự tin thái quá. Khi trước chưa trải qua tai họa có lẽ họ sẽ nghĩ những lời Hùng Điểu là dĩ nhiên, nhưng giờ thì thấy có hơi kỳ quái.
Rất nhanh cả nhóm đã đuổi tới chỗ hai công trình nhà ở do nhóm thú nhân Tà thần để lại. Đúng như các thú nhân Mã Điểu đã nói, không một bóng người ở nơi này, hai ngôi nhà được tạo ra cứ như thể để chờ nhóm thú nhân Hùng Điểu tới hưởng dụng.
Lúc nhìn thấy kiểu nhà mới, tộc trưởng Hùng Điểu hưng phấn lao vào bên trong đi đi lại lại kiểm tra vô cùng hài lòng gật đầu, sau đó phân công chỗ ở.
Trong quá trình sắp xếp hắn bỏ quên nhóm Mã Điểu vừa mới đi theo bọn họ, chờ tới khi hắn phân bố người ở nhà này nhà kia xong, các thú nhân Mã Điểu vẫn chưa được gọi tên.
Khi này một thú nhân nhịn không được lên tiếng hỏi: "Tộc trưởng vậy còn chúng tôi sẽ ở đâu?"
Tộc trưởng Hùng Điểu cười nhạt: "Mấy cậu á, cứ tạm thời ở ngoài đi, ta còn phải xem xét thử coi mấy cậu có đủ tư cách để gia nhập tộc Hùng Điểu không đã. Tộc nhân chúng ta là tộc được Thần thú chúc phúc, nào dễ dàng để cho kẻ ngoại lai tới nương nhờ như thế được chứ!"
Ngoại lai - hai từ này như lưỡi dao cứa vào tim các thú nhân Mã Điểu. Tưởng Hùng Điểu đã chấp nhận bọn họ, nào ngờ vẫn chỉ xem họ là thú nhân ngoại lai, nhưng giờ họ biết làm gì đây, thoát ly Hùng Điểu, rồi sẽ đi vê đâu?
Các thú nhân Mã Điểu cam chịu nhìn nhau, ấm ức tìm chỗ dừng chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận