Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 896: Đạo Cung

CHƯƠNG 896
ĐẠO CUNG
Nữ tử đột nhiên duỗi cái lưng mệt mỏi, vừa duỗi ra, dáng người hoàn mỹ kia lập tức không giữ lại chút nào bại lộ trong không khí, đặc biệt là phần ngực, phảng phất như có thể chèo chống một mảnh bầu trời
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan nhìn cũng là kinh hãi không thôi, dĩ nhiên, hắn cũng không có nhìn nhiều
Đúng lúc này, nữ tử kia đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan xa xa, nàng giống như cười mà không phải cười:
- Diệp công tử!
Vừa dứt lời, Diệp Quan chính là cảm nhận được một cỗ luồng gió thơm đập vào mặt, sau một khắc, nữ tử đã xuất hiện ở trước mặt hắn
Diệp Quan nói:
- Chúc mừng cô nương!
Nữ tử cười nói:
- Đây là nhờ sự khẳng khái vô tư của Diệp công tử, bằng không, ta còn không biết sẽ bị giam bao lâu
Lúc này, Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Cô nương là bị chủ nhân Đại Đạo bút phong ấn?
Nữ tử nhìn về phía Mạc Niệm Niệm, cười nói:
- Đúng thế
Mạc Niệm Niệm khẽ gật đầu:
- Ngươi nói xem, y có thể lại phong ấn ngươi một lần nữa không?
Nữ tử híp hai mắt lại, không nói lời nào
Mạc Niệm Niệm nhìn chằm chằm nữ tử, cười nói:
- Cô nương, nhặt được tiện nghi, cũng đừng lại khoe mẽ. Tên tiểu tử này thiện tâm, lại là một người thực tế, nhưng hắn cũng không phải đồ đần, cô nương thông minh như vậy, hẳn là hiểu rõ ý tứ của ta, đúng không?
Nữ tử nhìn thoáng qua Mạc Niệm Niệm cùng với Nhị Nha, cười nói:
- Cô nương không cần phải tức giận, Nguyệt Già ta không phải loại người không biết tốt xấu kia, ta là thấy hắn thú vị, chỉ đùa với hắn một chút thôi
Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Diệp công tử, vì cảm tạ ngươi cứu ta, ta quyết định báo đáp ngươi!
Mạc Niệm Niệm cười nói:
- Lấy thân báo đáp?
Diệp Quan nghe xấu hổ, hắn vội vàng nói:
- Mạc Di
Mạc Niệm Niệm liếc mắt trừng Diệp Quan:
- Cha ngươi là da mặt quá dày, ngươi là da mặt quá mỏng, đặc biệt là đối đãi với nữ tử, ngươi phải có một phần mười thủ đoạn của cha ngươi
Nói xong, nàng dường như nghĩ đến cái gì, lập tức lắc đầu:
- Không được, cha ngươi đã không tính là đa tình, mà là lạm tình
Diệp Quan ngượng ngập cười cười, không dám nói tiếp
Hắn biết, thân phận của Mạc Di trước mắt vô cùng đặc thù, coi như là cha già ở nơi đây, e là cũng đều không dám nói gì
Về phần mình
Nghe lời là được!
Ngược lại ở Dương gia, chính mình là một đứa cháu trai!
Mà lúc này, nữ tử kia đột nhiên cười nói:
- Lấy thân báo đáp?
Nói xong, nàng liếc mắt đánh giá Diệp Quan, nụ cười trên mặt đột nhiên trở nên quyến rũ:
- Vị Diệp công tử này tuấn tú lịch sự, thiên phú lại cực cao, thân phận còn không bình thường, nếu như hắn không ngại, lấy thân báo đáp, cũng không phải là không thể được!
Nói xong, nàng còn vứt ra một cái mị nhãn đối với Diệp Quan, thật sự là mị nhãn như tơ, phong tình vạn chủng, khiến cho người ta thú huyết sôi trào
- Yêu nữ!
Lúc này, Nhị Nha đột nhiên đấm ra một quyền
vẻ mặt của nữ tử lập tức biến đổi, phất tay áo vung lên
Ầm!
Theo một tiếng vang trầm muộn vang lên, Nguyệt Già trực tiếp lùi đến cửa đại điện, nàng sau khi dừng lại, trong mắt có một vệt chấn kinh:
- Lực lượng thật là cường đại!
Nhị Nha nhìn chằm chằm Nguyệt Già:
- Đừng tưởng rằng ngực lớn, ta liền không dám đánh ngươi
Nguyệt Già cười cười, sau đó nhìn về phía Diệp Quan, trong mắt có một tia ánh sáng dị dạng, lai lịch thân phận của thiếu niên này, thật sự không đơn giản!
Nguyệt Già cười nói:
- Diệp công tử, vì cảm tạ ngươi xuất thủ cứu giúp, ta quyết định báo đáp ngươi, ta dẫn ngươi đi Đạo Cung, cầm bảo vật
Diệp Quan nhíu mày:
- Đạo Cung?
Nguyệt Già gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó nói:
- Nơi này không phải Đạo Cung sao?
Nguyệt Già cười nói:
- Tự nhiên không phải, Đạo Cung ở sâu trong lòng đất, bị phong bế mấy ngàn vạn năm, hết thảy bảo tàng Đạo Môn đều ở trong cung điện dưới lòng đất
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Tiểu Bạch, có bảo bối hay không, Tiểu Bạch rõ ràng nhất
Tiểu Bạch đột nhiên bay tới mặt đất, nàng để trảo nhỏ dưới đất, một lát sau, nhãn tình của nàng sáng lên, sau đó hất trảo nhỏ
Ầm ầm!
Trong chớp mắt, ở sâu trong lòng đất, từng thanh âm ầm ầm không ngừng truyền đến, dường như có đồ vật gì muốn xông ra
Nhìn thấy một màn này, trong đôi mắt đẹp của Nguyệt Già một bên lập tức lóe lên một tia chấn kinh, nàng không nghĩ tới, tiểu gia hỏa thoạt nhìn dễ thương kia lại là một vị linh tổ
Sâu trong lòng đất, thanh âm ầm ầm không ngừng truyền đến, thế nhưng, vật kia chính là không có xông ra
Tiểu Bạch cau mày
Lúc này, Nguyệt Già cười nói:
- Đạo Cung này có phong ấn chủ nhân Đại Đạo bút lưu lại, bảo vật bên trong là không ra được
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó nhìn về phía Nhị Nha cùng với Mạc Niệm Niệm
Bạn cần đăng nhập để bình luận