Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1065: Tuyệt Đối Không Đau

CHƯƠNG 1065
TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐAU
Một đám học viên im lặng, dồn dập nhìn về phía Diệp Quan, trong mắt tràn đầy không vừa lòng
Tiết của Ngao Thiên Thiên, là phi thường trân quý, bởi vì lý giải của nàng đối với võ đạo, vượt xa các lão sư khác, bởi vậy, mỗi tiết học của nàng đều là ngồi không vắng mặt
Thế nhưng, chỉ cần Diệp Quan vừa đến, vị Ngao đạo sư này liền trực tiếp tan học!
Quá bó tay rồi
Ngao Thiên Thiên bỏ qua mọi người, trực tiếp đi đến trước mặt Diệp Quan, cười nói:
- Đi ăn cơm
Diệp Quan cười nói:
- Được!
Nói xong, hắn trực tiếp kéo tay Ngao Thiên Thiên rời đi
Nhưng vào lúc này, một vị nam tử học viên đột nhiên ngăn lại Diệp Quan cùng với Ngao Thiên Thiên, nam học viên hơi hơi thi lễ đối với Ngao Thiên Thiên, sau đó nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Nghe nói Diệp tiên sinh là viện thủ Kiếm đạo viện?
Ngao Thiên Thiên cau mày:
- Sở Hiên, ngươi làm cái gì thế?
Sở Hiên, người yêu nghiệt nhất lớp này của nàng, cường giả cửu đoạn, cũng là một trong bốn người yêu nghiệt nhất toàn bộ Ngân Hà học viện
Diệp Quan nhìn thoáng qua Sở Hiên trước mặt, cười nói:
- Đúng thế
Sở Hiên nhìn Diệp Quan, mỉm cười:
- Ngưỡng mộ đã lâu, còn xin chỉ giáo!
Khiêu chiến!
Lời vừa nói ra, trong phòng học lập tức vang lên một mảnh tiếng thét chói tai
Bên ngoài tương đối tôn trọng hòa bình, dĩ hòa vi quý, thế nhưng tại Ngân Hà học viện thì khác biệt, nơi này thượng võ
Trọng yếu nhất chính là, rất nhiều người nhìn Diệp Quan đã sớm có chút khó chịu
Ngao Thiên Thiên ở trong mắt chúng học viên, đây chính là nữ thần trong mộng, mà cái tên này vừa đến đã thông đồng với nữ thần
Trong lòng bọn hắn tự nhiên là khó chịu, cũng là không phục
Nghe được Sở Hiên, Ngao Thiên Thiên lập tức cau mày
Diệp Quan nói:
- Bởi vì Thiên Thiên?
Sở Hiên nhìn Diệp Quan, mỉm cười:
- Không phải là người nào cũng đều có thể xứng với Thiên Thiên đạo sư
Mặc dù là cười, nhưng là cười lạnh
Đám học viên còn lại cũng là cùng nhau kêu lên, lên tiếng ủng hộ Sở Hiên
Đúng lúc này, Ngao Thiên Thiên đột nhiên vung một bàn tay ra
Ba!
Mọi người còn chưa phản ứng lại, vị Sở Hiên kia chính là trực tiếp bị đập bay đến mấy chục mét có hơn
Một đám đệ tử triệt để choáng váng
Ngao Thiên Thiên nhìn chằm chằm đám học viên giữa sân, ánh mắt băng lãnh:
- Ta chọn nam nhân như thế nào, cần các ngươi quan tâm sao? Ăn no rửng mỡ?
Một đám học viên triệt để trợn tròn mắt
Ngao Thiên Thiên lôi kéo Diệp Quan liền đi
Sau khi đi vào vườn hoa, sắc mặt của Ngao Thiên Thiên vẫn lạnh lùng như cũ, không nói lời nào
Diệp Quan nói khẽ:
- Làm sao lại nổi giận như vậy?
Ngao Thiên Thiên lắc đầu:
- Ta thích ngươi, là sự tình của ta, sự tình của hai người chúng ta, không có quan hệ cùng với người ngoài, ta không thích người khác tới nhúng tay vào sự tình của chúng ta
Diệp Quan cười nói:
- Vậy ngươi có khả năng phải thất vọng
Ngao Thiên Thiên nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan mỉm cười nói:
- Dáng dấp của ngươi xinh đẹp như vậy, trường học này không biết có bao nhiêu người thích ngươi…
Ngao Thiên Thiên lắc đầu:
- Ta chỉ cần ngươi thích ta
Diệp Quan dùng hai tay ôm eo Ngao Thiên Thiên, sau đó khẽ hôn một cái lên trán nàng, cười nói: vô cùng ưa thích
mặt Ngao Thiên Thiên hơi đỏ lên, sau đó kề sát mặt ở trước ngực hắn, buồn bã nói:
- Đáng tiếc, nữ hài ngươi ưa thích hơi nhiều…
Diệp Quan ôn nhu nói:
- Ta có thể cam đoan, lúc ở cùng với ngươi, thích ngươi nhất
Ngao Thiên Thiên chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Đừng có gạt ta!
nhìn nữ tử trong ngực, trong lòng Diệp Quan dâng lên muôn vàn nhu tình:
- Thiên Thiên, ta muốn thành thân với ngươi…
mặt Ngao Thiên Thiên trong nháy mắt liền đỏ lên:
- Ngươi đừng có làm loạn, bằng không, ta…ta đến lúc đó liền đi tìm Tiểu Già tố cáo ngươi
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Ngao Thiên Thiên cũng phát giác được chính mình lỡ lời, ở phía dưới ngượng ngùng, không nhịn được trực tiếp cho Diệp Quan một quyền
Phanh
Diệp Quan trong nháy mắt trực tiếp bay ra mấy chục mét có hơn
Ngao Thiên Thiên ngẩn người, vội vàng chạy đến trước mặt Diệp Quan, nâng đỡ hắn, khẩn trương nói:
- Không, không có việc gì chứ?
trong miệng Diệp Quan trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi
Ngao Thiên Thiên: "…"
Diệp Quan cười khổ
Ngao Thiên Thiên dùng ống tay áo lau máu tươi trên khóe miệng của Diệp Quan, trong mắt tràn đầy áy náy cùng với tự trách:
- Thật xin lỗi…
Diệp Quan khẽ lắc đầu, thần sắc ảm đạm:
- Lỗi của ta…ngươi nếu như không muốn thành thân với ta, ta về sau sẽ không đề cập nữa
Ngao Thiên Thiên cúi đầu, nói khẽ:
- Ta cũng không có nói không muốn…
Diệp Quan nắm lấy tay Ngao Thiên Thiên:
- Thật sao?
Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu:
- Ừm
Diệp Quan nhếch miệng cười một tiếng:
- Hiện tại cảm giác tuyệt đối không đau
Ngao Thiên Thiên lườm hắn một cái, trong lòng ngọt ngào, nàng liền muốn ôm Diệp Quan, Diệp Quan vội vàng nói:
- Không cần ôm, ta có thể tự đi, chúng ta đi ăn cơm
Nói xong, hắn trực tiếp đứng lên, lôi kéo Ngao Thiên Thiên đi về nơi xa
Bạn cần đăng nhập để bình luận