Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3403: Nguy Hiểm

CHƯƠNG 3403
NGUY HIỂM
nói xong, y đột nhiên quỳ xuống, kích động nói:
- Huynh đài, ngươi không thể thấy chết không cứu, ta… ta nếu như gỡ vốn, nhất định sẽ trả lại ngươi cả gốc lẫn lãi, ta có khả năng thề, có thể cầm cả nhà của ta thề, nếu có nói xạo, cả nhà của ta nhất định chết hết!
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó đỡ y dậy, nói:
- Cố huynh, tha thứ cho ta nhiều lời, sự tình cược trứng này, thật sự là quá hư vô mờ mịt, không phải là chính đạo, vẫn là phải cước đạp thực địa, ngươi nếu như thật sự nguyện ý thay đổi triệt để, không còn dính vào chữ "cược" này, ta có thể ở trên phương diện tu hành chỉ bảo ngươi một ít…
- Chỉ bảo ta?
Thấy Diệp Quan không có chút ý tứ cho vay tiền nào, vẻ mặt của Cố Trần trong nháy mắt liền chuyển biến một trăm tám mươi độ, y liếc mắt đánh giá Diệp Quan, châm chọc nói:
- Loại người không có một chút tu vi nào như ngươi cũng dám lên mặt dạy đời, ở nơi đây chỉ bảo giang sơn, thật sự là hài hước, hài hước, ta cho ngươi biết, ta hôm nay chẳng qua là vận khí không tốt, ngày sau ta góp đủ vốn, nhất định có thể lật bàn, ta cũng không tin Đại Đế chư thiên này đều bị mù mắt, đối xử tệ với ta như thế
dứt lời, y phẩy tay áo bỏ đi
Diệp Quan khẽ lắc đầu, đang muốn rời đi, lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ sau lưng hắn:
- Đạo pháp mặc dù sâu, không độ người không có duyên
Diệp Quan quay đầu, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu chậm rãi đi tới
Diệp Quan cười nói:
- Tĩnh Chiêu cô nương không giận nữa?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn hắn, không nói lời nào
Diệp Quan cũng không nói thêm gì, hắn đi ra bên ngoài, hắn đi đến một chỗ quầy hàng, sau khi giao mười viên Đế Tinh, hắn bị một lão giả dẫn tới trước một chỗ truyền tống trận, mà ngay vào lúc hắn định đi vào, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu một mực đi theo kia đột nhiên nói:
- Chỗ Toại Minh di tích, người các tộc các tông đều có, hung hiểm vạn phần, ngươi đi như thế, không có gì khác so với chịu chết
Diệp Quan cười cười, không nói gì, rất nhanh, truyền tống trận khởi động, hắn trực tiếp tan biến ở trong Truyền tống trận
vẻ mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu rất là không dễ nhìn
qua không biết bao lâu, Diệp Quan xuất hiện ở trên một bãi đất trống, hắn ngẩng đầu nhìn lên, nơi xa có một tòa cổ thành cực kỳ cũ nát, thành cũng không lớn, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, vào giờ phút này đã nhìn không ra diện mục thật sự
hắn biết, đây là Toại Thành
nơi này là khu vực ngoại ô Toại Minh di tích, tòa thành này khi bị phát hiện ra lúc trước, chấn kinh toàn bộ Thập Hoang, cũng là lúc kia, mọi người mới biết được, hoá ra trước thời đại cổ sử, còn có một nền văn minh hoàn toàn mới, cũng là bắt đầu từ lúc đó, cường giả Thập Hoang bắt đầu thăm dò Toại Minh di tích này, đặc biệt là vào sau khi Thuỷ Tổ Đệ Nhất tộc đi ra từ bên trong liền thành Đế, cường giả Thập Hoang thăm dò đối với nơi này càng là đến mức độ điên cuồng
nhưng mà, trình độ hung hiểm của Toại Minh di tích này, lại vượt quá tưởng tượng của bọn hắn, vô số năm qua, kẻ chết ở trong đó là vô số kể
cho dù là là một số cường giả chuẩn Đế cảnh cũng từng ngã xuống ở bên trong…
Nhưng chuyện này vẫn như cũ không ngăn được vô số người đi thăm dò, bởi vì nguy hiểm to lớn cũng thường thường nương theo cơ duyên to lớn
đúng lúc này, Diệp Quan dường như cảm nhận được cái gì, đột nhiên dừng bước, hắn quay người nhìn lại, chỉ thấy Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cũng cùng đi qua
nàng hôm nay mặc một bộ trường bào nhạt màu, thân hình uyển chuyển thon dài, mặc dù đeo mạng che mặt, nhưng bằng vào dáng người và ánh mắt kia, vẫn như cũ được xưng tụng tú lệ vô song
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi đến bên cạnh Diệp Quan, cũng không nói chuyện
Diệp Quan cũng không có nhắc chuyện lúc trước, hắn nhìn về phía toà Toại thành nơi xa kia, sau đó nói:
- Tĩnh Chiêu cô nương, ngươi đối với Toại Minh di tích này biết bao nhiêu?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói:
- Không nhiều
Diệp Quan lại nói:
- Vậy ngươi đã từng tới chưa?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu gật đầu:
- Đã từng tới, nhưng sau khi trở thành tộc trưởng liền không lại đến, các Đại Đế gia tộc cùng với tiên tông đều có quy định, tộc trưởng, tông chủ, không thể đặt chân nơi này
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn về phía cuối chân trời nơi xa:
- Nguy hiểm
nguy hiểm!
Diệp Quan hơi ngẩn ra, chợt hiểu được, nơi này cũng không phải địa phương bình thường, cho dù là Đại Đế, cũng có nguy hiểm ảnh hưởng đến tính mạng, nếu như người cầm đầu tiến vào bên trong chết oan chết uổng, như vậy đả kích cũng quá lớn
điều này cũng làm cho cho hắn rất tò mò, hắn đã từng đi đến Đại Đế, biết thực lực của Đại Đế là khủng bố cỡ nào, có thể nói, cũng chỉ có mấy vị trong nhà kia có thể trị hắn, nhưng ngoại trừ mấy vị trong nhà kia, hắn gần như là tồn tại vô địch
Bạn cần đăng nhập để bình luận