Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4146: Người ở nơi này cần ta

Nghĩ như vậy, tinh thần của bọn hắn lập tức sụp đổ
Nam Tiêu không quan tâm bọn hắn nữa, y xoay người đi về phía nơi xa. Đối với đám người Chử Lăng, sống sót là sự trừng phạt lớn nhất đối với bọn hắn
Nhìn thấy đám người Chử Lăng bị xử phạt, những học viên và dân nghèo trong sân lập tức hoan hô, bọn họ bao vây Nam Tiêu, không ngừng hoan hô
Toàn bộ Thần Học Viện, một mảnh vui mừng
Sau một hồi, dưới sự phân phó của Nam Tiêu, mọi người bắt đầu tản đi, các học viên trở về phòng học tiếp tục học
Mà Nam Tiêu thì nhìn về phía bên phải, bên cạnh một cây cột bên phải, nơi đó có một nam tử đang đứng. Nam tử mặc một bộ áo bào đen, đang dựa vào cây cột nhìn y
Nhìn thấy nam tử, Nam Tiêu nở nụ cười:
- Diệp huynh
Diệp Quan cười nói:
- Nam huynh
Nam Tiêu đi tới trước mặt hắn:
- Uống một chén?
Diệp Quan gật đầu:
- Ta cũng có ý này
Hai người rời khỏi học viện, đi ra ngoài đường. Hiện tại khu khu ổ chuột đã xảy ra biến hóa không nhỏ, bởi vì nơi này có giá trị thương nghiệp, có không ít tông môn thế gia vào ở nơi này, bắt đầu cải tạo. Mà một số bần dân ở nơi này cũng bắt đầu làm một chút buôn bán nhỏ, cuộc sống cũng coi như càng ngày càng tốt
Dọc theo đường đi, người nhìn thấy Nam Tiêu đều chào hỏi, có thể thấy bọn họ tôn kính Nam Tiêu từ tận đáy lòng
Nam Tiêu dẫn theo Diệp Quan đi tới trước một quán rượu nhỏ, lão bản quán rượu thấy Nam Tiêu, lập tức ra đón, hưng phấn nói:
- Nam Tiêu đạo sư, hôm nay ngài uống gì?
Nam Tiêu cười nói:
- Cho chúng ta hai bình 'Thanh Diệp', xào thêm vài món nữa cho chúng ta
- Được được!
Lão bản quán rượu vội nói:
- Ngài chờ một chút
Nói xong, lão bản xoay người chạy về phía sau bếp, vừa chạy vừa vén tay áo lên, rõ ràng là muốn đích thân xuống bếp
Diệp Quan và Nam Tiêu tìm một chỗ gần cửa sổ ngồi xuống, Nam Tiêu nhìn Diệp Quan:
- Diệp huynh, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Quan kể lại ngắn gọn những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này
Khi nghe thấy Tang Mi hy sinh vì trấn áp chủ nhân Đại Đạo Bút, sắc mặt của Nam Tiêu lập tức trở nên tái nhợt:
- Thần linh nàng...
Diệp Quan không nói gì
Nam Tiêu khẽ lắc đầu:
- Không ngờ trong khoảng thời gian này lại xảy ra nhiều chuyện như vậy... kế tiếp ngươi có tính toán gì không?
Diệp Quan nói:
- Xây dựng lại trật tự thần linh
Nam Tiêu nhìn Diệp Quan:
- Diệp huynh, theo ta được biết, ngươi có trật tự Quan Huyền, ngươi không thu trật tự thần linh vào trong trật tự Quan Huyền sao?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không
Nam Tiêu hơi nghi hoặc
Diệp Quan cũng không giải thích nhiều, hắn nói:
- Ta muốn trùng kiến trật tự Thần Linh văn minh, Nam huynh, ngươi hãy làm Thần Tướng đi!
Thần Tướng!
Đây là một chức quan hắn vừa mới sáng lập, phụ trách nội chính Thần Linh văn minh
Nam Tiêu lại lắc đầu
Diệp Quan hỏi:
- Sao vậy?
Nam Tiêu quay đầu nhìn về phía ngoài đường, y nói khẽ:
- Người ở nơi này cần ta
Diệp Quan nói:
- Trở thành Thần Tướng, ngươi có thể làm càng nhiều chuyện hơn cho bọn họ
Nam Tiêu nói:
- Ta biết, nhưng ta vẫn muốn ở lại chỗ này...
Diệp Quan trầm mặc
Nam Tiêu cười nói:
- Ta ở đây cũng có thể làm việc cho Thần Linh văn minh, không phải sao?
Diệp Quan thấy Nam Tiêu đã quyết ý, không cưỡng cầu nữa, gật đầu:
- Vậy thì tạm giữ chức quan nhàn tản đi, làm đặc sứ thần linh, thay thần linh tuần tra nhân gian, gặp quan lớn hơn một cấp, có thể tiền trảm hậu tấu
Nam Tiêu cười ha ha:
- Được được, ta thích cái này, ha ha!
Diệp Quan cũng nở nụ cười
Lúc này, lão bản tự mình bưng đồ ăn chạy tới, cẩn thận đặt đồ ăn trên khay lên trên bàn, sau đó đặt hai bình rượu trên khay trước mặt Diệp Quan và Nam Tiêu, sau đó cất khay, mỉm cười nói:
- Nam Tiêu đạo sư, vị công tử này, các ngài dùng từ từ, có gì cần thì cứ dặn dò một tiếng
Nam Tiêu mỉm cười nói:
- Đa tạ
Lão bản vội vàng nói:
- Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn. Nam Tiêu đạo sư đến tiệm chúng ta là vinh hạnh của tiệm chúng ta... Ta không quấy rầy hai vị nữa, hai vị cứ từ từ dùng...
Nói xong, lão bản lui xuống
Hai người bắt đầu uống rượu tán gẫu, bọn họ trò chuyện rất nhiều, nói về tương lai của khu ổ chuột, cũng nói về tương lai của toàn bộ Thần Linh văn minh, cuối cùng còn nói về tương lai của toàn bộ vũ trụ...
Hai người đều không dùng thần lực áp chế rượu kình, bởi vậy, không bao lâu mặt hai người đã đỏ bừng, nói chuyện cũng không cố kỵ, cái gì cũng nói...
Không biết qua bao lâu, Diệp Quan đột nhiên cảm khái:
- Lần trước khi uống rượu tán gẫu như vậy, ta vẫn ở Quan Huyền vũ trụ... cùng với một huynh đệ của ta... à đúng rồi, y tên Phương Ngự. Nam huynh, sau này có cơ hội chúng ta có thể cùng uống rượu tán gẫu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận