Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 785: Ta Lừa Ngươi Đấy

CHƯƠNG 785
TA LỪA NGƯƠI ĐẤY
Một lát sau, Diệp Quan khẽ lắc đầu, không suy nghĩ vấn đề này nữa, hiện tại việc cấp bách là như thế nào rời khỏi địa phương quỷ quái này
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía Chấp Kiếm Giả một bên, vào giờ phút này, Chấp Kiếm Giả đã rửa ráy sạch sẽ vết máu trên đùi, phát giác được ánh mắt của Diệp Quan, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan, ánh mắt vẫn là lạnh như vậy
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ngươi biết đây là địa phương nào, phải không?
Chấp Kiếm Giả đã rửa ráy xong, cũng không nói chuyện, trực tiếp nằm xuống
Diệp Quan quay đầu nhìn thoáng qua bên ngoài chùa, vào giờ phút này, đã là một mảnh đen kịt, hoàn toàn không có ánh trắng, yên tĩnh không một tiếng động
Nếu là người bình thường, ở loại địa phương này khẳng định là sẽ bị hù chết, mà hai người bọn họ đều là người tu đạo, đương nhiên sẽ không sợ quỷ thần cái gì. Chẳng qua, vừa nhìn ra ngoài, một mảnh đen kịt, vẫn còn có chút âm trầm
Diệp Quan nhìn về phía Chấp Kiếm Giả, vào giờ phút này, Chấp Kiếm Giả cũng đang quan sát pho tượng chủ nhân Đại Đạo bút kia, như có điều suy nghĩ
Dường như phát giác được ánh mắt của Diệp Quan, Chấp Kiếm Giả đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan, lần này, nàng cũng không có chửi mắng nữa
Thấy Chấp Kiếm Giả không có chửi rủa, Diệp Quan hỏi:
- Ngươi biết đây là địa phương nào không?
Chấp Kiếm Giả sau khi yên lặng một lát, nói:
- Vĩnh Sinh bí cảnh!
Vĩnh Sinh bí cảnh!
Diệp Quan nhíu mày:
- Có quan hệ với vị Vĩnh Sinh Đại Đế kia?
Chấp Kiếm Giả nhìn về phía pho tượng chủ nhân Đại Đạo bút kia, lãnh đạm nói:
- Vĩnh Sinh Đại Đế là người khai sáng Vĩnh Sinh văn minh, sau đó, y đại chiến cùng với chủ nhân Đại Đạo bút, ngươi biết kết cục cuối cùng của y là sao không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không biết!
Chấp Kiếm Giả nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Muốn biết không?
Diệp Quan liền vội vàng gật đầu, Chấp Kiếm Giả bình tĩnh nói:
- Ngươi tự đoán đi!
Vẻ mặt của Diệp Quan lập tức liền đen lại
Nhìn thấy Diệp Quan đen mặt, trong lòng Chấp Kiếm Giả lập tức cảm thấy vô cùng sảng khoái, cười lạnh mấy tiếng, ở bên trong chùa miếu yên tĩnh này, có vẻ vô cùng chói tai
Diệp Quan cũng không tự chuốc nhục nhã nữa, hắn nghiêng người sang, đưa lưng về phía Chấp Kiếm Giả, chậm rãi nhắm hai mắt lại
Chấp Kiếm Giả cũng chậm rãi nằm trên mặt đất, nàng nhìn pho tượng tàn phá cách đó không xa kia, nhíu mày thật sâu
Một lát sau, Chấp Kiếm Giả cũng chậm rãi nhắm hai mắt lại, dường như chìm vào giấc ngủ
Đêm khuya
Ở bên ngoài chùa miếu, đột nhiên có tiếng bước chân truyền tới
Diệp Quan trực tiếp bật dậy, hắn tung người nhảy lên, đi ra bên ngoài chùa miếu, nhìn lướt qua bốn phía, bốn phía một mảnh đen kịt, yên tĩnh không một tiếng động, cái gì cũng không có
Diệp Quan cau mày, tiếng bước chân vừa rồi cũng quá rõ ràng, quả quyết không giả, nhưng lại không có ai
Có người đang đùa bỡn chính mình?
Ánh mắt của Diệp Quan dần dần trở nên băng lãnh, sau khi trầm tư một lúc lâu, hắn quay người trở lại bên trong chùa miếu, mà vào giờ khắc này, Chấp Kiếm Giả đang nhìn hắn
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Chấp Kiếm Giả cô nương, ngươi vừa rồi cũng nghe được tiếng bước chân kia, đúng không?
Chấp Kiếm Giả không nói lời nào
Diệp Quan lập tức có chút đau đầu
Chấp Kiếm Giả bình tĩnh nói:
- Đối phương còn ở bên ngoài!
Diệp Quan ngẩn người, lúc này hắn lướt ra bên ngoài chùa, nhưng mà, lại chẳng phát hiện ra bất cứ thứ gì
Chấp Kiếm Giả lại nói:
- Liền ở trước mặt ngươi!
Diệp Quan lập tức có chút rùng mình:
- Ngươi đừng dọa người!
Chấp Kiếm Giả lãnh đạm nói:
- Không tin thì thôi!
Diệp Quan nhìn trước mặt, trước mắt rỗng tuếch, làm gì có người?
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía mặt đất, mà ở trên mặt đất tràn đầy tro bụi có một đôi dấu chân
- Mẹ nó!
Diệp Quan vội vàng lui trở về bên trong chùa miếu, hắn kinh hãi nhìn bên ngoài chùa miếu:
- Thật sự có người!
Chấp Kiếm Giả nhìn thoáng qua Diệp Quan, châm chọc nói:
- Nhìn bộ dạng ngươi bị hù này, còn là vương Quan Huyền vũ trụ, ngươi không cảm thấy quá mức thất thố sao?
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Đối phương có phải không vào được hay không?
Chấp Kiếm Giả bình tĩnh nói:
- Đã tiến đến, liền ở trước mặt ngươi!
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ, liên tiếp lui về phía sau mấy bước
Chấp Kiếm Giả đột nhiên cười lạnh:
- Ta lừa ngươi đấy, đồ đần!
Diệp Quan mặt đen lại, hắn đi đến trước mặt Chấp Kiếm Giả, thấy thế, Chấp Kiếm Giả lập tức cau mày:
- Ngươi muốn làm cái gì?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó ngồi xuống, chân thành nói:
- Chấp Kiếm Giả cô nương, ta biết ngươi nhìn ta khó chịu, nhưng vào giờ phút này, hai người chúng ta đều thân ở trong cái địa phương quỷ quái này, tu vi hoàn toàn không có, nếu như gặp địch, chỉ có thể khoanh tay chịu chết, cho nên, ta cảm thấy chúng ta có thể hợp tác một chút!
Bạn cần đăng nhập để bình luận