Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân
Chương 55: Thỏa thuân bí mât
Chương 55: Thỏa thuận bí mật
Nhìn ngôi sao nhỏ lấp lánh trên bầu trời đêm, Thái Linh cố gắng làm cho đầu óc tỉnh táo bằng cách nhớ xem hôm nay là ngày thứ mấy họ bị trói ở nơi này.
Hình như là ba ngày hai đêm.
Cảm giác bị đói và khát đang dày vò dạ dày và cổ họng của cô. Qua câu chuyện rời rạc của các thú nhân canh giữ họ, Thái Linh biết được, đến tận hôm nay thú nhân Hùng Điểu vẫn chưa săn được con thú lớn nào, thậm chí là cả thú nhỏ, ngay cả loại thú dưới nước từng bị các thú nhân khinh thường giờ cũng không kiếm được một con, kinh khủng hơn mực nước ở các con sông, suối và hồ đang rút đi rất nhanh.
"Hôm qua tôi cũng đi qua hồ nước gân thung lũng, mực nước rõ ràng còn chạm bờ, nhưng hôm nay rút đi hơn phân nửa, giống như thể dưới hồ đang có một con quái vật khổng lồ mỗi ngày đều há miệng uống nước vậy đó."
Bây giờ nhóm thú nhân Hùng Điểu mới nhận ra điều bất thường này, trong khi đó Thái Linh đã nhìn ra vấn đề từ lâu, cô còn lên kế hoạch tìm kiếm vùng đất mới.
Nhớ tới kế hoạch cô liên nghĩ về Ưng Phan, bất giác khóe môi Thái Linh cong lên. Thật may mắn khi hắn rời đi, nếu không hôm nay cũng giống họ, bị bỏ đói và không cho uống nước. Nhưng sâu trong thâm tâm Thái Linh vẫn hy vọng Ưng Phan đến cứu họ. Nhưng cô cũng biết điều đó là không thể, khi thực lực hai bên quá chênh lệch, Ưng Phan tới nơi này cũng chỉ nạp mạng mà không thể làm gì.
Thái Linh thở dài, lẩm bẩm: "Thôi thì anh đừng quay lại, cứ sống thật tốt thay phần chúng tôi là được."
Sao cậu lại tới đây?” Nội dung cuộc nói chuyện của các thú nhân Hùng Điểu thay đổi, Thái Linh mệt mỏi nhìn vê phía đống lửa nơi đó đang có hai thú nhân canh đêm, giờ đây lại xuất hiện thêm một thú nhân khác.
Hắn liếc mắt về phía cô, không có ác ý hay ghét bỏ giống như các thú nhân khác, nhưng giờ Thái Linh không còn đủ sức để tự hỏi hắn là ai, liệu hắn có tốt như cảm nhận thoáng qua kia của cô hay không.
Thú nhân kia đáp lời: "Tộc trưởng bảo tôi đến gọi hai anh về nghỉ ngợi, tôi thay ca. Hiện tại đã qua mấy ngày nhóm thú nhân Tà thân chắc chắn không còn sức, nên không cần hai người canh giữ, một người là đủ."
Hai thú nhân nghe vậy liên đứng lên cười nói.
"Tốt quá rồi, chúng tôi cũng không muốn ở đây canh giữ mấy người này, thà để chúng tôi đi săn xuyên đêm còn hơn."
Một thú nhân khác vỗ vai đồng tộc tới thay ca: "Một mình cậu canh ở đây nếu có chuyện gì có thể kêu lớn, nhóm thú nhân tuần tra đêm sẽ hỗ trợ cậu."
Thú nhân kia gật đầu.Hai anh yên tâm nghỉ ngơi đi, mấy thú nhân yếu ớt như này, bây giờ mở trói thả họ ra ngoài chưa chắc đã đi bộ được."
Hai thú nhân kia bật cười, quay đầu nhìn nhóm Thái Linh, ngoài mấy giống đực trông còn có sức thì các giống cá đã xụ lơ, bây giờ muốn trốn đi cũng khó. Hai thú nhân yên tâm giao lại nơi này cho bạn mình, bá vai nhau vui vẻ rời đi.
Chờ cho hai thú nhân kia đi khuất, thú nhân vừa rồi tiến vê phía Thái Linh, hắn không phải là ai xa lạ chính là Hùng Vu.
Hùng Vũ lặng lẽ đi tới, trước con mắt đầy đề phòng của Thái Linh hắn lấy ra ống trúc ghé lại gần miệng cô.
"Uống chút nước đi."
Hai mắt Thái Linh mở to, cô không tin có thú nhân Hùng Điểu đưa nước cho mình, cô nghĩ đây là một giấc mơ nên bật cười nói: "Nếu có người đưa nước cho tôi thật, vậy xin hãy đưa thêm cho bạn tôi với, đặc biệt là Tà Khuyết con bé còn quá nhỏ."
Hùng Vu đáp: "Tôi sẽ đưa hết, nhưng trước tiên cô hãy uống đi, sau đó tôi có chuyện muốn nói với cô."
Nghe hắn đáp lại lời mình, Thái Linh sực tỉnh, cô ý thức được đây không phải là một giấc mơ. Cô đâm sợ hãi: "Vì sao lại đưa nước cho tôi? Anh có mục đích gì?"
Thấy ánh mắt đề phòng của cô lòng Hùng Vu chợt nhói lên, hắn có hơi buồn, hắn chưa từng nghĩ cuộc gặp gỡ trực tiếp của họ lại trong hoàn cảnh này, hắn thích gặp nhóm Tà thần ở một nơi tốt hơn, khi ấy hắn mong có thể gửi lời chào thân thiện tới họ.
Cố giấu đi những nỗi buồn, hắn lên tiếng nói: "Cô cứ uống trước đi, tôi không có ác ý, tôi đến đây là để thay tộc trưởng nói vài điều."
Thái Linh cười khinh, cô quay mặt đi, mặc dù rất khát nhưng cô không thể uống thứ nước ấy khi chưa nghe được mục đích của tộc trưởng Hùng Điểu. Thế giới thú nhân tuy không có trường học, phân cấp trong xã hội cũng ít nhưng lòng dạ không thua kém con người hiện đại, rất khó lường. Sau nhiều chuyện Thái Linh đã khôn ra, cô không còn dám xem thường bất kỳ ai ở thế giới này nữa.
"Anh nói mục đích của mình trước đi." Cô xẵng giọng.
Thái Linh cương quyết như vậy, Hùng Vu chỉ có thể hạ tay cầm ống trúc chứa nước xuống, nói: "Tôi tới đây là để thay lời tộc trưởng, nguyên nhân ngài không chấp nhận yêu cầu thả nhóm cô đi, khi các cô nói ra cách xây nhà, là vì lời trước đó. Số mạng của các cô được ấn định trong tay Thần thú, trừ khi tìm được một con vật lớn hay đàn thú lớn cung cấp bữa ăn no, tộc trưởng mới thả nhóm cô được, còn bây giờ mà thả thì chẳng khác gì làm trái lời người đã nói, rất dễ gây phẫn nộ trong toàn tộc."
Thái Linh bật cười, khinh thường đáp: "Hùng Điểu đã từng làm trái lời mình nói không ít lần rôi mà, thêm một lần này thì có sao!"
Bọn họ từng trơ mắt nhìn giống đực thú nhân Tuân Điểu bẻ gãy chân các giống đực, cướp đi ngôi nhà của bọn họ, còn dung túng cho y sư hạ độc Diễm, tuy độc đã được giải nhưng mấy ngày nay Diễm vẫn chưa tỉnh táo lại, giờ thêm cơn đói và khát, có khả năng Diễm sẽ khó bình phụng được như trước kia.
Hùng Vu gãi đầu không biết phải giải thích thế nào, hắn quyết định bỏ qua chuyện đó đi thẳng vào mục đích của mình.
"Tôi tới đây là thay tộc trưởng nói cho cô biết, chỉ cần đêm nay cô nói ra cách xây nhà, tôi sẽ mang mọi người trốn đi ngay, còn cung cấp chút thức ăn và nước uống."
Thái Linh trừng mắt nhìn Hùng Vu.“Anh nói thật?"
Hùng Vu gật đầu, đáp: "Lấy tư cách của một thú nhân bộ lạc tôi xin thê những điều tôi nói là thật, nếu có nửa lời gian dối tôi sẽ bị biến thành thú... thú nhân ô uết"
Chính là biết thành thú nhân Tà thần - đây xem như một lời thê độc.
Thái Linh không thích thú nhân Tà thần bị đưa vào lời thê, nhưng cũng chẳng mặn mà đi sửa lại, cái sai, cái ngu cho những thú nhân tự cho mình là thú nhân chính thống này, cô mệt mỏi đáp: "Nếu anh đã thề tôi sẽ nói ra cách xây nhà, chỉ cân anh giữ đúng lời hứa và đảm bảo cho chúng tôi rời đi là được."
Hùng Vu chỉ xung quanh, không có bóng dáng thú nhân Hùng Điểu nào khác, đến nhóm tuần đêm cũng không thấy đâu. Tộc trưởng đã gọi họ đi hết rồi, giờ chỉ cần cô nói nữa thôi."
Thái Linh nhìn xung quanh, cố căng đôi mắt mệt mỏi dò la, đúng là không còn thú nhân nào khác, phía xa gần khu rừng có đôi ba đống lửa, một nhóm thú nhân đang nghỉ ngơi ở đó, khoảng cách từ đây tới chỗ kia khá xa, nên chỗ này có chuyện gì bên kia cũng không biết được.
"Cậu ghé lại gân đây tôi nói cho." Thái Linh nhỏ giọng từ từ thuật lại từng chỉ tiết.
Càng nghe Hùng Vu không thể giấu nổi kinh ngạc, hắn nhìn Thái Linh, lòng tự hỏi là ai đã chỉ dạy cho nhóm thú nhân Tà thần cách xây dựng nhà ở đặc biệt như vậy, là Tà thân ư? Đó là một vị thân, chắc cũng như Thân thú, không thể nào xuất hiện ở nhân gian, không lẽ Tà thân thông qua một ai đó trong số các thú nhân Tà thần để hướng dẫn.
Hùng Vu nhìn Thái Linh, cô thông minh khác hoàn toàn với các giống cái khác, cô tuy xấu xí nhưng càng quan sát cô, hắn bất giác bị cuốn hút, cô phải chăng chính là kẻ được Tà thân chỉ điểm.
"Tôi nói xong rồi đó, anh có thể thực hiện lời của mình chưa?" Thái Linh lạnh lùng hỏi.
Hùng Vu hơi bối rối, hắn không quên yêu cầu của tộc trưởng, cách thức này phải được xác minh thì mới để họ đi, thời gian xác mình cần ít nhất một ngày, nên có thể tối mai họ mới đi được.
Để che giấu sự khó xử của mình, hắn lấy ra nước và thức ăn, cố gắng đút cho Thái Linh: "Cô ăn trước đi, tôi cần đem cách dựng nhà báo lại cho tộc trưởng, sau đó chờ ngài ấy thử nghiệm, nếu cô không lừa dối tôi sẽ đưa nhóm cô đi ngay.
Khóe môi Thái Linh câu lên, quả là không dễ dàng, cô cũng lường trước được rồi nên ra yêu cầu: "Từ giờ cho tới lúc cách xây nhà được xác minh có thể dùng, anh phải bảo với tộc trưởng, cung cấp nước và thức ăn cho cả nhóm chúng tôi.'
Hùng Vu thấy cô không đòi đi ngay liền vui vẻ đáp ứng: "Được cô cứ yên tâm đi, tôi nhất định không để nhóm cô đói.
Nhưng hắn không hề nghĩ tới, thức ăn của Hùng Điểu nay còn không đủ cung cấp cho các tộc nhân chứ huống chi là đưa cho nhóm thú nhân Tà thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận