Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1286: Đây Là Vấn Đề Gì?

CHƯƠNG 1286
ĐÂY LÀ VẤN ĐỀ GÌ?
vẻ mặt của Nguyên Thiên Đế Quân kịch biến trong nháy mắt, hai tay đột nhiên hoành ngăn
Oanh!
Một mảnh kiếm quang bộc phát ra, Nguyên Thiên Đế Quân trực tiếp bị trảm lui!
Người xuất thủ, chính là Diệp Thanh Thanh!
Diệp Thanh Thanh trực tiếp nắm lấy cánh tay Diệp Quan bên cạnh, điên cuồng lùi về phía sau, mà đám người Bạch Tướng Đế Quân còn muốn đuổi theo, mười mấy vị cường giả bí ẩn ở một bên kia đột nhiên xông đến trước mặt bọn hắn, tiếp đó ——
Oanh…
Mấy chục đám mây hình nấm phóng lên tận trời, từng đạo sóng xung kích sóng nhiệt đáng sợ trong nháy mắt bao phủ đám người Bạch Tướng Đế Quân
Nhìn thấy một màn này, Diệp Thanh Thanh vội vàng mang theo Diệp Quan lao về phía Phong lão
Phong lão vội vàng nói:
- Đi theo ta!
Nói xong, lão mang theo Diệp Thanh Thanh cùng với Diệp Quan chạy vội mấy trăm vạn dặm, mà ở trong quá trình này, không ngừng có khôi lỗi phóng về phía sau lưng, sau lưng, đám mây hình nấm không ngừng phóng lên tận trời, chấn cho mảnh Tuế Nguyệt thời không này không ngừng vỡ nát yên diệt
Rất nhanh, ba người Diệp Thanh Thanh xuyên qua một mảnh khe hở Tuế Nguyệt thời không, đi tới Quan Huyền Thành, sau khi tiến vào trong thành, Diệp Thanh Thanh lúc này mang theo Diệp Quan tiến vào bên trong Tháp nhỏ
Diệp Quan nằm trên mặt đất, vào giờ phút này, quần áo toàn thân hắn bị thiêu đốt hầu như không còn, trên thân tất cả đều là vết rạn, máu tươi vẫn còn đang không ngừng tuôn ra, cuối cùng hóa thành huyết diễm
Mà khí tức của hắn càng là suy yếu vô cùng, như dây tóc
Diệp Thanh Thanh liền vội vàng lấy Tự Nhiên thần thụ ra, sau đó bỏ vào trong cơ thể Diệp Quan, theo Tự Nhiên thần thụ tiến vào cơ thể, trên thân thể Diệp Quan bắt đầu xuất hiện quang thể màu xanh lá nhàn nhạt
Mà lần này, thương thế của hắn thực sự vô cùng nặng, cho dù có Tự Nhiên thần thụ trị liệu, vẫn như cũ suy yếu vô cùng
Nhìn thấy một màn này, Diệp Thanh Thanh cau chặt mày, trong mắt đẹp nhiều thêm một vẻ lo âu còn có một tia hối hận
Không biết qua bao lâu, vết nứt trên thân thể Diệp Quan bắt đầu chậm rãi khép lại, nhìn thấy một màn này, Diệp Thanh Thanh lập tức thở dài một hơi
Diệp Thanh Thanh bắt đầu trấn áp Phong Ma huyết mạch trong cơ thể Diệp Quan!
Ước chừng sau nửa canh giờ, Phong Ma huyết mạch của Diệp Quan dần dần trở nên bình tĩnh, mà vết rạn trên người hắn cũng bắt đầu dần dần khôi phục, mặt tái nhợt cũng là dần dần trở nên hồng nhuận
Diệp Thanh Thanh lấy ra một bộ trường bào phủ lên thân thể của Diệp Quan, nàng liền đứng ở một bên, yên lặng không nói
Không biết qua bao lâu, Diệp Quan chậm rãi mở hai mắt ra, lọt vào mắt là một tấm dung nhan tuyệt thế
Diệp Thanh Thanh!
Nhìn thấy Diệp Thanh Thanh, Diệp Quan nhếch miệng cười một tiếng:
- Chúng ta còn sống?
Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu:
- Ừm
Còn sống!
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, hắn là thật sự không nghĩ tới, bọn hắn vẫn còn có thể sống sót
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại
Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói:
- Đang suy nghĩ gì?
Diệp Quan mở hai mắt ra, nói khẽ:
- Cô cô, một trận chiến này, chúng ta có thể đánh thắng sao?
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quan:
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Quan cười cười, không nói gì
Diệp Thanh Thanh nói khẽ:
- Mặc kệ có thể đánh thắng hay không, ta cũng giúp ngươi cùng đánh
Diệp Quan nói khẽ:
- Ta quá yếu. Nếu như không phải thực lực của ta quá yếu, liên lụy ngươi…
Diệp Thanh Thanh lập tức nhíu lại lông mày, rất là không vui:
- Ngươi lúc nào cũng như vậy. Nói như vậy không có ý nghĩa chút nào
Diệp Quan cười khổ:
- Được, ta lần sau không nói
Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu:
- Đều là người một nhà, chớ có nói loại lời nói xa lạ này, ta nghe hết sức không thoải mái
Diệp Quan nhìn về phía Diệp Thanh Thanh:
- Được
Diệp Thanh Thanh mỉm cười, ôn nhu nói:
- Chữa thương thật tốt, sau khi chữa khỏi thương thế, chúng ta lại cùng nhau giết bọn hắn không chừa một mảnh giáp!
Nhìn thấy Diệp Thanh Thanh đột nhiên trở nên có chút ôn nhu, Diệp Quan lập tức có chút không thích ứng, vô thức nói:
- Cô cô, ngươi vẫn nên hung một chút…
Nói đến đây, hắn lập tức im miệng, thầm mắng một tiếng chính mình ngu xuẩn
Nghe được Diệp Quan, Diệp Thanh Thanh cười lạnh:
- Ta hết sức hung sao?
Diệp Quan liền vội vàng lắc đầu
Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ta cùng với cô cô váy trắng của ngươi người nào càng hung hơn?
Diệp Quan yên lặng
Lại bị hỏi loại vấn đề mất mạng này
Diệp Thanh Thanh cau mày:
- Hết sức khó trả lời? Như vậy đổi vấn đề?
Diệp Quan liền vội vàng gật đầu:
- Được
Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Nếu như ta cùng với cô cô váy trắng của ngươi cùng nhau rơi vào trong nước, ngươi cứu người nào trước?
Diệp Quan:???
Tháp nhỏ: "…"
Đây là vấn đề gì?
Diệp Quan cười khổ
Vấn đề này, hắn không thể trả lời, cũng không dám trả lời!
Cô cô váy trắng mặc dù thoạt nhìn tính tình rất tốt, nhưng hắn cũng không dám nói xấu nàng, nói đùa, Hành Đạo kiếm cũng không phải ăn chay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận