Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 733

CHƯƠNG 733
Nam tử áo trắng kéo Nam Cung Tuyết sang một bên, sau đó nhắc nhở:
- Tỷ, hắn chẳng qua là một vị tán tu!
Nam Cung Tuyết bình tĩnh nói:
- Tán tu thì làm sao?
Nam tử áo trắng trầm giọng nói:
- Ngươi đừng giả bộ hồ đồ, Nam Cung tộc chúng ta làm đại tộc đương thời, hôn nhân của ngươi và ta, đều không do bản thân làm chủ, ngươi nếu như coi trọng cái tên này, hại … không chỉ chính ngươi, càng là hại hắn!
Nam Cung Tuyết vừa thẹn vừa giận:
- Coi trọng hắn cái gì, Nam Cung Vân ngươi đang nói bậy bạ gì đó?
Nói xong, nàng đưa tay đấm một quyền vào mặt Nam Cung Vân
Ầm!
Bất ngờ không đề phòng, Nam Cung Vân trực tiếp bị đánh bay ra trăm trượng có hơn!
Nam Cung Vân trực tiếp tê người
Sau một lúc lâu, Diệp Quan ngồi xếp bằng ở nơi xa đột nhiên đứng lên, vào giờ phút này, thương thế của hắn đã gần như hoàn toàn khôi phục
Diệp Quan nhìn về phía Nam Cung Tuyết một bên, cười nói:
- Nam Cung Tuyết cô nương, các ngươi tiếp theo có tính toán gì không?
Nam Cung Tuyết hỏi lại:
- Ngươi thì sao?
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi, sau đó nói:
- Ta muốn tiếp tục đi thử xem
Nam Cung Tuyết nhìn Diệp Quan:
- Ngươi có nắm chắc không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không có hoàn toàn chắc chắn, chẳng qua, vẫn là muốn thử xem
Nam Cung Tuyết liền nói ngay:
- Ta đi cùng với ngươi!
Diệp Quan có chút lưỡng lự
Nam Cung Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi là sợ ta liên lụy ngươi?
Diệp Quan cười nói:
- Nào có? Nam Cung Tuyết cô nương thực lực cực mạnh, ta nếu như đánh với ngươi, cũng không có lòng tin thắng ngươi
Hắn cũng không có nói dối, nữ tử trước mắt này là Tuế Nguyệt Tiên cảnh, thực lực rất mạnh, hắn cùng với đối phương nếu như đơn đả độc đấu, hắn cũng không có nắm chắc tất thắng
Nam Cung Tuyết cười nói:
- Vậy chúng ta liền đi cùng nhau đi!
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:
- Cũng được!
Nói xong, hắn nhìn về Nam Cung Vân phía xa xa kia, Nam Cung Vân liền nói ngay:
- Ta tự nhiên là đi cùng với các ngươi
Nam Cung Tuyết lại nói:
- Ngươi về tộc đi
Nam Cung Vân sửng sốt, Nam Cung Tuyết trầm giọng nói:
- Thực lực ngươi quá yếu, ở lại nơi này, vô cùng nguy hiểm
Lúc trước, Nam Cung Vân ngay cả một kiếm của cỗ khôi lỗi kia cũng đều không tiếp nổi, tiếp tục ở lại nơi này, chỉ có thể trở thành vướng víu
Nam Cung Vân có chút không vui, Nam Cung Tuyết lập tức cau mày, nhìn thấy một màn này, Nam Cung Vân vô thức hướng lui về phía sau mấy bước, đối với vị tỷ tỷ này, y vẫn còn có chút sợ
Nam Cung Vân ngẩng đầu liếc mắt nhìn đỉnh núi, trong lòng thở dài, y cũng biết, thực lực của y ở trong này, thực sự quá yếu, y cũng không có dũng khí một lần nữa đi đối mặt với cỗ khôi lỗi kia
nghĩ đến đây, Nam Cung Vân nói:
- Tỷ, vậy ngươi cẩn thận một chút, ta về tộc trước!
Nói xong, y nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó quay người rời đi
Nam Cung Vân sau khi rời đi, Diệp Quan nhìn về phía Nam Cung Tuyết:
- Chúng ta đi thôi!
Nói xong, hắn đứng dậy đi về phía đỉnh núi, hắn đã có chút không kịp chờ đợi chiến một trận cùng với cỗ khôi lỗi kia
Không bao lâu, hai người tới đỉnh núi, cỗ khôi lỗi kia liền đứng ở trước cửa đại điện, cũng không nhúc nhích
Diệp Quan không nói nhảm câu nào, hắn đột nhiên tan biến ở tại chỗ, ở nơi xa, cỗ khôi lỗi kia đột nhiên tan biến ở tại chỗ!
Xùy!
Xùy!
Hai tiếng xé rách bén nhọn chói tai đột nhiên vang vọng từ giữa sân, hai thanh kiếm chợt lóe lên từ giữa sân, bắn thẳng về phía nhau
Diệp Quan cũng không có lựa chọn cứng rắn cùng với cỗ khôi lỗi kia, vào lúc kiếm cách cỗ khôi lỗi kia còn có nửa trượng, Diệp Quan đột nhiên thi triển ra Kiếm Vực, một cỗ lực lượng cường đại trực tiếp trấn áp cỗ khôi lỗi kia
Ở một bên khác, Nam Cung Tuyết vào lúc nhìn thấy Diệp Quan thi triển Kiếm Vực, đôi mắt đẹp lập tức bừng sáng, hoảng sợ nói:
- Kiếm Vực!
Ở nơi xa, vào một khắc Kiếm Vực xuất hiện, kiếm tốc của cỗ khôi lỗi kia trong nháy mắt bị trấn áp xuống, mà trong nháy mắt như vậy, Diệp Quan lắc trường kiếm một cái, trực tiếp đâm vào chỗ cổ họng cỗ khôi lỗi kia
Ầm!
Kiếm quang vỡ nát, Diệp Quan lùi lại trăm trượng!
Sau khi dừng lại, trong lòng Diệp Quan rung mạnh, cỗ khôi lỗi này không chỉ có lực lượng đáng sợ, phòng ngự cũng thật sự là doạ người
Không còn dám suy nghĩ nhiều, bởi vì cỗ khôi lỗi kia đã đánh tới!
Diệp Quan đột nhiên đâm ra một kiếm
Đạo kiếm!
Một kiếm này đâm ra, Nam Cung Tuyết ở xa xa lập tức rất đỗi chấn kinh:
- Kiếm kỹ này…
Oanh!
Nơi xa, cỗ khôi lỗi kia đột nhiên bị một kiếm của Diệp Quan trảm lui, mà ở trong nháy mắt khôi lỗi lui lại, Diệp Quan đột nhiên xông về phía trước, đột nhiên rút kiếm chém
Ba mươi đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận