Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2916: Người Cơ Khổ

CHƯƠNG 2916
NGƯỜI CƠ KHỔ
Diệp Quan đột nhiên ngồi dậy, khó có thể tin nhìn Táng Cương rơi trên mặt đất cách đó không xa, run giọng nói:
- Đây… đây là khí tức Phong Ma huyết mạch… nàng làm sao có thể…
- Mẹ nó!
Tháp nhỏ cũng là rất đỗi chấn kinh
Diệp Quan đi đến trước mặt Táng Cương, hắn nhìn Táng Cương đã lâm vào hôn mê trước mắt, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, hắn đương nhiên sẽ không cảm giác sai, trong nháy mắt vừa rồi, Táng Cương bạo phát ra chính là khí tức Phong Ma huyết mạch
Diệp Quan ngồi xổm ở bên cạnh Táng Cương, hắn duỗi ra một ngón tay quệt máu tươi trên khóe miệng Táng Cương, nhìn máu tươi trên đầu ngón tay, hắn trầm mặc
thật sự có khí tức Phong Ma huyết mạch!
Mặc dù rất nhạt, nhưng xác thực chính là Phong Ma huyết mạch
hắn hơi nghi hoặc một chút, tiểu nữ hài này làm sao lại có thể có Phong Ma huyết mạch?
Tháp nhỏ nói:
- Chẳng lẽ là muội muội ngươi?
Diệp Quan lắc đầu
hắn không phải là chưa từng nghĩ vậy, nhưng hắn mới vừa nhìn một chút, Phong Ma huyết mạch của Táng Cương rất nhạt, so với Phong Ma huyết mạch của hắn vẫn là có khác biệt, hơn nữa, hắn không cho rằng cha già sẽ nuôi thả con gái của mình
không phải muội muội mình, như vậy cũng chỉ có một lí do, đó chính là bản thân nàng đang sáng tạo huyết mạch…
Diệp Quan cau mày, bởi vì đây chính là sự tình rất không có khả năng
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Ta nhớ ra rồi, lúc ban đầu nhất, nàng không phải dùng đao đâm ngươi sao? Sau khi đâm ngươi, nàng liếm máu của ngươi, mà lúc đó nàng cũng không có bất kỳ khó chịu gì, nói một cách khác, Phong Ma huyết mạch thật ra là tán thành nàng, dù sao, Phong Ma huyết mạch của ngươi là có linh trí…
Diệp Quan lập tức nhíu lông mày sâu hơn
Tháp nhỏ nói:
- Liệu có một loại khả năng hay không, nàng dựa vào một chút tán thành của Phong Ma huyết mạch kia cải biến huyết mạch tự thân…
Diệp Quan gật đầu:
- Có khả năng này
lúc trước hắn tới gần Táng Cương, Phong Ma huyết mạch đều sẽ có phản ứng, loại cảm giác này chính là rất thân cận
Phong Ma huyết mạch tán thành tiểu nữ hài này!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Táng Cương đã hôn mê nằm trên mặt đất, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp, hắn cúi người bế Táng Cương lên, sau đó đặt vào bên trên đống cỏ một bên, mà hắn phát hiện ra, huyết khí của Táng Cương lúc này hết sức không thích hợp, mặc dù Phong Ma huyết mạch ở trong người nàng hiện tại rất nhạt, nhưng đó cũng là Phong Ma huyết mạch, căn bản không phải nàng hiện tại có thể tiếp nhận
dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên quay người đi đến nơi nam tử trung niên ngã xuống lúc trước, hắn tìm một thoáng, tìm được một túi trữ vật trên mặt đất, túi trữ vật ở cái thế giới này đều tương đối cấp thấp, không có công năng mã hóa gì, bởi vậy, căn bản không cần linh khí liền có thể trực tiếp mở ra
Diệp Quan tìm một thoáng, hắn tìm được mấy bình đan dược, hắn lấy ra ngửi ngửi, cuối cùng từ bên trong một cái bình ngọc trắng trong đổ ra một viên thuốc vào trong miệng Táng Cương, đan dược mới vừa vào miệng liền trực tiếp hóa thành chất lỏng chảy vào trong cơ thể nàng
cùng lúc đó, Diệp Quan bắt đầu giúp nàng trấn áp Phong Ma huyết mạch xao động bất an trong cơ thể kia
Phong Ma huyết mạch trong cơ thể nàng kia vừa gặp phải hắn, vậy thì thật sự là như chuột thấy mèo, sợ hãi không thôi, điều này càng thêm nghiệm chứng suy đoán của Tháp Gia lúc trước
lúc này, Chúc Đào cùng với Khương đại thẩm đi tới, Chúc Đào nhìn thoáng qua Táng Cương, muốn nói lại thôi
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Chúc Đào, Chúc Đào đang muốn nói chuyện, Khương đại thẩm ở một bên đột nhiên thấp giọng thở dài:
- Nha đầu này cũng là một người cơ khổ
Diệp Quan nhìn về phía Khương đại thẩm, hơi kinh ngạc:
- Đại thẩm, ngươi biết nàng?
Khương đại thẩm gật đầu:
- Nhận biết, người ở khu dân nghèo chúng ta đều biết nàng, nha đầu này vào lúc bốn tuổi liền bị cha mẹ của nàng vứt ở bãi tha ma, tất cả mọi người cho rằng nàng đã chết rồi, nhưng nàng cũng không có, nàng vậy mà tự mình bò ra từ bãi tha ma, sau đó dựa vào ăn…
Nói đến đây, nàng không có tiếp tục nói hết lời
Diệp Quan nhíu mày
Khương đại thẩm tiếp tục nói:
- Bởi vì nàng là bò ra từ bãi tha ma, bởi vậy, mọi người liền gọi nàng là Táng Cương… hơn nữa, lúc kia, cho dù là hài tử khu dân nghèo cũng không nguyện ý chơi với nàng, nói thật, những năm gần đây cũng không biết nàng là làm sao sống được…
Diệp Quan nhìn thoáng qua Táng Cương trước mặt, yên lặng
Chúc Đào thấp giọng thở dài:
- Thế nhưng, nha đầu này cũng là một kẻ hung hãn, mặc dù ở loạn thế này, tất cả mọi người rất ác độc, nhưng nha đầu này hung ác lên, rất đáng sợ… nàng sau khi lớn lên, giết chết cha mẹ vứt bỏ nàng… bọn hắn chết rất thảm…
Khương đại thẩm khẽ lắc đầu:
- Đều là người cơ khổ
Bạn cần đăng nhập để bình luận