Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 478: Phá Thần!

CHƯƠNG 478
PHÁ THẦN!
Thấy cảnh này, ánh mắt của toàn bộ người Tiên Bảo Các lập tức rơi vào trên người Nạp Lan Già!
Đây không chỉ là chủ mẫu tương lai, còn là Các chủ Tiên Bảo Các!
Diệp Huyền đột nhiên xuất ra một chiếc nhẫn đặt vào trong tay Diệp Quan, sau đó cười nói: "Kể từ hiện tại, Quan Huyền vũ trụ giao cho ngươi!"
Diệp Quan nhìn về phía Diệp Huyền: "Cha thì sao?"
Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, sau đó nói: "Sau này, Quan Huyền vũ trụ này lại cũng không cần tín ngưỡng người nào! Bọn hắn nên tín ngưỡng, là chính mình, mình mới là thần của chính mình! Từ nay về sau, Quan Huyền vũ trụ, trong lòng người người đã không còn thần, người người có thể phá thần!"
Thanh âm rơi xuống, y xoay người một cái.
Oanh!
Trong nháy mắt, Nhân Gian kiếm ý trong cơ thể y đột nhiên dâng trào ra, sau đó chậm rãi tiêu tán!
Tán đi Nhân Gian kiếm ý!
Tất cả mọi người sửng sốt!
Nhân Gian Kiếm Chủ muốn làm gì?
Mặc dù Nhân Gian kiếm ý đang tán đi từng chút một, thế nhưng, khí tức của y lại là điên cuồng tăng vọt!
Mà tại Quan Huyền học viện, Thanh Khâu sơn mạch, sâu trong lòng đất, một nữ tử đột nhiên mở hai mắt ra!
Oanh!
Thiên địa run lên!
Nữ tử chậm rãi đứng dậy, một cỗ khí tức cường đại dâng trào mà ra từ trong cơ thể nàng.
Hôm nay, huynh muội cùng nhau Phá Thần!
Ngủ say 30 triệu năm, chỉ vì chờ giờ khắc này!
Ngươi thủ hộ vũ trụ, ta thủ hộ ngươi!
Phá Thần!
Giữa sân, tất cả mọi người đều nhìn Nhân Gian Kiếm Chủ, vô cùng kích động.
Vào giờ khắc này, theo Nhân Gian kiếm ý của Nhân Gian Kiếm Chủ tan biến, khí tức của y lại trở nên càng ngày càng kinh khủng!
Uy áp khí thế cường đại, nghiền ép tinh hà vũ trụ.
Một đám thần linh nhìn Nhân Gian Kiếm Chủ, vẻ mặt ngưng trọng trước nay chưa từng có.
Nhân Gian Kiếm Chủ đây là muốn đột phá?
Trong lòng một đám thần linh hoảng hốt!
"Không đúng!"
Đúng lúc này, vị An Vương kia gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Y không phải đang đột phá, y là không tiếp tục áp chế chính mình!"
Không tiếp tục áp chế chính mình!
Một đám thần linh cau mày, nghi ngờ nhìn về phía An Vương.
An Vương nắm chặt hai tay, vẻ mặt ngưng trọng trước nay chưa từng có: "Những năm gần đây, y một mực đang áp chế cảnh giới của mình!"
Một vị thần linh trong đó hỏi: "Vì sao?"
An Vương lắc đầu, không nói gì.
Một đám thần linh mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.
Giữa sân, khí tức của Diệp Huyền càng ngày càng mạnh, vào giờ khắc này, thiên địa tinh hà vũ trụ ở trước mặt y, đều trở nên nhỏ bé.
Ở bên cạnh Diệp Huyền, Diệp Quan nói khẽ: "Cha, ngươi vì sao muốn tán đi Nhân Gian kiếm ý?"
Nghe được Diệp Quan, Diệp Huyền cười cười, y vuốt vuốt Diệp Quan đầu, khẽ cười nói: "Quan Huyền vũ trụ, không cần lại tín ngưỡng một vị thần, bọn hắn nên tín ngưỡng bản thân mình, ngươi cũng thế, nhớ kỹ, mình mới là thần của chính mình!"
Diệp Quan yên lặng.
Hắn đại khái đã hiểu.
Nhân Gian Kiếm Chủ, bảo vệ Quan Huyền vũ trụ, trở thành thần Quan Huyền vũ trụ, nhưng mà, hiện tại Nhân Gian Kiếm Chủ đối với Quan Huyền vũ trụ mà nói, thật ra là một tầng chướng ngại.
Y trong khi thủ hộ Quan Huyền vũ trụ, cũng gieo một vị thần trong lòng tất cả mọi người Quan Huyền vũ trụ!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau y, Quan Huyền vũ trụ không có ai có thể lại Phá Thần!
Hôm nay, y tán đi Nhân Gian kiếm ý, chính là muốn nói cho Quan Huyền vũ trụ, từ nay về sau, các ngươi không cần lại tín ngưỡng ta!
Các ngươi nên tín ngưỡng chính các ngươi!
Không tín ngưỡng thần nữa, người người có thể phá thần!
Đây chính là mục đích của y!
Nhưng y cũng biết, quá trình tự trưởng thành này, sẽ rất thống khổ.
Mà y lại không thể thật sự mặc kệ Quan Huyền vũ trụ, thế là…
Diệp Quan nhìn thoáng qua Diệp Huyền, ánh mắt phức tạp, thế là, oan đại đầu chính mình liền đến.
(*) Oan đại đầu: người bị gạt; người bị lừa
Trách nhiệm của mình, không chỉ là phải bảo vệ tốt Quan Huyền vũ trụ, còn muốn mang theo hết thảy cường giả Quan Huyền vũ trụ cùng nhau Phá Thần.
Từ nay về sau, Nhân Gian Kiếm Chủ không quan tâm chúng ta!
Chúng ta chỉ có thể tự mình bảo vệ mình!
Thấy vẻ mặt của Diệp Quan, Diệp Huyền lập tức cười ha hả, y biết, đứa con trai này của mình đã đoán được hết thảy ý đồ của mình.
Đứa con trai này, thật sự là thông minh!
Không hổ là cốt nhục của mình!
Diệp Huyền cười nói: "Ta đã thủ hộ vùng vũ trụ này 30 triệu năm! Tiếp theo, ngươi giúp ta một tay, mang theo bọn hắn tiếp tục đi tới đích, được chứ?"
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói: "Hay là ngươi sinh thêm một đứa con khác?"
Đây mẹ nó chính là một cái hố!
Kế thừa gia sản?
Đánh rắm!
Hắn hiện tại đã có thể thấy trước những ngày bi thảm sắp tới.
Con mẹ nó chứ ta muốn phát dục!
Ta muốn điệu thấp!
Ta không muốn vừa mới bắt đầu liền bị người khác nhằm vào như thế!
Không thể không nói, hắn hiện tại là có chút hoảng, người cha này lại muốn vung tay bỏ mặc!
Như vậy người nào chịu nổi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận