Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4167: Nợ tiền

Diệp Quan nói:
- Sau đó thì sao?
Nam tử tóc bạc nhỏ giọng thở dài:
- Sau đó, chúng ta xong đời
Diệp Quan nói:
- Bị ba nhà bọn hắn chèn ép?
Nam tử tóc bạc lắc đầu:
- Cũng không phải, sau đó hoàn toàn là chính chúng ta xuất hiện vấn đề, sau khi tu hành Đạo Tinh Pháp sửa đổi, có thể tăng lên rất nhiều thực lực và hạn mức cao nhất của chúng ta, nhưng công pháp này có một vấn đề cực lớn, đó chính là nó... vô cùng vô cùng tốn tiền!
Diệp Quan: "..."
Nam tử tóc bạc nói:
- Nói chính xác thì chỉ có thể hấp thu Tinh Hạch Tinh mới có thể tu hành Đạo Tinh Pháp, đồng thời mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của nó... Nếu như không có Tinh Hạch Tinh, vậy uy lực chiến kỹ của chúng ta sẽ giảm ít nhất gấp năm lần...
Diệp Quan nhìn về phía tiểu nữ hài bên cạnh, nam tử tóc bạc đắng chát nói:
- Nếu muội muội ta vừa rồi có Tinh Hạch Tinh, uy lực của mũi tên kia ít nhất có thể tăng lên không chỉ gấp mười lần, bởi vì nàng là người có thiên phú nhất trong Quần Tinh văn minh chúng ta, nhưng... Không có tiền! Thiên phú của nàng cứ như vậy bị mai một! Ài!
Tiểu nữ hài cúi đầu, vẻ mặt cô đơn
Diệp Quan nói:
- Cho nên, cuối cùng Quần Tinh văn minh các ngươi càng ngày càng nghèo... Đúng không?
Nam tử tóc bạc gật đầu:
- Đúng vậy, từ tiết kiệm vào xa xỉ dễ, từ xa xỉ vào tiết kiệm là rất khó. Chúng ta đã quen với công pháp Đạo Tinh Pháp mới, bởi vậy, mọi người đều không muốn trở về tu luyện Đạo Tinh Pháp cũ trước kia... Cũng không phải chúng ta cổ hủ, bởi vì chúng ta phát hiện ra, cho dù không có Tinh Hạch Tinh, 'Đạo Tinh Pháp' bản mới cũng có uy lực cao hơn rất nhiều so với bản cũ
Diệp Quan trầm mặc
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy một nền văn minh thụt lùi vì tiền...
Tiểu nữ hài bên cạnh đột nhiên nói:
- Nhất định sẽ có một ngày ta nghiên cứu ra công pháp không cần tiền cũng có thể tu luyện!
Nam tử tóc bạc cười khổ
Đây là chuyện vốn không thể nào!
Cho dù là đám biến thái Khổ Môn kia, bọn hắn tu luyện cũng đều cần tiền... Còn có, Bản Vô Tông chú ý đốn ngộ, cũng cần tiền, không có tiền... Ngươi đốn ngộ cái lông gà!
Diệp Quan nói:
- Cho nên các ngươi đi tìm Tiên Bảo Các vay tiền?
Nam tử tóc bạc gật đầu:
- Ừm, không có cách nào, nếu không tìm bọn họ vay, chúng ta đều sẽ xong đời
Diệp Quan hỏi:
- Tiền lãi của Tiên Bảo Các có cao không?
Nam tử tóc bạc lắc đầu:
- Cũng không cao lắm, bọn họ đã ưu đãi cho chúng ta. Đương nhiên, bọn họ đưa ra một yêu cầu, đó là chúng ta cần cung cấp công pháp tu hành và chiến kỹ cho bọn họ nghiên cứu... Cũng chính vì vậy, chúng ta mới có thể vay mượn mấy triệu Tổ Linh Tinh
Diệp Quan gật đầu:
- Thì ra là thế
Nam tử tóc bạc nói:
- Tiên Bảo Các rất thú vị, ngoại trừ cho chúng ta vay, chúng ta còn có thể nhận các loại nhiệm vụ từ chỗ bọn họ, dùng chuyện này để trả nợ... Đương nhiên, lợi nhuận chúng ta kiếm được còn kém rất xa chúng ta tiêu xài, bởi vì Đạo Tinh Pháp, các loại chiến kỹ cường đại, về hậu kỳ chúng ta đều cần Tinh Hạch Tinh mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực...
Diệp Quan trầm mặc, hắn đại khái đã hiểu được
Quần Tinh văn minh này có Tinh Hạch Tinh, có thể so với văn minh chí cao, không có Tinh Hạch Tinh, vậy chỉ có thể là văn minh cấp Thần Linh. Hơn nữa, trong văn minh cấp Thần Linh có thể còn là tồn tại hạng chót
Nam tử tóc bạc đột nhiên đáng thương nói:
- Đại ca... cây cung này...
Diệp Quan nhìn về phía tiểu nữ hài bên cạnh, tiểu nữ hài cũng đang nhìn hắn. Nàng có chút mong đợi, còn có một chút thấp thỏm
Lòng bàn tay Diệp Quan mở ra, cây cung kia bay đến trước mặt tiểu nữ hài. Tiểu nữ hài ôm lấy cây cung, nước mắt lập tức trào ra, vui đến phát khóc
Nam tử tóc bạc cũng thở phào nhẹ nhõm. Thật ra gã có một việc chưa nói, đó là 'Tinh Thần Cung' này là tổ khí văn minh của Quần Tinh văn minh bọn hắn. Nếu như mất đi, gã sẽ thật sự trở thành tội nhân của Quần Tinh văn minh
Theo gã thấy, muội muội làm mất đồ, đó là do người làm ca như gã không hoàn thành trách nhiệm của mình
Dù thế nào đi nữa, cây cung này cũng đã mất mà lấy lại được
Nam tử tóc bạc nhìn về phía Diệp Quan, trong lòng cười ha ha, thực lực của đại huynh đệ này mặc dù mạnh, nhưng không biết nhìn hàng! Hơn nữa, người này tâm địa thiện lương, quan trọng nhất là còn rất đơn thuần...
Nghĩ đến đây, tròng mắt gã xoay chuyển, không biết đang suy nghĩ gì
Thật ra Diệp Quan cũng không cảm thấy đặc biệt hứng thú với cây cung kia, đương nhiên hắn biết cây cung này không tầm thường, nhưng so với Thanh Huyền Kiếm và Tháp Nhỏ của hắn thì còn kém xa
Hơn nữa, hắn cũng có tính toán của mình
Diệp Quan liếc nhìn nam tử tóc bạc không thành thật trước mặt:
- Xưng hô như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận