Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1151: Dạ Thư Nhu!

CHƯƠNG 1151
DẠ THƯ NHU!
Tống Chỉ Ngôn cùng với Diệp Quan mới vừa đi tới cửa phủ đệ, một lão giả chính là vội vàng ra đón, lão giả hơi hơi thi lễ đối với Tống Chỉ Ngôn:
- Tống gia chủ, tiểu thư mời ngươi đi đến nội điện
Tống Chỉ Ngôn gật đầu:
- Ừm
Lão giả dẫn đường, nhưng đi hai bước, lão đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía Diệp Quan bên cạnh Tống Chỉ Ngôn, muốn nói lại thôi
Tống Chỉ Ngôn bình tĩnh nói:
- Dẫn đường đi!
Lão giả không dám nói thêm cái gì, ngay lập tức dẫn đường
Lão giả dẫn hai người đi trọn vẹn gần nửa canh giờ mới đến, chuyện này khiến cho Diệp Quan cảm thấy thật thái quá!
Phòng ở quá lớn, thật sự không phải chuyện gì tốt, đặc biệt là lúc còn không thể bay hoặc là thuấn di
Lão giả đưa hai người đến trước một toà đại điện, cung kính thi lễ, sau đó lui xuống
Tống Chỉ Ngôn mang theo Diệp Quan đi vào nội điện, vừa mới tiến vào nội điện, Diệp Quan chính là cảm giác được một ánh mắt như là lợi kiếm phóng về hướng hắn
Diệp Quan nhìn theo ánh mắt đó thì thấy đó là một lão giả, lão giả đang ẩn giấu trong góc, thoạt nhìn vô cùng nhỏ gầy, âm trầm
Phát giác được ánh mắt của Diệp Quan, trong mắt lão giả lóe lên một vệt kinh ngạc
Diệp Quan thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về phía giữa sân, trong điện còn có hai người, đều là nam tử
Nhìn thấy Diệp Quan cùng với Tống Chỉ Ngôn, hai vị nam tử liền vội vàng đứng lên ôm quyền:
- Tống gia chủ
Tống Chỉ Ngôn mỉm cười nói:
- Cố huynh, Lý huynh
Hai người khẽ gật đầu, sau đó lại không hẹn mà cùng nhìn về phía Diệp Quan
Tống Chỉ Ngôn huyền khí truyền âm cho Diệp Quan:
- Vĩnh Dạ Thành có tám gia tộc lớn nhất, hai vị trước mắt này chính là thế tử Cố gia Cố Thần cùng với thế tử Lý gia Lý Minh thuộc tám đại gia tộc!
Tám đại gia tộc!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Tống Chỉ Ngôn, yên lặng
Trong tám đại gia tộc, ở chỗ này chỉ có ba nhà, hết sức rõ ràng, năm nhà khác hẳn là ở phía Vĩnh Dạ gia tộc
Tống Chỉ Ngôn ngồi vào một bên, Diệp Quan cũng không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp ngồi vào bên cạnh Tống Chỉ Ngôn
Nhìn thấy hai người Lý Minh nghi hoặc, Tống Chỉ Ngôn cười nói:
- Vị này là Diệp Quan, là một vị biểu ca bà con xa của ta
Biểu ca!
Nghe được Tống Chỉ Ngôn, hai người Lý Minh nhìn thoáng qua Diệp Quan, trong mắt đều là hơi nghi hoặc một chút
Phải biết, trong nội điện này, cũng không phải bình thường người có thể tiến đến
Nhìn thấy hai người nghi hoặc, Tống Chỉ Ngôn cũng không nói thêm gì, nàng nhìn về phía Diệp Quan, huyền khí truyền âm:
- Thư Nhu đang ở ngoại điện chiêu đãi những thế gia thực lực yếu kém kia, đợi chút nữa liền sẽ tới. Mà ở trong này, là người ủng hộ hạch tâm của nàng
Diệp Quan mỉm cười, huyền khí truyền âm:
- Có chắc không?
Nghe được Diệp Quan, trong lòng Tống Chỉ Ngôn giật mình, nàng liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan liếc mắt nhìn mấy người giữa sân, hắn kỳ thật cũng là suy đoán, Vĩnh Hằng gia tộc này khẳng định còn có át chủ bài
Tranh đoạt đế vị, không có khả năng chỉ có một hai con át chủ bài!
Đúng lúc này, một bên đột nhiên truyền đến một thanh âm:
- Đã để chư vị đợi lâu
Thanh âm như nước, phi thường nhu hòa
Thanh âm này vừa vang lên, Lý Minh cùng với Cố Trần chính là vội vàng đứng lên
Tống Chỉ Ngôn cũng là chậm rãi đứng dậy, Diệp Quan tự nhiên không tiện lại ngồi, ngay lập tức cũng là đứng dậy, hắn nhìn về chỗ phát ra âm thanh, nơi đó có một nữ tử đi ra
Nữ tử ước chừng hai mươi tuổi, mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, tóc dài xõa vai, dung nhan không phải tuyệt sắc, nhưng cũng không xấu, thuộc về thanh tú ưu nhã, toàn thân toát ra khí chất dịu dàng tao nhã
Dạ Thư Nhu!
Người cũng như tên!
Diệp Quan tự nhiên không cho rằng nữ tử trước mắt là một người đơn giản, người có thể tranh đoạt đế vị, sao lại là người bình thường?
sau khi Dạ Thư Nhu xuất hiện, ánh mắt của nàng lập tức rơi vào trên người Diệp Quan, vài lúc thấy Diệp Quan, trong đôi mắt đẹp của nàng lập tức lóe lên một tia kinh ngạc:
- Vị này là?
Tống Chỉ Ngôn cười nói:
- Biểu ca bà con xa của ta!
Biểu ca!
Dạ Thư Nhu đi đến trước mặt Tống Chỉ Ngôn, cười nói:
- Trước kia làm sao không nghe ngươi nhắc qua?
Tống Chỉ Ngôn nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười:
- Trước kia ít lui tới!
Dạ Thư Nhu cũng cười cười, không nói thêm gì, nàng ngồi vào một bên, sau đó nói:
- Mọi người ngồi đi!
Mấy người ngồi xuống
Dạ Thư Nhu bình tĩnh nói:
- Chư vị, lần tranh cử này, phần thắng của chúng ta cực nhỏ
Mọi người yên lặng, vẻ mặt đều có chút âm u
Dạ Thư Nhu tiếp tục nói:
- Vĩnh Dạ Đế Quốc, có mười bảy giới, bây giờ đã có bảy giới ủng hộ Vĩnh Dạ gia tộc, bọn hắn chỉ cần lại thu hoạch được hai giới ủng hộ, chúng ta liền thua
Tống Chỉ Ngôn trầm giọng nói:
- Cổ Giới…phía bọn hắn?
Dạ Thư Nhu khẽ lắc đầu
Bạn cần đăng nhập để bình luận