Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 230: Không Nể Mặt

CHƯƠNG 230
KHÔNG NỂ MẶT
Mà từ sau Nhân Gian Kiếm Chủ, ba ngàn vạn năm qua, không còn sinh ra Thiên Mệnh Chi Nhân!
Nhưng bây giờ, lại xuất hiện!
Đây có phải hay không là mang ý nghĩa một cái thời đại hoàn toàn mới sắp tới?
Ở phía trên vạn sơn, tất cả mọi người đều nhìn vị Thiên Mệnh Chi Nhân mới xuất hiện kia!
Diệp Quan quay người nhìn về phía vị Thiên Mệnh Chi Nhân đến từ Hệ Ngân Hà trước mắt này, nam tử mỉm cười, đang muốn nói chuyện, mà lúc này, Diệp Quan đột nhiên quay người chém một kiếm!
Phốc! Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, cái đầu tuyệt mỹ của An Đạo Tân trực tiếp bay ra ngoài, máu tươi bắn tung tóe mấy trượng!
Nụ cười trên mặt Thiên Mệnh Chi Nhân ngưng kết trong nháy mắt!
Vẻ mặt của tất cả mọi người trở nên vô cùng ngưng trọng!
Diệp Quan này đang làm cái gì?
Hắn lại dám khiêu chiến Thiên Mệnh Chi Nhân?
Diệp Quan thu hồi kiếm, sau đó nhìn về phía Thiên Mệnh Chi Nhân, bình tĩnh nói: "Thật có lỗi, ta không muốn nể mặt ngươi!"
Xoạt! Giữa sân, một mảnh xôn xao!
Tất cả mọi người cũng không nghĩ tới, Diệp Quan vậy mà thật sự dám khiêu chiến Thiên Mệnh Chi Nhân!
Ngốc nghếch?
Không!
Giữa sân, ánh mắt của rất nhiều người nhìn Diệp Quan, dần dần trở nên nóng bỏng!
Kiếm Tu!
Lúc này mới con mẹ nó là Kiếm Tu!
Thà bị gãy chứ không chịu cong!
Cương!
Liền muốn cương!
Thiên Mệnh Chi Nhân?
Lão Tử chính là không nể mặt ngươi!
Ở một bên, Tịch Huyền nhìn Diệp Quan, khóe miệng hơi hơi nhấc lên!
Nàng liền ưa thích loại nam nhân này!
Tự tin!
Thong dong!
Bá khí!
Nếu như Diệp Quan khúm núm đối mặt với Thiên Mệnh Chi Nhân, như vậy nàng mới là thật sự xem thường!
Tịch Huyền nhìn Diệp Quan, trên môi nở nụ cười, nàng hiện tại thật sự chính là càng ngày càng tán thưởng nam nhân này!
Diệp Kình nhìn Diệp Quan, trong lòng cũng dâng lên một tia kính nể!
Bởi vì nếu như là y, y có khả năng liền sẽ lưỡng lự, dù sao, đây cũng là Thiên Mệnh Chi Nhân!
Đối với Thiên Mệnh Chi Nhân, y vẫn còn có chút kiêng kỵ!
Dù sao, Nhân Gian Kiếm Chủ chính là Thiên Mệnh Chi Nhân, mà Thiên Mệnh Chi Nhân mỗi một thời đại, đều cơ hồ là tồn tại vô địch!
Năm đó hai vị Võ Thần An gia, đều là bị Thiên Mệnh Chi Nhân áp chế!
Ba ngàn vạn năm qua, thế gian một lần nữa xuất hiện một vị Thiên Mệnh Chi Nhân, đều này mang ý nghĩa một cái thời đại hoàn toàn mới sắp mở ra!
Bởi vậy, y đối với Thiên Mệnh Chi Nhân cũng là có một tia kiêng kỵ!
Nhưng Diệp Quan lại không có!
Thiên Mệnh Chi Nhân?
Ta không muốn nể mặt ngươi!
Chính là thẳng thừng như vậy!
Thiên Mệnh Chi Nhân nhìn chằm chằm Diệp Quan, nụ cười trên mặt đã ngưng kết!
Vẻ mặt của Diệp Quan lại rất bình tĩnh.
Thiên Mệnh Chi Nhân đột nhiên cười nói: "Diệp công tử, ngươi không cảm thấy ngươi làm sự tình quá tuyệt sao?"
Diệp Quan hỏi lại: "An gia vào thời điểm làm tuyệt sự tình với ta, các hạ lúc kia lại đang làm cái gì? Lúc đó ngươi có tới chất vấn An gia giống như chất vấn ta không?"
Thiên Mệnh Chi Nhân nhìn Diệp Quan, không nói lời nào.
Diệp Quan cười nói: "Không có! An gia muốn giết ta, ngươi không ra nói chuyện, ta muốn giết An gia, ngươi lại chạy đến muốn ta nể mặt ngươi!"
Nói xong, hắn lắc đầu cười khẽ: "Tha thứ cho ta nói thẳng, ngươi là thứ đồ gì? Ta dựa vào cái gì phải nể mặt ngươi?"
Xoạt! Giữa sân một mảnh xôn xao một lần nữa!
Tất cả mọi người chấn kinh!
Đây cũng không phải là sự tình không nể mặt mũi!
Đây là đang công nhiên khiêu khích Thiên Mệnh Chi Nhân!
Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Quan, trong lòng rất nhiều người tỏa ra ý kính nể!
Quá mạnh!
Mặt mũi của Thiên Mệnh Chi Nhân cũng không cho!
Đông Lý Mạch nhìn thoáng qua Diệp Quan, trong lòng cũng là vô cùng chấn động!
Y hiện tại cảm thấy Kiếm Tu ít không phải là không có nguyên nhân, nếu ai cũng đầu sắt giống như tên giả hoả này, vậy thì cũng không có gì khó hiểu!
Thiên Mệnh Chi Nhân nhìn chằm chằm Diệp Quan, cười khẽ: "Ngươi có phải hay không cho rằng ngươi đạt đến Kiếm Đế, ngươi liền đã vô địch?"
Diệp Quan cười nói: "Hà tất nói lời ấy?"
Nói xong, hắn chỉ chỉ thi thể An Đạo Tân ở một bên, sau đó nói: "Người, ta đã giết! Ngươi không phục, đơn đấu!"
Đơn đấu!
Lời vừa nói ra, thần sắc của mọi người phía trên vạn sơn đều trở nên ngưng trọng!
Đơn đấu!
Công nhiên khiêu chiến Thiên Mệnh Chi Nhân!
Đương nhiên, rất nhanh, bọn hắn trở nên hưng phấn!
Rất nhiều người hiểu chuyện càng là điên cuồng rống giận vào lúc này: "Không phục, đơn đấu!"
"Không phục, đơn đấu!"
Thanh âm một tiếng tiếp một tiếng, xông thẳng lên trời, rung khắp thiên địa!
Quần chúng ăn dưa, cho tới bây giờ đều là hi vọng sự tình càng lúc càng lớn!
Ngược lại, đơn đấu cũng không phải bọn hắn!
Thiên tài Kiếm Tu đối chiến với Thiên Mệnh Chi Nhân!
Nghĩ thôi đã kích thích!
Hót hòn họt!
Diệp Quan vào thời khắc này, tự nhiên là nổi giận trong bụng!
Mẹ nó!
Lúc An gia liều mạng nhằm vào lão tử, ngươi làm sao không đứng ra nói An gia làm tuyệt sự tình?
Ta giết người An gia, ngươi liền đi ra muốn lão tử nể mặt ngươi, bảo lão tử đừng làm tuyệt sự tình!
Thiên Mệnh Chi Nhân?
Mẹ kiếp!
Con mẹ nó Thiên Mệnh Chi Nhân!
Thiên Mệnh Chi Nhân nghe Diệp Quan nói, híp hai mắt lại, y hướng về phía trước bước ra một bước: "Nếu Diệp công tử mong muốn đơn đấu, vậy liền như ngươi mong muốn, đơn đấu!"
Đơn đấu!
Theo lời Thiên Mệnh Chi Nhân vừa nói ra, giữa sân trực tiếp sôi trào!
Đánh nhau!
Đánh nhau!
Rất nhiều người hưng phấn không thôi, lại có kịch vui để xem!
Ở một bên, Tịch Huyền nhìn về phía Diệp Quan, trong đôi mắt đẹp mang theo một tia lo âu!
Trong mắt Diệp Kình cũng có một tia lo âu, nói trong lòng: "Sư phó, Diệp Quan ca không có nguy hiểm chứ?"
Thiên Mệnh Chi Nhân này cũng không phải An Đạo Tân, đây chính là Thiên Mệnh Chi Nhân hàng thật giá thật, mà An Đạo Tân, ngay cả Võ Thần cũng đều không phải!
Bạn cần đăng nhập để bình luận