Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3507

CHƯƠNG 3507
Cố Trần vội vàng an ủi:
- Mẹ, đừng lo lắng những chuyện này, con của mẹ hiện tại đã gia nhập Quan Huyền học viện…
Bà lão trừng mắt liếc Cố Trần, ngắt lời hắn:
- Ngươi mặc dù bây giờ đã gia nhập Quan Huyền học viện, thế nhưng, ngươi thanh danh bất hảo, mẹ đi tìm người làm mối, người ta vừa nghe nói là ngươi, liền nói… a, là thiếu niên cược trứng kia! Y có cược được trứng rồng không?
Cố Trần có chút xấu hổ
nhìn thấy bà lão còn muốn líu lo không ngừng, lão giả ở một bên đột nhiên nói:
- Trần nhi trở về, nhanh làm đồ ăn đi!
Bà lão khẽ gật đầu, rửa sạch nguyên liệu nấu ăn, sau đó đứng dậy, liền muốn đi xào rau, mà lúc này, bà ta đột nhiên nhìn về phía cổng:
- Là ngươi!
Ở cổng, có một vị nam tử đứng nơi đó
chính là Diệp Quan!
Nghe được bà lão, Cố Trần cùng với lão giả quay đầu nhìn về phía cổng, vào lúc nhìn thấy Diệp Quan, vẻ mặt của Cố Trần lập tức biến đổi, y vội vàng chạy tới, liền muốn quỳ xuống, nhưng lại bị một cỗ lực lượng nhu hòa nâng lên
Diệp Quan mỉm cười, hắn nhìn thoáng qua rượu cùng với món ăn trên bàn:
- Chuẩn bị ăn cơm??
Cố Trần có chút khẩn trương nói:
- Viện…
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Gọi ta Diệp Quan là được, ta ăn cơm ké, được chứ?
Cố Trần còn muốn nói điều gì, bà lão ở một bên vội vàng nói:
- Trần nhi, còn nhìn làm cái gì?? Nhanh mời bằng hữu của ngươi ngồi xuống! Ta lập tức xào rau…
Nói xong, bà bước nhanh đi tới trước bếp lò một bên, sau đó từ trên xà nhà lấy xuống thịt xông khói…
Diệp Quan cười cười, sau đó đi đến một bên, lúc định ngồi xuống, Cố Trần vội vàng đi tới, sau đó liền muốn dùng ống tay áo lau ghế, nhưng lại bị Diệp Quan ngăn lại, hắn trực tiếp ngồi lên, sau đó nhìn Cố Trần có chút khẩn trương, mỉm cười nói:
- Kính người không cần khiêm tốn, khiêm tốn thể hiện sự phục tùng, có lễ có tiết là được rồi
nghe được Diệp Quan, Cố Trần do dự một chút, sau đó cũng ngồi xuống
Diệp Quan nhìn về phía lão giả đối diện, cười nói:
- Lão gia tử, ngươi cũng ngồi
lão giả mặc dù cũng có chút khẩn trương, nhưng tốt xấu đã gặp qua một chút việc đời, tăng thêm Diệp Quan hiền hoà như thế, bởi vậy, lão cũng không có suy nghĩ nhiều gì, ngồi xuống
Diệp Quan nhìn về phía Cố Trần, cười nói:
- Gần đây tại học viện như thế nào??
Cố Trần cũng đã thả lỏng một chút, mỉm cười nói:
- Còn tốt, ta tháng sau sẽ tham gia sát hạch đệ tử ngoại viện
Diệp Quan nói:
- Có lòng tin không?
Cố Trần lúc này gật đầu:
- Có
Diệp Quan cười nói:
- Còn cược không?
Cố Trần liền vội vàng lắc đầu:
- Không không…
Nói xong, y cười khổ nói:
- Viện trưởng lúc trước nói rất đúng, làm người không thể ký thác tương lai cùng với hi vọng vào bên trên vận khí hư vô mờ mịt, lúc trước ta đã nhập ma, không nghe theo lời hay của viện trưởng, ài…
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Hiện tại sửa đổi, cũng còn chưa muộn
nói xong, hắn xuất ra một nhẫn trữ vật đưa cho Cố Trần:
- Bên trong đều là một chút sách sử, ngươi nên xem nhiều hơn, ngoài ra, còn có một bản Quan Huyền Pháp từng được ta chú thích, hẳn là có trợ giúp đối với việc tu luyện của ngươi
Cố Trần vội vàng đứng dậy liền muốn hành lễ, nhưng lại bị Diệp Quan ngăn lại, hắn cười nói:
- Có lần ta đã nói một câu với huynh đệ, ta nói với y rằng, mục đích chúng ta thành lập cái trật tự này, là vì để người trẻ tuổi thế hệ này đừng có mất đi hi vọng đối với tương lai… nếu có một ngày ngươi đi rất xa, ta hi vọng ngươi có thể nhớ kỹ câu nói này
nghe được Diệp Quan kỳ vọng đối với chính mình như thế, Cố Trần cảm động đến ngũ tạng đều sôi, y chân thành nói:
- Lời của viện trưởng, ta nhất định khắc trong tâm khảm
Diệp Quan khẽ gật đầu.
lúc này, mẹ của Cố Trần bưng lên mấy đĩa thức ăn lên, bà lau tay vào tạp dề, sau đó cười nói:
- Có chút gấp gáp, đồ ăn không có nhiều, tiểu Quan, ngươi bỏ quá nhé
nói xong, bà ta cẩn thận đẩy hai đĩa thịt đến trước mặt Diệp Quan
tiểu Quan!
Nghe được bà lão, khuôn mặt của Cố Trần cùng với lão giả đều là giật giật
Diệp Quan thì cười nói:
- Bá mẫu quá khách khí, nào, chúng ta ăn cơm đi
sau bữa cơm, Cố Trần cùng với lão giả là khẩn trương không thôi, mà bà lão kia thì tuyệt không khẩn trương, lôi kéo Diệp Quan trò chuyện đủ loại việc nhà
đối với Diệp Quan, bà ta là phi thường cảm kích, bởi vì lúc trước nếu không phải Diệp Quan mang dược đến, bạn già của bà hiện tại hẳn là đã xanh cỏ. Không chỉ như thế, cũng bởi vì bên người Cố Trần có một người bằng hữu dạng này…
Mỗi đấng sinh thành đều hi vọng bằng hữu bên người hài tử chính mình đều là người ưu tú
sau khi ăn xong, Diệp Quan muốn rời đi, một nhà ba người Cố Trần tiễn hắn đến cổng
Bạn cần đăng nhập để bình luận