Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1042: Sợ Hãi

CHƯƠNG 1042
SỢ HÃI
Ở trong khoảng thời gian đi đến Hệ Ngân Hà này, hắn đối với tập tục bên này tự nhiên cũng biết một chút, xác thực, bên này chỉ có thể cưới một người vợ
Về phần Quan Huyền vũ trụ, cũng không có quy định có thể cưới bao nhiêu vợ, ngươi muốn cưới một vợ hay cưới nhiều vợ, đó là chuyện của ngươi
Nhìn thấy Diệp Quan không nói gì, Ngao Thiên Thiên liếc mắt nhìn hắn, nói khẽ:
- Tức giận?
Diệp Quan lắc đầu
Vào giờ khắc này, hắn đột nhiên có chút hiểu rõ thần tính mà Từ Chân nói tới
Nếu như mình cũng chặt đứt hết thảy…cả đời chỉ thích Kiếm đạo, hẳn là cũng có khả năng trở nên càng mạnh hơn so với hiện tại
Không thể không nói, tạp niệm của mình ở trên phương diện tình cảm, thật sự là rất nhiều
Ngao Thiên Thiên đột nhiên dừng bước, nàng nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó buông tay Ngao Thiên Thiên ra, nói khẽ:
- Thiên Thiên, lời mà ngươi nói, cũng không sai, hết thảy đều là lỗi của ta, mặc dù ta rất muốn giữ ngươi ở bên cạnh ta, thế nhưng, nếu như làm như vậy khiến cho ngươi cảm thấy không vui
Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quan:
- Cho nên, nếu như ta muốn rời khỏi ngươi, ngươi sẽ tôn trọng lựa chọn của ta, đúng không?
Diệp Quan gật đầu
Nữ tử Quan Huyền vũ trụ đi vào Hệ Ngân Hà, vào sau khi nhìn thấy bên này đều là một vợ một chồng, khẳng định là sẽ có ý khác
Đương nhiên, hắn cũng có thể hiểu được
Muốn trách, liền phải trách Phong Ma huyết mạch nhà mình quá cặn bã
Phong Ma huyết mạch: "…"
Ngao Thiên Thiên đột nhiên hỏi:
- Nếu như Tiểu Già muốn rời khỏi ngươi thì sao?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta không biết, chưa từng nghĩ tới, cũng không dám nghĩ
Ngao Thiên Thiên mặt không biểu tình:
- Thế nhưng nghĩ tới ta rời đi, phải không?
Diệp Quan kéo tay Ngao Thiên Thiên, hắn vốn dĩ còn muốn nói điều gì, nhưng nghĩ lại, chính mình lại muốn không quả quyết sao?
Nếu là mình có lỗi, vậy mình không nên tự mình nhận mọi trách nhiệm sao?
nghĩ đến đây, Diệp Quan đột nhiên ôm lấy Ngao Thiên Thiên, sau đó cúi người hôn
Bị Diệp Quan đột nhiên hôn, thân thể Ngao Thiên Thiên trực tiếp như như giật điện cứng ở tại chỗ, hai mắt trợn lên
Diệp Quan cũng không có được một tấc lại muốn tiến một thước, hắn buông Ngao Thiên Thiên ra, Ngao Thiên Thiên lúc này nắm chặt nắm đấm, đấm về phía ngực hắn
Diệp Quan không có tránh né, hai mắt nhắm nghiền
Mà đợi nửa ngày, hắn lại phát hiện ra không có động tĩnh, hắn chậm rãi mở hai mắt ra, nắm đấm của Ngao Thiên Thiên dừng lại ở trước ngực hắn một tấc
vào giờ phút này, cả khuôn mặt Ngao Thiên Thiên đỏ bừng, giữa lông mày là vừa thẹn vừa giận, đẹp không gì sánh được
Diệp Quan nhếch miệng cười một tiếng, nắm chặt tay Ngao Thiên Thiên
Ngao Thiên Thiên liếc Diệp Quan một cái:
- Ngốc cười cái gì
Diệp Quan không nói gì, hắn lôi kéo Ngao Thiên Thiên chậm rãi đi về nơi xa
Ngao Thiên Thiên đột nhiên khẽ nói:
- Tiểu Quan, ta thích nơi này
Diệp Quan gật đầu:
- Ta cũng ưa thích, về sau chúng ta tới nơi này định cư, như thế nào?
Ngao Thiên Thiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Thật sao?
Diệp Quan khẽ gật đầu
Ngao Thiên Thiên cười nói:
- Một mực ở chỗ này, cuối cùng cũng sẽ ngán, chúng ta thỉnh thoảng trở về là được
Diệp Quan cười nói:
- Cũng đúng
Ngao Thiên Thiên nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười, nàng dùng tay phải nắm chặt tay Diệp Quan, giữa lông mày tràn đầy nhu tình
Diệp Quan nói khẽ:
- Thiên Thiên, ta vừa rồi…kỳ thật hết sức sợ hãi
Ngao Thiên Thiên hỏi:
- Sợ cái gì?
Diệp Quan nói:
- Sợ hãi ngươi thật sự lựa chọn rời đi
Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quan:
- Thật sao?
Diệp Quan gật đầu, hắn nắm thật chặt tay Ngao Thiên Thiên:
- Kỳ thật, ngươi hiểu rõ nỗi sợ hãi của ta, đúng không?
Ngao Thiên Thiên hơi hơi cúi đầu
Nàng cùng với Diệp Quan ký kết khế ước, hai người dung hợp, kỳ thật, những cảm xúc của Diệp Quan, nàng là có thể chân chính cảm nhận được
Như Diệp Quan nói, hắn có khả năng gạt người khác, nhưng duy chỉ có không gạt được nàng!
Ngao Thiên Thiên mỉm cười:
- Vì ngươi, ta ngay cả chết cũng đều có thể, làm sao lại rời khỏi ngươi? Trừ phi, ngươi không muốn ta đi theo ngươi
Diệp Quan buông tay Ngao Thiên Thiên ra, sau đó thuận thế ôm eo nhỏ của nàng:
- Chúng ta đều phải cẩn thận
Ngao Thiên Thiên gật đầu
Hai người cùng đi trên con đường rải sỏi về phía xa, trải qua sự tình vừa rồi, hai người đã không còn ngăn cách gì nữa, bởi vì đều không thể mất đi lẫn nhau
Lúc này, Ngao Thiên Thiên đột nhiên nói:
- Ngươi khi nào thì trở lại Quan Huyền vũ trụ?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Gặp được cha già cùng với cô cô, ta nghe ý tứ của chủ nhân Đại Đạo bút, bọn họ có khả năng cũng sẽ rời khỏi Hệ Ngân Hà
Ngao Thiên Thiên nhìn về phía Diệp Quan:
- Rời khỏi Hệ Ngân Hà?
Diệp Quan gật đầu:
- Mặc dù nơi này rất tốt, nhưng bọn họ khẳng định sẽ không ở nơi này mãi mãi
Ngao Thiên Thiên khẽ gật đầu:
- Xác thực
Bạn cần đăng nhập để bình luận