Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân
Chương 176: Mât Tâm muốn gặp
Chương 176: Mật Tâm muốn
gặp
Thái Linh tổ chức đám tang cho hai thú nhân trong tộc vô cùng long trọng, vị trí chọn làm nghĩa trang là trên một ngọn đồi lớn, nằm cách bộ lạc khoảng 10 phút đi bộ, khi dựng bia, hai bia một đều hướng về phía bộ lạc, bằng cách này họ hy vọng hai thú nhân xấu số có thể chứng kiến quá trình bộ lạc phát triển.
Thái Linh nói với mọi người: "Mỗi năm vào ngày dỗ của họ chúng ta sẽ đến đây thăm viếng, làm cỏ cho mộ, các ngày lễ khác cũng sẽ tới, như vậy dù người đã đi vẫn sẽ mãi hiện diện trong lòng chúng ta, không ai quên họ."
Các thú nhân xúc động, chưa bao giờ họ cảm thấy thân xác thú nhân được tôn trọng như bây giờ, từ khi sinh ra các thú nhân đều được cha mẹ dạy rằng, khi sống họ cống hiến cho bộ lạc, lúc chết thân xác nằm nơi hoang dã có thể trở thành thức ăn cho thú dữ, nhưng linh hôn chắc chắn được đưa về với Thần, nhưng giờ đây tại bộ lạc Tà Thần, thân xác thú nhân khi qua đời được chôn cất cẩn thận, mỗi năm hay mỗi dịp lễ đều sẽ có người còn sống tới viếng thăm, thật là tuyệt vời, cảm giác được chết như thế họ sẵn sàng chết.
Một vài thú nhân không nhịn được xúc động lên tiếng.
"Như này thì dù có chết tôi cũng mãn nguyện.
"Đúng vậy, có vẻ cái chết không đáng sợ lắm."
Nhờ những lời nói ấy, không khí giữa mọi người trở nên tươi vui hơn, khi hòm của hai thú nhân được đặt xuống đất, tất cả các thú nhân đều im lặng đứng nhìn, sau khi đất được lấp kín họ bắt đầu dâng hoa, mỗi người đều âm thầm nói trong lòng những lời mình muốn gửi đến hai thú nhân đã khuất. Sau tang lễ cuộc sống của các thú nhân Tà thần dần ổn định lại, nhưng vẫn không ai dám dùng nước sông cho tới khoảng một tuần sau, khi đảm bảo nguồn nước mới an toàn. Lúc này họ cũng phát hiện ra sự hiện diện của nhóm thú nhân đến từ bên kia biển lớn.
Ưng Phan nhận được tin liền cử người tới hỏi chuyện bọn họ.
Hiện giờ trong số các thú nhân ở lại chỉ có nhóm thú nhân Miêu Điểu là có người quen trong tộc Tà thần, vì thế Đại Kiêu được bầu làm tộc trưởng, khi có thú nhân Tà thần tới hắn đại diện ra gặp mặt.
Người tới là Bạch, sắc mặt của hắn không vui nhìn chằm chằm Đại Kiêu.
Thấy Bạch cứ nhìn mà không nói, Đại Kiêu lo lắng, quyết định mở miệng trước: "Chúng tôi ở lại đây là bởi vì không còn nơi nào để đi."
Bạch cười nhạo: "Không phải mấy người theo đuôi các bộ lạc khác ở trên vùng đất này à, sao không xin họ một vị trí mà ở?"
Đại Kiêu không dám lớn tiếng trước mặt Bạch, chần chừ đôi chút cuối cùng vẫn lấy ra quan hệ với Thái Linh mà nói: "Chúng tôi hiện giờ không còn nơi nào để đi, Thái Linh khi trước là thành viên của bộ lạc Miêu Điểu, tôi mong anh chuyển lời hy vọng cô ấy có thể tha thứ cho những hành động khi trước của Miêu Điểu, nếu cô ấy muốn chúng tôi có thể trực tiếp đến để xin lỗi cô ấy."
Bạch nhíu mày, hắn đã lấy Thái Linh ra thì rất khó nói chuyện. Nhớ tới lần đầu tiên gặp Thái Linh, khi ấy cô rất thảm hại, tất cả cũng là do tộc Miêu Điểu ban cho.
Bạch không vui nói: Hành động khi trước của Miêu Điểu với Thái Linh rất quá đáng, mấy người còn có mặt mũi xin cô ấy tha thứ à?"
Mật Tâm cảm thấy Đại Kiêu yếu thế trước Bạch bèn lên tiếng: "Chúng tôi muốn gặp Thái Linh, anh không phải là cô ấy nên không thể thay cô ấy quyết định. Phiên anh báo lại với Thái Linh có Mật Tâm bạn thân của cô ấy muốn gặp cổ."
Nghe hai từ bạn thân, Bạch không bàn thêm về chuyện này nữa, chỉ để lại một câu: “Đừng gây chuyện coi chừng chúng tôi tiễn mấy người về với thần thú."
Rồi Bạch mang người rời đi.
Hắn quay về bộ lạc đi thẳng đến nhà Ưng Phan gặp Thái Linh.
"Thái Linh các thú nhân Miêu Điểu muốn gặp cô, trong đó có một giống cái tự xưng là Mật Tâm từng là bạn thân của cô muốn gặp để xin lỗi, cô có muốn gặp lại họ không?”
Thái Linh sửng sốt, đã lâu rồi cô chưa nghe thấy cái tên Mật Tâm, giờ nghe lại lồng ngực bỗng nhói lên lạ thường, Thái Linh có hơi cảnh giác e sợ lúc này Thái Linh Miêu Điểu sẽ hành động, cô vội quay đi tìm Ưng Phan, đột nhiên tâm mắt cô tối lại, sau đó không còn ý thức được gì nữa.
Nhưng cô không biết rằng lúc này mình đã quay lại đứng nói chuyện với Bạch.
Thái Linh mỉm cười nói với Bạch: "Anh chuyển lời với bọn họ, nếu dám quỳ xuống xin lỗi thì tôi sẽ tha cho."
Nói xong Thái Linh nở nụ cười đây thỏa mãn.
Bạch khá ngạc nhiên, cứ nghĩ cô sẽ từ chối nào ngờ.
Ưng Phan đi từ ngoài vào nghe Thái Linh nói vậy liên hỏi cô: "Em muốn gặp lại họ ư?”
Thái Linh đột nhiên căng thẳng, thú nhân vừa lên tiếng hỏi cô chính là chồng cô, anh ấy rất đẹp, là thú nhân mạnh mẽ, nếu là trước kia chắc chắn cô sẽ không có được người chồng này, bây giờ hắn được Thái Linh đến từ dị giới kia đem về cho cô, cô quyết phải giữ chặt hắn.
Thái Linh cố gắng nhớ lại từng hành động của Thái Linh dị giới kia, rồi quay lại nhìn Ưng Phan nở nụ cười đáp: "Vâng, họ dù sao cũng là tộc nhân trước kia của em, gặp một chút cũng không sao.”
Ưng Phan cảm thấy hơi lạ nhưng cũng không nghĩ nhiều, ủng hộ quyết định của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận