Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân
Chương 163: Thú nhân già giúp đỡ
Chương 163: Thú nhân già giúp đỡ
Vi liếc nhìn các thú nhân trong bộ lạc Hùng Điểu, khi này vô số ký ức lúc trước ùa về, hồi đó vì ghét bỏ các thú nhân Mã Điểu nên việc gì cũng bắt ép bọn họ làm, còn các thú nhân Hùng Điểu chỉ việc ngồi chờ ăn hoặc hưởng lợi nên không một ai trong số bọn họ biết cách làm thuyên. Vi thì chỉ biết hình dạng của nó, chất liệu cần có là gỗ trắng và chất kết dính lấy ở nơi bộ lạc Hùng Điểu ở khi trước.
Nghĩ tới đây Vi đột nhiên bình tĩnh lại đáp: "Muốn làm vật lướt trên nước không khó, nhưng nơi đây không có vật liệu phù hợp, mày đừng cậy vào việc biết nguyên liệu làm ra nó mà cố ý khiến ta phải xấu mặt trước mọi người!"
Thái Linh nhíu mày, giống cái này khá khôn ngoan, nếu cô không lên tiếng e là Phí cũng khó làm gì được cô ta. Thái Linh thúc Bái Xẻo tiến lên, nói: "Thuyên hay còn gọi là vật lướt trên nước như cô nói, không nhất thiết phải dùng gỗ nổi để làm, nó có thể được tạo ra từ bất kỳ loại gỗ nào miễn là tìm được chất kết dính phù hợp. Ngoài ra thuyền không chỉ có một dạng như thế, nó còn có bè, dạng hình chữ nhật được làm từ tre hoặc nứa, thích hợp di chuyển trên những con sông nhỏ, ngoài ra còn có thuyền lớn có thể chở hàng."
Thái Linh vừa dứt lời tất cả các thú nhân có mặt đều sửng sốt, không ngờ vật lướt trên nước lại có nhiều kiểu như thế. Nếu vậy nên tin vào thú nhân nào đây?
Mọi người lần nữa đổ dồn ánh mắt vê phía Vi, chờ xem cô ta sẽ nói gì.
Vi cũng hoảng hốt, cô ta không ngờ vật lướt trên nước còn có nhiều phiên bản như thế, bản thân cô ta chỉ biết một kiểu, nếu là thú nhân được thần chỉ điểm thì phải thông thái và hiểu biết, nhưng cô ta lại không có được điều đó.
Vi nhìn chăm chú vào Thái Linh, giống cái này hình như hiểu biết rất nhiều, cách chữa vết thương gãy tay gấy chân cũng là do cô ta nghĩ ra.
Vi cúi mặt, ánh mắt ngập tràn ghen tị và chán ghét, hận không thể xông lên giết chết Thái Linh ngay tại chỗ.
Trong đám thú nhân hiện giờ có không ít con mắt đang nhìn về phía Thái Linh, bọn họ là thành viên của tộc thú nhân Miêu Điểu. Bàng hoàng nhất phải kể đến Mật Tâm, người từng là bạn thân của Thái Linh Miêu Điểu.
Cô ta không thể tin nhìn đôi chân, đôi tay lành lặn của Thái Linh, cảnh tượng ngày Thái Linh bị phán quyết, chân tay bẻ gãy không thương tiếc vẫn còn hiện hữu mồn một trong đầu cô ta.
"Sao tay chân nó có thể lành lặn lại như thế, không lẽ nào Vi đã cứu nó?" Mật Tâm lầm bầm, lần nữa quan sát Thái Linh kỹ hơn, khi này cô ta càng choáng váng bởi vết sẹo trên mặt Thái Linh đã biết mất, chỉ còn lại dấu ấn Tà thân, nhưng dấu ấn đó giờ đây lại đẹp một cách lạ thường.
"Y sư lời của cô ta nói đúng hay sai?" Một thú nhân trong đoàn lên tiếng hỏi VI.
Cô ta cười nhạt đáp: “Đúng hay sai quan trọng lắm sao? Ta đã từng nói, bọn này khi trước đã phá hủy cả một vùng đất, giờ lại mò tới nơi này nên lục địa của mấy người mới gặp họa. Nhiêu đây đã đủ chứng minh Tà thân là thú nhân xui xẻo, là kẻ ô uế mang đến sự hủy diệt. Bọn chúng ngoài khả năng đó ra còn có thể thao túng kẻ khác, giờ nếu chúng ta không tỉnh táo sẽ bị bọn họ dắt mũi sau đó hủy diệt luôn vùng đất còn lại."
Lời của Vi khiến các thú nhân hoảng sợ, bắn ánh mắt căm thù bắn về phía Tà thần. Rất nhiều đồng bạn, người thân của bọn họ đã chết vì trận động đất mấy ngày trước, nếu là do các thú nhân Tà thần gây ra thì bọn họ chính là những kẻ giết người, nhất định phải trả thù.
Nhìn thấy ánh mắt chứa đây hận thù của các thú nhân, Thái Linh không biết phản bác thế nào, những lời nói vô căn cứ như thế rất dễ dẫn dắt những thú nhân kém hiểu biết, nhưng cô không thể im lặng, tội gây ra diệt vong cho cả một lục địa không nhỏ.
"Một nhóm thú nhân nhỏ bé như chúng tôi lấy khả năng gì mà hủy diệt cả một vùng đất kia chứ, những gì đang xảy ra chỉ là sự tự nhiên mà có, do đấng sáng tạo đang thiết lập lại lục địa mà thôi.
Vi chộp ngay lời Thái linh hô hoán: "Mọi người nghe thấy cô ta nói gì chưa? Cô ta đổ cho thần nói ngài đang thiết lập lại lục địa, thứ thú nhân Tà thần xấu xa này dám lấy thân ra để biện hộ cho tội ác của mình, nếu còn để bọn họ sống ngày nào sẽ nguy hiểm ngày đó. Hôm nay nhân lúc bọn chúng còn ít thú nhân chưa sinh sôi nảy nở chưa mê hoặc được nhiều phải diệt tận gốc, quyết không để thú nhân Tà thân sống trên lãnh địa này!
"Đúng vậy, phải giết chết chúng!"
"Giết Tà thần, phải giết Tà thân!"
Các thú nhân đi theo Vi hồ hào lớn tiếng.
Ưng Phan vội vàng thúc ngực lên kéo Thái Linh lùi lại chắn trước mặt cô, đề phòng có thú nhân bên Vi quá khích gây thương tổn cho cô.
Ưng Phan nhìn các thú nhân ồn ào đòi chém đòi giết ở đối diện, biết hôm nay khó mà dùng lời nói để chấm dứt mọi chuyện, hắn chạm tay lên cung tên.
Đột nhiên sau lưng vang lên tiếng hét lớn.
"Tộc trưởng Kê Điểu, xin đừng manh động!
Nhóm thú nhân già dìu nhau chạy ra, đi lên trước dàn hàng chắn trước mặt các thú nhân Tà thần.
Các thú nhân đang hô hào ngừng lại hiếu kỳ nhìn nhóm thú nhân già, những thành viên còn sót lại của Kê Điểu khi thấy họ vô cùng bất ngờ, lớn tiếng gọi.
"Các ông sao lại ở nơi này?"
Những thú nhân già xuất hiện ở đây đều rất yếu, có người sắp chết, nhưng hôm nay ai trông cũng khỏe mạnh hồng hào còn có vẻ trẻ ra.
Một thú nhân già trong nhóm hướng bộ lạc của mình nói: "Tộc trưởng xin hãy bình tĩnh, thú nhân Tà thân không như mọi người nghĩ đâu, họ thật ra là những thú nhân được thân chọn lựa."
"Cái gì?"
"Sao có thể như vậy?"
"Sao thần lại đi chọn những thứ nhân tội lỗi đó kia chứ?"
Các thú nhân hoang mang nhìn nhau đặt vô số câu hỏi.
Vi nghe vậy càng nóng lòng hơn, hai tay siết thành nắm đấm, hôm nay bằng mọi giá cô ta phải diệt lũ thú nhân Tà thân này, để chúng không còn tồn tại trên mảnh đất này nữa.
Vi gào lên: "Nói xăng nói bậy, thân sao lại phải chọn những thứ nhân dị hợp như bọn họ kia chứ? Thú nhân già kia, ông đã bị che mù đôi mắt, bị Tà thân xâm chiếm tâm trí, lời nói của ông giờ đây không còn là lời của sự thật mà là sự phản bội. Mọi người chúng ta phải giết chết họ, không được để một thú nhân nào sống sót, nếu không chính chúng ta cũng như nhóm thú nhân già này bị điều khiển tâm trí, rồi chống lại vị thần đẹp đẽ của mình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận