Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 233: Càn Khôn Ấn

CHƯƠNG 233
CÀN KHÔN ẤN
Nhưng mà vào lúc này, Diệp Quan đột nhiên mở hai mắt ra, ở trong nháy mắt hắn mở hai mắt ra đó, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ!
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Một kiếm này, tốc độ của Diệp Quan đạt đến cực hạn tự thân!
Phốc! Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, đạo kiếm quang kia trực tiếp đâm vào trên đầu của đầu Hỏa Diễm cự long kia, dừng lại một cái chớp mắt, một kiếm kia vậy mà mạnh mẽ xé mở đầu của đầu Hỏa Diễm cự long, sau một khắc, đầu Hỏa Diễm cự long trực tiếp bị một kiếm này của Diệp Quan mạnh mẽ xé thành hai nửa!
Nhưng mà, còn chưa kết thúc!
Sau khi xé nát đầu Hỏa Diễm cự long kia, Diệp Quan trực tiếp giết tới trước mặt thiếu niên Thiên Mệnh!
Thiếu niên Thiên Mệnh híp hai mắt lại, ở phía sau y, cỗ pháp tướng kia đột nhiên cúi người vòng hai tay lại, bảo hộ y ở bên trong!
Ầm! Lúc này, kiếm của Diệp Quan đâm vào phía trên cỗ pháp tướng kia, toàn thân pháp tướng kịch liệt run lên, sau đó xuất hiện vô số vết rạn!
Trong mắt Diệp Quan lóe lên một vệt dữ tợn, lại là đâm ra một kiếm!
Oanh! Kiếm khí cùng với cỗ pháp tướng kia đồng thời run lên kịch liệt, kiếm khí ầm ầm vỡ nát, mà hai tay của cỗ pháp trướng kia trực tiếp xuất hiện vô số vết rạn!
Mà lúc này, Diệp Quan lại một lần nữa ngưng tụ ra một thanh kiếm khí, sau đó đột nhiên đâm tới một kiếm!
Ầm ầm! Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, cỗ pháp tướng kia đột nhiên há miệng gầm thét.
Oanh! Một luồng ánh vàng kinh khủng dâng trào mà ra từ trong miệng nó!
Mà lúc này, kiếm của Diệp Quan cũng vừa vặn đâm ra!
Ầm ầm! Theo một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, Diệp Quan trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, mà cỗ pháp tướng kia nhưng cũng ầm ầm vỡ nát, lực trùng kích mạnh mẽ cũng chấn cho thiếu niên Thiên Mệnh liên tục lùi lại!
Mà đúng lúc này, một thanh phi kiếm đột nhiên chém bay mà qua từ giữa sân!
Ngự Kiếm thuật!
Ở nơi xa, thiếu niên Thiên Mệnh híp hai mắt lại, trong miệng đọc thầm chú ngữ, chỉ một thoáng, một đạo phù ấn đột nhiên hóa thành một mặt lá chắn cản ở trước mặt y!
Oanh! Mặt lá chắn kia mạnh mẽ ngăn trở một kiếm kinh khủng của Diệp Quan!
Nhưng sau một khắc, lại là một kiếm chém tới!
Oanh! Mặt lá chắn kia kịch liệt run lên, sau đó nứt ra!
Nhìn thấy một màn này, trong mắt thiếu niên Thiên Mệnh đột nhiên lóe lên một vệt dữ tợn, mà vào lúc kiếm thứ ba chém tới, hai tay của y đột nhiên chắp ở trước ngực, giữa trán nứt ra, một khối đại ấn màu vàng óng đột nhiên bay ra, ở phía trên đại ấn, có khắc hai chữ to: Càn khôn!
Càn Khôn ấn!
Ở trong nháy mắt Càn Khôn ấn bay ra, thanh kiếm khí của Diệp Quan bị đánh bay trong nháy mắt, cùng lúc đó, một chữ Vạn (卐) thần bí đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Diệp Quan.
Trong mắt thiếu niên Thiên Mệnh lóe lên một vệt dữ tợn: "Càn khôn trấn áp!"
Nói xong, y nâng hai tay lên đập mạnh xuống.
Oanh! chữ Vạn (卐) kia đột nhiên mang theo từng luồng ánh vàng bao phủ mà xuống, ép về phía Diệp Quan ở phía dưới!
Rắc rắc rắc!
Trong nháy mắt, không gian bốn phía trực tiếp nứt ra, đồng thời dùng một loại tốc độ cực nhanh lan tràn ra bốn phía!
Doạ người!
Phía dưới, Diệp Quan ngẩng đầu nhìn chữ Vạn nghiền ép tới, trong mắt hắn lóe lên một vệt dữ tợn, chân phải đột nhiên giẫm một cái, cả người hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời!
Oanh!
Diệp Quan đâm một kiếm vào bên trên chữ Vạn kia, một mảnh kiếm quang đột nhiên bộc phát ra, Diệp Quan kịch liệt rơi xuống, vừa rơi xuống, đại địa dưới chân hắn trực tiếp sụp đổ, nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên lại kiên trì phóng lên tận trời, một lần nữa chém một kiếm vào chữ Vạn kia!
Oanh! Chữ Vạn kia kịch liệt run lên, sau đó trực tiếp nổ tung ra, mà sau một khắc, Diệp Quan quay người lóe lên, trong nháy mắt giết tới trước mặt thiếu niên Thiên Mệnh, thiếu niên Thiên Mệnh híp hai mắt lại, tay phải đột nhiên hơi hơi xoay tròn.
Xoạt! Thiếu niên Thiên Mệnh giống như quỷ mị tan biến ở tại chỗ!
Diệp Quan đâm một kiếm vào không khí!
Diệp Quan quay người, mà vào vào giờ khắc này, thiếu niên Thiên Mệnh chậm rãi đi ra từ bên trong Càn Khôn ấn!
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan cau mày, hắn nhìn chằm chằm khối Càn Khôn ấn kia, vẻ mặt có chút ngưng trọng!
Khối đại ấn này, cực kỳ đặc thù!
Thiếu niên Thiên Mệnh nhìn chằm chằm Diệp Quan: "Lại đến!"
Thanh âm y vừa dứt, Diệp Quan chính là đột nhiên xuất hiện ở trước mặt y!
Một kiếm phá quy tắc không gian!
Mà đúng lúc này, Càn Khôn ấn kia đột nhiên hóa thành một vệt ánh vàng bao phủ thiếu niên Thiên Mệnh!
Oanh! Một mảnh kiếm quang bộc phát ra từ phía trên vệt ánh vàng kia, lực lượng cường đại trực tiếp chấn động vệt ánh vàng một lúc.
Mà lúc này, Diệp Quan lại là chém xuống một kiếm!
Ầm ầm! Một kiếm này rơi xuống, vệt ánh vàng kia cùng với kiếm khí trong tay Diệp Quan đồng thời vỡ nát, lực trùng kích mạnh mẽ chấn cho Diệp Quan liên tục lùi lại, mà ở bên trong quá trình lui lại, hắn khẽ động tâm niệm, một thanh kiếm khí trong nháy mắt giết tới trước mặt thiếu niên Thiên Mệnh!
Thiếu niên Thiên Mệnh híp hai mắt lại, y đột nhiên mở miệng: "Ngự!"
Thanh âm rơi xuống, khối Càn Khôn ấn kia vậy mà một lần nữa hóa thành một vệt thần quang che ở trước người hắn.
Ầm! Vệt thần quang kia kịch liệt run lên, thiếu niên Thiên Mệnh liên tục lùi lại mấy chục trượng, mà y vừa dừng lại, Diệp Quan lại là chém một kiếm tới!
Ầm! Thiếu niên Thiên Mệnh một lần nữa lùi lại mấy chục trượng!
Một kiếm đến, lại là một kiếm!
Ầm! Thiếu niên Thiên Mệnh lại lùi lại mấy chục trượng, mà y vừa dừng lại một cái, vệt thần quang trước mặt y kia trực tiếp nứt ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận