Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân

Chương 162: Thử làm thuyền xem nào

Chương 162: Thử làm thuyền xem nàoChương 162: Thử làm thuyền xem nào
Chương 162: Thử làm thuyên
xem nào
Ngay khi mặt trời vừa lên, các thú nhân trong đoàn của Vi cũng thức dậy, bọn họ chải chuốt cho bản thân thật sạch sẽ, rồi hân hoan tiến về phía bức tượng thần nơi mà họ cho rằng đó là vùng đất của thần.
"Khi chúng ta tới đó, điều gì sẽ chào đón chúng ta nhỉ?"
“Có khi nào là một đội quân thú nhân không?”
“Tôi nghĩ là một bữa tiệc thịnh soạn."
"Tôi lại cho rằng rất có thể là vô số hang động xinh đẹp.
Đoạn đường lúc này trở nên dễ dàng hơn vì những suy nghĩ lạc quan của họ, nhưng không như bọn họ tưởng tượng, lúc đặt chân lên vùng đất có tượng thân, thứ họ nhìn thấy không phải bữa tiệc, hay đội quân của thân mà là những thú nhân ăn mặc rất kỳ lạ, cưỡi trên lưng loài ngựa hung tàn khó thuân hóa nhất.
“Bọn họ là ai vậy?”
Các thú nhân ngơ ngác nhìn nhau.
Tộc trưởng Tí Điểu đứng trong đám người dễ dàng nhận ra khuôn mặt của Lạc Nhật hô lớn: “Bọn họ là thú nhân Tà thân!"
Tiếng hô hoán vừa dứt, tất cả những thú nhân chưa từng gặp thú nhân Tà thân đều hoang mang, trong suy nghĩ của họ, thú nhân Tà thần là những kẻ gầy gò nhỏ con, ăn mặc rách rưới, đầu tóc bờm xờm dáng đi luồn cúi, khuôn mặt tựa ác quỷ, nhưng những thú nhân xuất hiện trước mặt họ đây nào giống như trong tưởng tượng, ngược lại trông rất đặc biệt.
Mỗi thú nhân đều khoác trên mình trang phục độc đáo, cưỡi trên lưng thú ngựa hung dữ, còn mang theo vũ khí kỳ lạ mà họ không biết.
Toàn bộ thú nhân có mặt bất giác nhìn về phía Vi muốn cô ta lên tiếng nói cho họ, đây có đúng là thú nhân Tà thân hay không?[ d o c f u L L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]
Vi nuốt nước bọt nhìn những thú nhân vừa quen vừa xa lạ trước mắt mình, mới mùa trước đây, thú nhân Tà thân còn đang chạy trốn bọn họ như lũ chuột hôi thối, yếu ớt, hèn nhát, gây gò sao bây giờ lại khác biệt lớn thế này, tại sao bọn họ có được bộ quần áo như thế, còn cưỡi lên lưng những con thú ngựa uy phong như vậy?
Đầu óc cô ta xoay chuyển, bao suy nghĩ ác liệt xuất hiện, cuối cùng cô ta đã chọn được ý mà cô ta cho là đúng, cười lớn chỉ vào các thú nhân Tà thần lớn giọng: 'Lũ hèn mọn chúng mày dám tới đây cướp ơn ban của thần đang chuẩn bị sẵn cho thú nhân bọn ta, đúng là lũ bẩn thỉu, mau cởi hết những gì bọn mày đang mặc và quỳ xuống xin tha tội ngay!
Lời của Vi khiến các thú nhân Tà thân sửng sốt, họ nghĩ rằng trước tiên sẽ nói chuyện hỏi xem vì sao các thú nhân lại đến đây, sau khi nghe xong nguyên do lúc ấy mới đưa ra cách giải quyết, nào ngờ giống cái trước mặt vừa gặp đã ngạo mạn chỉ vào bọn họ và buộc tội, quả là một giống cái ngông cuồng phách lối.
Phí, thú nhẫn Mã Điểu thúc ngựa bước lên phía trước.
Bọn họ vốn là những thú nhân có thể bay lượn, nhưng hôm nay vì để thống nhất đội hình tất cả các thú nhân trong tộc đều cưỡi ngựa mà tới.
Phí nhìn về phía Vi lớn tiếng nói: "Y sư bộ lạc Hùng Điểu xin hãy cẩn thận với lời nói của mình, nơi đây là bộ lạc Tà thần, từng viên gạch đều do bàn tay chúng tôi xây lên, không hề ăn cắp ăn trộm của ai. Cô không biết gì xin hãy tìm hiểu trước đừng mở miệng ra là chửi bới, buộc tội người khác như một kẻ thiếu hiểu biết như vậy."
Lời ăn tiếng nói của Phí đã hoàn toàn khác xưa, tất cả đều do bản thân hắn được học chữ, đọc những quyển sách do Thái Linh soạn ra.
Vi không vui vì một thú nhân khi trước bị ả xem thường giờ đây lại lấy ra tư thế cao ngạo chất vấn cô.
Vi quát: Mày chính là thú nhân Mã Điểu, khi trước chính bọn mày quỳ gối van xin Hùng Điểu nhận chúng mày, giờ lại quay lưng đi theo Tà Thần, đúng là nhục nhã. Còn không mau cút xuống đây nhận tội!"
Phí không vui nhìn cô ta, cái thời họ quỳ xuống muốn theo Hùng Điểu thì chính Hùng Điểu đã nghi ngờ mà đẩy họ ra xa, giờ đây cô ta còn dám lớn lối nhắc lại chuyện cũ, nếu vậy Phí quyết định nói ra một sự thật.
"Y sư Vi, cô còn nhớ vật lướt trên nước đã đưa chúng ta tới đây không?”
Vi nghe vậy hơi nhíu mày nhưng vẫn rất tự tin nói: "Đó là thứ mà thân ban cho Hùng Điểu, nhờ Hùng Điểu cho bọn mày xài ké, nên lũ Mã Điểu hèn kém mới đi được tới đây, vậy mà giờ lại theo phe Tà thần, đúng là lũ bẩn thỉiu!"
Phí không vui khi y sư Hùng Điểu cứ dùng những từ xấu xí để hạ nhục người khác như thế.
Hắn bình tĩnh đáp lại thái độ hung hăng đó của Vi: "Vật đó không phải thần gửi cho cô, mà là do thú nhân Tà thần để lại. Vật lướt trên nước do họ sáng tạo ra, nó được gọi là Thuyền. Hơn nữa cô hay các thú nhân Hùng Điểu trong tộc cô đều không biết làm vật lướt trên nước, để nói ai là người xài ké vậy thì phải là thú nhân Hùng Điểu và toàn thể những thú nhân bên lục địa kia mới đúng.'
Vi trừng mắt nhìn Phí, ả không muốn nghe nữa, gào lớn lên hòng chặn họng hắn: "Mày nói bậy, chính ta là người đã nhìn thấy vật lướt trên nước, nên nó thuộc về Hùng Điểu."
Phí cười: "Nó thuộc về ai thì người đó chắc biết cách làm đúng không nhỉ?"
Vi nuốt nước bọt, cô ta thử nhớ lại xem thuyền được làm như thế nào, nhưng đáng tiếc ngoài gỗ nổi ra cô ta chẳng biết gì hết.
Phí không để cô ta yên, nói tiếp: "Nếu đã vậy, giờ cô có thể nói ra cách làm thuyền, à không vật nổi trên nước được không?”
Tất cả mọi thú nhân đều đổ dồn ánh mắt về phía Vi.
Hồi nghe cô ta kể về vật lướt trên nước đã đưa cô ta vượt qua hồ nước lớn tới đây, các thú nhân trâm trồ biết bao, cũng từng nghĩ tới việc bảo Vi làm ra vật đó cho họ xem, nhưng chưa có cơ hội, vừa hay hôm nay thời cơ đã tới họ sẽ được chiêm ngưỡng kiệt tác đó. Các thú nhân bộ lạc đều tin Vi có thể làm được, họ lên tiếng hối thúc Vi.
"Y sư mau thể hiện cho bọn thú nhân này biết vật lướt trên nước là như thế nào.
"Ngài biết cách làm mà, mau cho chúng hiểu ai mới là chủ nhân của vật kỳ diệt kia.'
Họ xôn xao hào hứng, nhưng đâu ai để ý, y sư mà họ xem như thần, sắc mặt tái mét chân tay run lẩy bẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận