Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân
Chương 173: Thú nhân trúng đôc
Chương 173: Thú nhân trúng
độc
Một lượng chất độc được bỏ vào sông, dần chảy xuống theo dòng nước tiến về phía bộ lạc Tà thần.
Nhóm thú nhân bị thương đang ở bên cạnh dòng nước, một vài người lấy nước lên nấu để uống.
Hiện giờ trời đã vào khuya, các thú nhân Tà thần không cân dùng nước sinh hoạt, nhưng nước chứa chất độc vẫn theo các con kênh chảy vào giếng nước của từng hộ gia đình.
"Này, cậu sao vậy?”
Giữa rừng vang lên âm thanh hét lớn.
Không chỉ một mà có vô số thú nhân sau khi dùng nước lấy từ con suối đều lăn đùng ra, sùi bọt mép ngất lịm đi.
Các thú nhân hoảng hốt vội thúc giục nhau mau nghĩ cách. "Hay chạy tới bộ lạc Tà thân tìm dược sư bên đó giúp đỡ."
"Tôi nghe nói phía trước nhóm thú nhân đi theo Vị đang ở đó."
"Vậy chia ra đi, một người đi gọi Vị một người đi tìm dược sư Tà thần."
Hai thú nhân chia theo hai ngã chạy đi.
Khi nghe thấy tiếng động bên ngoài, Ưng Phan vẫn chưa hoàn toàn ngủ say hắn vội vàng khoác áo ngoài xuống giường đi ra ngoài.
Nghe xong lời nhờ vả của thú nhân kia, hắn đồng ý, bảo người đi gọi các dược sư trong tộc tới giúp đỡ.
Thái Linh giống hắn không yên lòng, nên khi Ưng Phan đi cô cũng chạy ra theo, sau khi hỏi rõ triệu chứng của những thú nhân kia, Thái Linh đưa ra kết luận: "Rất có thể bọn họ bị trúng độc.'
Nói rồi cô gom toàn bộ thảo dược có thể giải độc cùng đi với nhóm giống cái.
Phía bên Vi thú nhân kia cũng tìm tới nơi, khi hắn nói ra triệu chứng của thú nhân đang gặp phải, toàn bộ những thú nhân có mặt đều nhìn về phía hắn không đáp lại một câu.
Mặt Vi tái mét, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh hỏi: "Cậu nói các thú nhân bị thương vẫn còn sống?”
Thú nhân ấy thật thà đáp: "Vâng không ai chết cả, nhưng giờ có mấy thú nhân xuất hiện triệu chứng kỳ lạ sau khi uống nước, nếu y sư không nhanh lên có lẽ họ sẽ chết."
Vi gắt gỏng: "Ai giúp bọn họ chữa thương?"
Thú nhân biết Vi ghét Tà thần, có hơi ái ngại nhưng cũng không giấu: "Là các dược sư Tà thần giúp đỡ chúng tôi."
Vi lớn tiếng quát: "Hồ đồ, để cho thú nhân Tà thần cứu chẳng khác gì gia nhập vào bè đảng của chúng!"
Thú nhân đó hoang mang, sợ hãi, rồi lại khó chịu, nhịn không được hỏi ngược lại: "Nếu không để họ cứu thì chúng tôi sẽ chết, không lẽ chúng tôi không được quyền sống sao?"
Lời này khiến Vi không vui.
Các thú nhân phía sau cảm thấy rất có lý, đối với thú nhân mạng sống rất quan trọng.
Nhưng Vi sao có thể để cho tâm trí những kẻ ngu kia được tỉnh táo, cô ta chỉ vào thú nhân đó tiếp tục quát.
"Quả nhiên là thú nhân bị Tà thân mê hoặc, giờ đây lại dám chất vấn cả thần giáng thết"
Thú nhân đó hoảng hốt, nhưng rồi không cam lòng mà quật lại: "Thần giáng thế đáng ra phải bao dung cho chúng tôi chứ, hơn nữa chúng tôi không hê bị Tà thân mê hoặc. Y sư cô hãy suy nghĩ lại đi, đừng ăn nói hàm hồ như thết"
Bị một thú nhân tâm thường chỉ trích, Vi sao có thể vui, cô ta xua đuổi: "Mày đã theo Tà thần, thì hãy đi tìm Tà thần đi, Tà thân sẽ cứu sống bạn mày nhưng từ nay đừng quay về nữa."
Thú nhân đó bực bội, lần đầu tiên hắn cảm giác Vi có vấn đề, nhưng không biết phải nói gì, chỉ quay qua nhìn những thú nhân phía sau, lớn tiếng hỏi họ: "Tộc nhân của mọi người còn sống, mọi người không vui sao, không muốn đón họ về nhà sao?"
Các thú nhân hoang mang.
Vi lập tức đứng ra nói lớn: “Các thú nhân nghe cho rõ đây, hôm nay ai đồng tình với thú nhân này thì rời khỏi đây, từ nay không còn quan hệ với nhóm thú nhân được thần bảo hộ nữa, còn những thú nhân ở lại, ta sẽ thay mặt Thần thú lãnh đạo mọi người thành lập một bộ lạc duy nhất và lớn mạnh" Cô ta nói dứt lời, nhưng lại chẳng nhận được sự hưởng ứng, chỉ có tiếng xì xào vang lên.
Các tộc trưởng không vui, nếu Vi lãnh đạo vậy họ sẽ là gì.
Một số thú nhân thương nhớ người nhà, muốn phải lại lời Vi đi theo thú nhân kia.
Thấy không ai hưởng ứng Vi Phát cáu, quát nạt bắt bọn họ đưa ra đáp án.
Giờ phút này Vi là một y sư lại chỉ để ý những chuyện như thế, thú nhân quay vê tìm cô ta vô cùng thất vọng, đến mức không còn ngần ngại nói ra suy nghĩ của chính mình.
"Y sư Vi đến từ vùng đất bên kia, những chuyện xảy ra ở đó chỉ mình cô và các thú nhân Tà thần biết, giờ cô nói gì cũng đúng, chúng tôi không thấy sao phải tin. Còn chuyện cô là thân giáng thế, ngoài có thể chữa vết thương gãy tay gấy chân ra hình như cô không biết gì hơn.
Nói xong hắn thở phào một hơi, lúc này mới phát hiện ra việc chống lại Vi cũng không khó như hắn tưởng.
Hắn nhìn về phía các thú nhân đi theo Vi, chốt câu cuối: "Mọi người muốn gia đình, người thân và bộ lạc hay muốn Vi, thì tùy mọi người. Nếu ai muốn gặp người thân xin hãy đi vê phía trước, tôi không thể nán lại ở đây thêm nữa.
Nói rồi hắn quay lưng hóa hình bay đi, bỏ lại những thú nhân hoang mang không biết nên lựa chọn bên nào. ...
Tại nơi ở của các thú nhân bị ngộ độc, Thái Linh đang kiểm tra cho những người bị trúng độc. Dị năng của cô báo những thú nhân bị nhiễm độc lạ, nó được kết hợp từ nhiều loại thảo dược khác nhau, chỉ cần cô đến trễ một chút các thú nhân này sẽ chết, nhưng bây giờ có cứu được thì sức khỏe của những người bị nhiễm độc vẫn rất yếu tuổi thọ giảm sút, sau này phải sống phụ thuộc vào thuốc.
Cô hỏi những thú nhân bên cạnh: “Trước khi trúng độc họ ăn gì?"
Các thú nhân suy nghĩ rồi đưa ra đáp án.
"Sau khi uống nước họ mới bị."
Nghe câu này, lồng ngực Thái Linh tựa như có một cái búa tạ nện vào, cô vội vàng hỏi kỹ hơn: "Nước đó lấy từ đâu, khi nấu có bỏ thêm gì vào không?"
Thú nhân trực tiếp nấu nước thấy cô hỏi gắt như thế vô cùng sợ hãi đáp: "Tôi lấy từ con sông này, chỉ cho nước vào nồi rồi đun sôi không thêm gì khác."
Thái Linh nhìn con sông sau lưng thú nhân, đó là nguồn nước sinh hoạt của bộ lạc Tà thân, cô đứng phắt dậy hét lớn: "Ưng Phan, nhanh vê bộ lạc, đừng để ai dùng nước giếng, kể cả rửa tay cũng không được!"
Ngay lập tức có thú nhân bay đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận