Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1039: Trở Nên Càng Mạnh

CHƯƠNG 1039
TRỞ NÊN CÀNG MẠNH
Từ Chân sau khi nhìn Diệp Quan một lúc lâu, liền vùi đầu vào trong ngực hắn:
- Ngủ tiếp đi
Diệp Quan thở dài một hơi trong lòng, gật đầu:
- Được!
Hai người ôm nhau ngủ tiếp
Mà bây giờ, hắn không còn dám làm loạn
Vị Chân tỷ này thoạt nhìn hết sức ôn nhu, nhưng nàng nghiêm túc, vẫn có chút chút dọa người
Giữa trưa
Ánh mặt trời chiếu vào phòng, nhiệt độ gian phòng chậm rãi tăng lên, ấm áp
Trên giường, Diệp Quan mở hai mắt ra, lần này ngủ thoải mái, cảm giác mệt mỏi chóng mặt trước đó hoàn toàn biến mất
Dường như cảm nhận được cái gì, Diệp Quan nhìn thoáng qua Từ Chân trong ngực, Từ Chân không chỉ vòng tay ôm hắn, ngay cả chân cũng gác lên trên người hắn
Không thể không nói, hai người vào giờ phút này rất là mập mờ!
Diệp Quan cũng không có ý khác, hắn sẽ không ngây thơ cho rằng nữ tử trước mắt là ưa thích hắn, nữ tử này làm việc liền không thể xét theo lẽ thường
Lúc này, Chân Thần chậm rãi mở hai mắt ra, vào lúc thấy cả người mình đều dán ở trên người Diệp Quan, nàng hơi ngẩn ra, nhưng rất nhanh khôi phục như thường, nàng ngồi dậy, sau đó sửa sang lại một chút đầu tóc có chút rối bời, tiếp theo, nàng đứng dậy đi về phía phòng tắm nơi xa
Không có bất kỳ mất tự nhiên gì!
Diệp Quan cũng ngồi dậy, hắn ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, hôm nay ánh nắng cực tốt, ấm áp, khiến cho người ta hết sức dễ chịu
Nhớ tới một vài vấn đề Từ Chân hỏi tối hôm qua, hắn chính là cảm thấy có chút xấu hổ, những vấn đề kia, Từ Chân vậy mà thật sự hỏi ra, nếu như mình không phải uống say, chỉ sợ là một câu cũng đều không dám trả lời!
Khó trách nữ tử này muốn chuốc say mình!
Thực sự không hợp thói thường!
Đúng lúc này, Từ Chân đi ra từ phòng tắm, nàng đổi áo choàng tắm thành một bộ váy ngủ tơ lụa, váy đến chỗ đầu gối, rất mỏng, có chút trong suốt, loại như ẩn như hiện kia
Diệp Quan nhìn có chút xấu hổ!
Vị Chân tỷ này, là thật sự không coi mình là người ngoài!
Từ Chân đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi muốn tắm rửa không?
Diệp Quan gật đầu:
- Muốn!
Hắn một thân mùi rượu, tự nhiên là phải đi tắm một phen
Từ Chân cười nói:
- Vậy ngươi đi tắm đi!
Diệp Quan gật đầu, sau đó đứng dậy đi về phía phòng tắm, mà vừa tới phòng tắm, hắn liền nhìn thấy một số quần áo…
Diệp Quan thu hồi ánh mắt, cởi quần áo ra, sau đó bắt đầu tắm rửa
Nước lạnh xối xuống từ trên đỉnh đầu, hai mắt hắn từ từ nhắm lại, để cho nước lạnh rửa sạch thân thể rất sảng khoái
Vào giờ khắc này, hắn nghĩ đến những gì Từ Chân nói tối hôm qua!
Chấp niệm!
Không thể không nói, lời của Từ Chân khiến cho hắn được ích lợi không nhỏ, nói là thể hồ quán đỉnh cũng không đủ
Chấp niệm không đáng sợ, đáng sợ chính là mình không thể trực diện chấp niệm của mình
Tâm tính rất trọng yếu!
Tâm tính nếu như tốt, cho dù có chấp niệm, cũng không sao, bởi vì ngươi có khả năng dùng thái độ tích cực lạc quan để đối mặt với chấp niệm của ngươi!
Tâm tính không tốt, chấp niệm tức là tâm ma!
Đây cũng giống như một thanh đao, có người thấy nó là hung khí giết người, mà có người thấy nó là lợi khí bảo vệ quốc gia
Tâm tính khác biệt, đối đãi với vạn vật tự nhiên cũng sẽ khác biệt
Diệp Quan hơi hơi nhấc khóe miệng lên, hắn thu hồi suy nghĩ, nhanh chóng vệ sinh thân thể
Một lát sau, Diệp Quan rời khỏi phòng tắm, mà lúc này, Từ Chân đang ngồi ở trước bàn ăn, ở trên bàn cơm, đắt một ly sữa bò cùng với một bát mì sợi
Từ Chân nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Ăn đi!
Diệp Quan gật đầu, hắn đi đến đối diện Từ Chân ngồi xuống, sau khi ăn hai miếng, Diệp Quan đột nhiên hỏi:
- Chân tỷ, một người nếu như chém rụng tất cả chấp niệm, sẽ thế nào?
Từ Chân cầm sữa bò uống một ngụm, sau đó nói:
- Chém rụng hết thảy chấp niệm, chính là chém rụng nhân tính, không có nhân tính, liền sẽ biến thành thần tính, trên lý luận mà nói, sẽ trở nên càng mạnh
Diệp Quan nhíu mày:
- Trở nên càng mạnh?
Từ Chân khẽ gật đầu:
- Nhiều khi, nhân tính thật ra là một loại ràng buộc
Diệp Quan yên lặng
Từ Chân nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Làm sao?
Diệp Quan hỏi:
- Không có nhân tính, có phải hay không rất nhiều người cùng với sự tình đều sẽ không quá quan tâm?
Từ Chân gật đầu:
- Liền giống như ngươi bây giờ, ngươi cảm thấy, ngươi sẽ quan tâm sinh tử của một đám kiến sao?
Diệp Quan im lặng không nói
Để tay lên ngực tự hỏi, sẽ không!
Từ Chân nhìn Diệp Quan:
- Tu hành, nhiều khi phải chọn hoặc bỏ, mà loại chọn hoặc bỏ này, thường thường là rất thống khổ
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Ta đã hiểu
Từ Chân cười nói:
- Ngươi không hiểu!
Diệp Quan nhìn về phía Từ Chân, không hiểu
Từ Chân mỉm cười:
- Tu hành, là phải tự mình trải qua, cũng ví dụ như, ta nói rằng dùng dao cắt thân thể sẽ rất đau, ngươi cũng biết sẽ rất đau, nhưng nếu như ngươi chưa từng bị dao cắt, ngươi liền sẽ không có loại cảm giác đồng cảm kia
Bạn cần đăng nhập để bình luận