Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1577: Ta Muốn Nói Chuyện Riêng

CHƯƠNG 1577
TA MUỐN NÓI CHUYỆN RIÊNG
Oanh!
Tiếng như lôi minh, khuếch trương ra toàn bộ lăng mộ
- Càn rỡ!
Đúng lúc này, bên trong cỗ quan tài kia, một thanh âm đột nhiên truyền ra, ngay sau đó, một vị nam tử trung niên mặc long bào chậm rãi bay ra từ trong quan tài
Ở bên cạnh Diệp Quan, vẻ mặt của nữ tử váy đen lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng:
- Cổ Đế
Cổ Đế nhìn chằm chằm Diệp Quan, mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ:
- Ngươi là người phương nào, lại dám quấy nhiễu bản đế
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, một bức tranh xuất hiện ở trong tay của hắn, chính là chân dung của Vương Quân Như:
- Người này ở nơi nào?
Cổ Đế nhìn chằm chằm Diệp Quan, cười lạnh:
- Đã bị bản đế hiến tế…
Vẻ mặt của Diệp Quan trong nháy mắt trở nên dữ tợn, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ
Cổ Đế hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đấm ra một quyền
Ầm!
Một mảnh kiếm quang bộc phát ra, Cổ Đế trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, vừa dừng lại một cái, quả đấm của gã trực tiếp nứt ra, vô số máu đen tuôn ra
Cổ Đế có chút khó có thể tin nhìn Diệp Quan phía xa:
- Làm sao có thể…thân thể này của ta chính là Kim Cương Long Thân, ngươi làm sao có thể phá…
Đúng lúc này, Diệp Quan lại hóa thành một đạo kiếm quang giết về phía gã
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Cổ Đế lập tức biến đổi, lần này gã không dám lựa chọn cứng đối cứng kiếm của Diệp Quan, mà là loé lên về phía sau, lui ngàn trượng, kéo dài khoảng cách cùng với Diệp Quan
Diệp Quan sau khi đâm một kiếm vào không khí, liền muốn truy kích một lần nữa, lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ sau lưng Diệp Quan cách đó không xa:
- Ngươi…tìm ta?
Diệp Quan ngừng lại, hắn quay người nhìn về phía nơi xa, nơi đó có một nữ tử đứng, nữ tử mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, tay phải nắm một thanh kiếm, đang nghi ngờ nhìn chằm chằm hắn
Vương Quân Như!
Ở bên cạnh Vương Quân Như, còn có năm vị đệ tử Tinh Hải Tông đi theo, có nam có nữ
Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, lệ khí trên người dần dần tan biến, hắn thu hồi kiếm, xuất hiện ở trước mặt Vương Quân Như, sau đó nói:
- Ngươi không có việc gì liền tốt…
Vương Quân Như có chút đề phòng:
- Ngươi là ai?
Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía:
- Chuyển sang nơi khác?
Vương Quân Như nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó gật đầu
Mọi người liền muốn rời đi, lúc này, Cổ Đế ở nơi xa đột nhiên âm trầm nói:
- Muốn tới thì tới, muốn đi liền…
Diệp Quan quay người nhìn về phía Cổ Đế, Cổ Đế nheo mắt, sau đó có chút chột dạ nói:
- Xin cứ tự nhiên
Diệp Quan mang theo mọi người tan biến ở cách đó không xa
Nhìn thấy đám người Diệp Quan rời đi, Cổ Đế lúc này mới thở dài một hơi, gã cúi đầu nhìn thoáng qua cánh tay phải nứt ra của chính mình, trong mắt tràn đầy vẻ ngưng trọng
Một kiếm vừa rồi kia, uy lực thật sự là quá kinh khủng
Tinh Giới này sinh ra một vị Kiếm Tu kinh khủng như vậy từ khi nào?
Trong mắt Cổ Đế tràn đầy vẻ nghi hoặc
Diệp Quan mang theo Vương Quân Như đi đến một chỗ trên đỉnh núi bên ngoài, đám người Vương Quân Như đối với Diệp Quan vẫn tràn đầy đề phòng như cũ
Diệp Quan quay người nhìn thoáng qua mọi người sau lưng Vương Quân Như, sau đó nói:
- Ta muốn nói chuyện riêng với nàng
- Không được!
Lúc này, một vị nam tử áo trắng sau lưng Vương Quân Như vội vàng đứng dậy, y nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Các hạ có gì có thể nói thẳng, chúng ta đều là hảo bằng hữu của Quân Như
Diệp Quan nhìn về phía Vương Quân Như, nhìn Vương Quân Như mặt mũi tràn đầy đề phòng cùng với nghi ngờ, hắn giải thích nói:
- Ta là bằng hữu của phụ thân ngươi
Vương Quân Như hơi ngẩn ra
Diệp Quan lại nói:
- Ta muốn nói chuyện riêng với ngươi
Vương Quân Như quay đầu nhìn về phía mọi người sau lưng:
- Ta muốn nói chuyện riêng với hắn
Nam tử áo trắng trầm giọng nói:
- Quân Như, lai lịch của người này không rõ…
Vương Quân Như lắc đầu:
- Hắn nếu như là muốn hại chúng ta, căn bản không cần làm nhiều chuyện vô nghĩa như vậy
Người có thể dùng một kiếm trảm lui Cổ Đế, tuyệt đối không phải bọn hắn có thể chống lại
Nam tử áo trắng còn muốn nói điều gì, Vương Quân Như lại nói:
- Mộc Dịch sư huynh, ta muốn nói chuyện riêng với hắn
Nam tử tên là Mộc Dịch sau khi trầm mặc một hồi, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:
- Chúng ta là đệ tử Tinh Hà Tông, các hạ tốt nhất chớ có làm loạn, bằng không…
- Di!
Lúc này, một vị nữ tử váy xanh bên cạnh Mộc Dịch đột nhiên mở miệng:
- Mộc Dịch, ngươi liền chớ có xen vào việc của người khác. Vị tiểu ca ca Kiếm Tu này nếu như thật sự muốn giết chúng ta, mười Tinh Hà Tông cũng đều không dám quản
Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Đúng hay không?
Diệp Quan nhìn về phía nữ tử váy xanh, nữ tử tuổi tác cũng không lớn, hai mươi tuổi, thoạt nhìn hết sức hoạt bát
Bạn cần đăng nhập để bình luận