Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân
Chương 186: Kế hoach đổi xác
Chương 186: Kế hoạch đổi xác
Làm thế nào để Thái Linh Miêu Điểu tự nguyện bỏ đi cơ thể của mình, đây không phải là cách dễ dàng.
Chiêu hôm đó Bà Bà cùng Ưng Phan ngồi dưới gốc cây lớn gần nghĩa trang của bộ lạc, nhìn vê phía tượng thân và nhà của Ưng Phan, cùng nhau bàn bạc đủ mọi phương án.
Cho tới khi Ưng Phan kể ra câu chuyện Thái Linh vì sao đến được với thế giới này.
Thái Linh đến trong tình trạng cơ thể Thái Linh Miêu Điểu không một chút tổn thương, đến khi Thái Linh Miêu Điểu vẫn còn tỉnh táo.
Bà Bà ngạc nhiên: "Trong tình trạng đó thì sao linh hồn của Thái Linh có thể nhập vào được?”
Thật may lúc trước Thái linh có phân tích qua cho hắn, nên giờ hắn mới có thông tin để nói lại cho Bà Bà.
"Khi ấy có lẽ Thái Linh Miêu Điểu đã muốn từ bỏ cuộc sống, trốn tránh hiện thực, nên Thái Linh của chúng ta mới có cơ hội nhập vào."
Nghe tới đây Bà Bà đưa ra một kế hoạch: "Nếu vậy thì chúng ta chỉ cần làm cho Thái Linh Miêu Điểu một lần nữa từ bỏ thân xác của mình là được."
Để làm được điều này cả hai đã nhắm tới Mật Tâm, một kế hoạch ra đời, và những gì diễn ra sau đó đều là kế hoạch của hai người, khiến Thái Linh Miêu Điểu hiểu lầm Ưng Phan đã thích Mật Tâm, bức cô ta suy nghĩ đến cách đoạt xác.
Cả hai không nghĩ mọi thứ sẽ nhanh đến vậy, tất cả là nhớ Thái Linh Miêu Điểu, giống cái này quá tham lam, cũng không có cảm giác an toàn nên mới dễ dàng bị phá vỡ hàng phòng thủ tâm lý, sợ được sợ mất sinh ra điên loạn, một người khi không tỉnh táo thì việc bị kẻ có mục đích dẫn dắt là hoàn toàn có thể.
Thái Linh Miêu Điểu cứ đỉnh ninh rằng Ưng Phan thay lòng đổi dạ yêu Mật Tâm chỉ vì cô ta bị sẹo ở mặt, rồi sau đó dự kiến nói Thần chọn Mật Tâm làm hoàng hậu, Thái Linh liên quyết định chiếm lấy thân xác của Mật Tâm.
Nhưng làm thế nào để chiếm được thân xác của kẻ khác?
Thái Linh nhìn Mật Tâm rồi nhìn tới Bà Bà đang bị mình bóp cỏ sắp tắt thở, cô ta điên tiết gào lớn: "Cút ra ngoài hết nếu không tôi sẽ giết bà tal"
Mọi người không dám làm loạn vội lui ra ngoài, khi này Thái Linh mới chất vấn Bà Bà: "Nói cho tôi biết cách để đoạt xác của kẻ khác."
Bà Bà khó khăn hỏi: "Vì sao lại muốn làm điều đó?"
Thái Linh quá nóng lòng nên càng bóp chặt tay hơn, ép Bà Bà nói. Bà Bà không còn cách nào chỉ có thể thỏa hiệp: "Cái này phải tùy vào ý thức của cô, chỉ cần cô muốn loại bỏ thân xác của mình chiếm lấy của người khác đủ mãnh liệt có lẽ sẽ được."
Bà Bà không biết phải làm thế nào chỉ có thể nói những lời như thế, bà hy vọng chính Thái Linh Miêu Điểu một người đã từng từ bỏ cuộc sống, từ bỏ thân xác của mình sẽ biết cách làm điều đó.
Quả nhiên sau khi Bà Bà nói ra lời ấy, Thái Linh Miêu Điểu như hiểu ra gì đó, buông Bà Bà ra, rời khỏi nhà Bà Bà.
Lúc đi qua Mật Tâm, Thái Linh đột nhiên nắm lấy tay cô ta cười nói: "Đi theo tôi một chuyến."
Mật Tâm sợ hãi la lớn: Không được, tôi không thể theo cô, mọi người cứu tôi với Thái Linh giờ không được bình thường để cô ta đưa đi tôi sẽ chết mất!" Mật Tâm nhẫn tâm với chính mình, bóp vào vết thương để máu chảy ra nhiều hơn, hòng khơi lên sự thương xót của các thú nhân xung quanh.
Mọi người nhìn thấy vô cùng lo lắng, đang tính can ngăn, bỗng nhiên Bà Bà xuất hiện lên tiếng: "Đừng lo, Thái Linh chỉ muốn nói chuyện với Mật Tâm thôi, không sao hết."
Mật Tâm ngạc nhiên nhìn Bà Bà, ra sức giãy giụa muốn thoát khỏi tay Thái Linh Miêu Điểu nhưng không thể, cô ta bị kéo vào căn nhà nhỏ nơi Thái Linh đang bị biệt giam.
Vừa vào trong Thái Linh liên đóng toàn bộ cửa nẻo trong nhà lại. Mật Tâm sợ hãi ra sức cầu cứu. Người bên ngoài lo lắng muốn đi vào nhưng Bà Bà ngăn không cho vào.
"Cô ta là người hâu đồng ý theo Thái Linh, bây giờ Thái Linh muốn làm gì cô ta mà chẳng được." Lời của bà Bà khiến mọi người chân chừ, giữa Thái Linh và Mật Tâm đương nhiên họ theo Thái Linh, dù cô có phát điên thì trong mắt họ Thái Linh vẫn là người cùng tộc, Mật Tâm không phải.
Bà Bà trấn an họ: "Chúng ta ở ngoài, chỉ cần nghe thấy tiếng động lạ sẽ xông vào, chỉ cần đừng để Mật Tâm chết là được.
Các thú nhân gật đầu đồng ý.
Bên trong Mật Tâm ra sức gào thét kêu cứu, nhưng Thái Linh lại chẳng làm gì cô ta, cứ nhìn chằm chăm Mật Tâm cho tới khi cô ta kêu mệt tự ngậm miệng.
Mật Tâm thấy Thái Linh không làm gì bắt đầu buông lời khiêu khích.
"Cô sợ tôi thành hoàng hậu nên muốn giết tôi đúng không?”
Thái Linh không đáp lời ánh mắt nhìn Mật Tâm càng thêm lạnh lẽo.
Mật Tâm vừa sợ vừa không muốn thua ra sức nhục mạ: "Loại rẻ rách như cô nếu không nhờ năm đó bị vu oan thì làm sao gặp được vận may lấy Ưng Phan kia chứ!"
Thái Linh tặc lưỡi cắt ngang lời cô ta: "Cô hài lòng với thân xác này của mình à?
Mật Tâm giật mình im bặt, rồi nhìn lại cánh tay và nhớ về khuôn mặt xấu xí của mình. Ai mà ưng cho nỗi bộ dạng này chứ, dù biết Ưng Phan thích giống cái có sẹo cô ta vẫn nung nấu ý định sẽ chữa lành khuôn mặt trong tương lai sau khi đã thành hoàng hậu. Đáng tiếc mặt thì có thể chữa nhưng cánh tay lại không, đây vẫn là điều đáng tiếc nhất của cô ta.
Thái Linh chuyên chú quan sát Mật Tâm, bản thân cô ta đã từng chán ghét cơ thể xấu xí của chính mình, chán ghét những người xung quanh, chán ghét cuộc sống của bản thân mình đến mức chỉ muốn chết đi nhưng lại không có can đảm tự tử, nào ngờ khi mong muốn ấy lên đến đỉnh điểm một linh hồn khác xuất hiện, thay thế cô ta hứng chịu tất cả, khi ấy cô ta chỉ muốn trốn đi không muốn đối mặt cứ thế nhìn một linh hồn khác dùng thân xác của bản thân xây dựng cuộc sống tốt đẹp, cho tới khi cô ta muốn được sống, muốn được hưởng thụ những gì giống cái đó đã tạo ra, đột nhiên linh hồn cô ta có thể thay thế vào vị trí cũ, ép cho linh hôn Thái Linh dị giới kia lùi vê phía sau, hiện giờ linh hồn Thái Linh dị giới kia đã đi đâu cô ta cũng không biết.
Chính vì từng trải qua chuyện ly kỳ như vậy cho nên Thái Linh Miêu Điểu mới biết cách làm sao để một linh hồn từ bỏ thân xác của chính mình, đó chính là tự ghét bỏ bản thân, ghét đến mức không còn muốn tồn tại khi ấy sự kết nối giữa thân xác và linh hồn sẽ lỏng lẻo.
Nhưng làm thế nào để linh hồn đi vào một thân xác khác hiện giờ Thái Linh Miêu Điểu vẫn chưa có câu trả lời, nhưng cô ta vẫn nghĩ ra một cách theo ý hiểu của chính mình.
Đó là khát khao, khát khao thật mãnh liệt sẽ nhận được thứ mình muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận