Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 956: Lý Gia

CHƯƠNG 956
LÝ GIA
Đương nhiên, cho dù không cần huyền khí, hắn cũng có thể ngự kiếm, chẳng qua, không có cách nào ngự xa, nhiều nhất là khoảng cách mấy trượng, nhưng nếu là như huyền khí, vậy ít nhất có khả năng ngự kiếm trăm trượng
Đúng lúc này, Diệp Quan đột nhiên mở mắt, bởi vì dưới lầu truyền đến tiếng đánh nhau!
Có người đến!
Diệp Quan híp hai mắt lại
Tô Tử ở bên ngoài, Tô thị tự nhiên là có phái người tới bảo vệ
Đúng lúc này, Tô Tử mặc đồ ngủ đi ra, nàng cũng nghe được tiếng đánh nhau
Tô Tử bước nhanh đi đến bên cạnh Diệp Quan, Diệp Quan thì nhìn về phía cửa, lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân
Vẻ mặt của Tô Tử lập tức biến đổi, nàng không kìm lòng đặng bắt lấy tay Diệp Quan
Diệp Quan cầm lấy chăn mền bên cạnh choàng lên trên người Tô Tử:
- Trời lạnh, coi chừng bị lạnh!
Tô Tử sửng sốt, nàng nhìn Diệp Quan, trong lòng bỗng dưng dâng lên một tia cảm giác khác thường
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Đừng đi theo!
Diệp Quan đứng dậy, đi ra bên ngoài, lúc này, Tô Tử giữ chặt tay Diệp Quan:
- Cẩn thận!
Diệp Quan mỉm cười, sau đó đi đến trước bàn ăn cầm một nhúm đũa, tiếp theo, hắn đi tới cửa, sau một khắc, hắn đột nhiên mở cửa, trực tiếp xông ra ngoài
- A!
Trong nháy mắt, một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến từ ngoài cửa
Trong phòng, Tô Tử dùng hai tay nắm chăn mền thật chặt, trong mắt tràn đầy lo lắng cùng với khẩn trương
Ngoài cửa
Trước mặt Diệp Quan có nằm cỗ thi thể nằm, giữa trán mỗi cỗ thi thể đều có một chiếc đũa
Một đũa mất mạng!
Ở trước mặt Diệp Quan ngoài mấy trượng, nơi đó có một người áo đen đứng, người áo đen nhìn chằm chằm Diệp Quan, khàn giọng nói:
- Cổ Võ Giả!
Diệp Quan nhìn thoáng qua người áo đen, không nói gì
Người áo đen lại nói:
- Tại hạ Mạc gia Nam Phái, các hạ là?
Diệp Quan nói:
- Quan Huyền Kháo Sơn phái, Dương gia!
Kháo Sơn phái?
Người áo đen cau mày, trong mười đại Cổ Võ thế gia, cũng không có Kháo Sơn phái này!
Xem ra, là một cái thế lực tiểu ma cà bông!
Nghĩ đến đây, người áo đen đột nhiên chậm rãi nâng tay phải lên, chỉ một thoáng, quần áo không gió mà bay, sau một khắc, gã đột nhiên tung người nhảy lên, tựa như mãnh hổ chụp mồi, một quyền đánh về phía Diệp Quan, quyền phong gào thét, khí thế lăng lệ
Diệp Quan hơi kinh ngạc, kẻ này không giống như người bình thường, mạnh hơn một chút
Mà ngay vào lúc người áo đen vọt tới trước mặt Diệp Quan, Diệp Quan đột nhiên nghiêng người lóe lên, một quyền của người áo đen thất bại, mà sau một khắc, một chiếc đũa trực tiếp cắm vào cổ họng gã
Bịch!
Người áo đen trợn hai mắt lên, ngã xuống thẳng tắp
Diệp Quan lục soát người áo đen và những người khác, cuối cùng, hắn móc ra một cục đá lớn bằng ngón cái
Nhìn thấy cục đá này, Diệp Quan lập tức ngây ngẩn cả người
Linh thạch!
Thứ này lại có thể là linh thạch!
Diệp Quan đầu tiên là vui vẻ, nhưng rất nhanh, hắn cau mày, tiếp theo, như bị rót một chậu nước lạnh
Bởi vì hắn phát hiện ra, linh khí bên trong khối linh thạch này ít đến thương cảm!
Quá ít!
Diệp Quan lập tức có chút đau đầu, linh khí tại Hệ Ngân này Hà làm sao ít như vậy?
Sau khi thu lại linh thạch, Diệp Quan lại lục soát mấy cỗ thi thể, lục ra được hơn một vạn đồng
Lúc này, cửa đột nhiên mở ra, Tô Tử bước nhanh vọt tới trước mặt Diệp Quan, nàng bắt lấy cánh tay Diệp Quan, run giọng nói:
- Không có…không có sao chứ?
Diệp Quan mỉm cười:
- Không có việc gì!
Tô Tử lúc này mới thở dài một hơi, mà khi thấy những thi thể giữa sân, nàng trực tiếp nôn
Diệp Quan nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng Tô Tử, sau đó lại lấy ra một chiếc khăn tay đưa cho Tô Tử, Tô Tử tiếp nhận khăn tay:
- Tạ ơn!
Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn đột nhiên nói:
- Đi theo ta!
Nói xong, hắn lôi kéo Tô Tử đi xuống lầu dưới, dưới lầu có mười mấy cỗ thi thể, mà ở ven đường cách đó không xa, nơi đó nghe một chiếc xe, bên cạnh xe, có một thanh niên nam tử đứng đấy, sau lưng thanh niên nam tử, còn có một lão giả
Nhìn thấy vị nam tử này, vẻ mặt của Tô Tử liền lạnh xuống trong nháy mắt:
- Là đại thiếu gia Lý gia Lý Tử Thần!
Lý gia?
Diệp Quan cau mày, mà lúc này, vị Lý Tử Thần kia đột nhiên nói:
- Này!
Diệp Quan nhìn về phía Lý Tử Thần, Lý Tử Thần nhếch miệng cười một tiếng, sau đó làm một cái động tác cắt cổ:
- Ngươi chờ chết đi!
Nói xong, gã quay người đi lên trên xe!
Nhưng vào lúc này, Diệp Quan đột nhiên liền xông ra ngoài!
Vẻ mặt của lão giả sau lưng Lý Tử Thần kia kịch biến trong nháy mắt, lão xông thẳng về phía trước, đánh một quyền về hướng Diệp Quan, nhưng mà sau một khắc, một tiếng xé gió bén nhọn chói tai đột nhiên vang vọng, sau một khắc, một chiếc đũa trực tiếp xuyên thủng nắm đấm của lão, sau đó chui vào cổ họng lão!
Xẹt!
Một vòi máu tươi bắn ra từ cổ họng lão!
Lão giả trợn hai mắt lên chậm rãi ngã xuống!
Mà đúng lúc này, Diệp Quan đã vọt tới trước mặt Lý Tử Thần, Lý Tử Thần còn chưa phản ứng lại, Diệp Quan chính là nắm cổ họng gã, sau đó đột nhiên đập xuống mắt đất
- Á!
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương đột nhiên vang lên từ giữa sân!
Diệp Quan nhìn Lý Tử Thần hoảng sợ vạn phần trước mặt:
- Muốn giết chúng ta?
Lý Tử Thần run giọng nói:
- Ngươi…ta là ngươi Lý gia, ngươi như dám đụng đến ta…
Diệp Quan trực tiếp đạp một cước ở trên mặt gã!
Bạn cần đăng nhập để bình luận