Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 939: Ngươi Có Phải Binh Vương Hay Không?

CHƯƠNG 939
NGƯƠI CÓ PHẢI BINH VƯƠNG HAY KHÔNG?
Diệp Quan nhìn về phía nữ tử, chân thành nói:
- Ta nói thật, ta và cha ta không giống nhau, ta không gạt người
Nữ tử nhìn Diệp Quan, vẫn là không nói lời nào
Diệp Quan im lặng
Nữ tử đột nhiên nói:
- Ngươi hãy nghỉ ngơi cho tốt, đừng có gấp, bác sĩ nói vấn đề của ngươi không lớn, qua một thời gian ngắn liền khôi phục. Ta…ta còn phải đi học, ngày mai sẽ trở lại thăm ngươi
Nói xong, nàng muốn đi
Mà lúc này, Diệp Quan đột nhiên giữ lại cánh tay nàng, nữ tử sửng sốt, Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Ta đói!
Nữ tử ngây cả người, sau đó vội vàng nói:
- Ngươi chờ một chút!
Nói xong, nàng quay người rời đi
Trên giường, Diệp Quan thấp giọng thở dài, hắn thử khôi phục tu vi, nhưng mà cũng không có bất kỳ tác dụng gì
Cho dù là thôi động Đạo Ấn, cũng không có bất kỳ tác dụng gì, Đạo Ấn phảng phất như liền biến mất
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong lòng âm thầm suy nghĩ
Là cấm chế của chủ nhân Đại Đạo bút sao?
Hắn sở dĩ trước tiên đoán là chủ nhân Đại Đạo bút, là bởi vì kẻ này thường xuyên làm chuyện loại này, bày phong ấn khắp nơi
Nhưng nghĩ lại, cũng không đúng, chủ nhân Đại Đạo bút không phải là bị Thanh Nhi cô cô trấn áp sao?
Thanh Nhi cô cô!
Diệp Quan lập tức mở mắt, chẳng lẽ là Thanh Nhi cô cô hạ phong ấn?
Nhưng mà, Thanh Nhi cô cô vì sao muốn hạ cấm chế ở nơi này?
Diệp Quan trăm mối vẫn không có cách giải
Lúc này, nữ tử lại đi đến, trong tay nàng nhiều thêm một hộp cơm, nàng đặt hộp cơm ở trước mặt Diệp Quan, nói xin lỗi:
- Thật có lỗi, quên mất ngươi chưa có ăn cơm
Diệp Quan tiếp nhận hộp cơm, nói:
- Tạ ơn!
Nói xong, hắn liền bắt đầu ăn
Nữ tử cười cười, sau đó ngồi ở trên ghế bên giường Diệp Quan, nàng nhìn Diệp Quan, trong lòng có chút tò mò. Kỳ thật, nam tử trước mắt thoạt nhìn là rất bình thường, không giống như là một người có vấn đề về não
Hơn nữa, trông rất đẹp trai, khiêm tốn và lịch sự!
Rất nhanh, Diệp Quan liền dùng bữa xong, hắn lau miệng, sau đó nhìn về phía nữ tử trước mắt, chân thành nói:
- Tạ ơn!
Nữ tử cười nói:
- Không cần khách khí!
Nói xong, nàng cất hộp cơm đi, sau đó cười nói:
- Ta phải đi học, ngày mai ta sẽ trở lại thăm ngươi
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Nữ tử cười cười, quay người rời đi, vào lúc đi tới cửa, nàng đột nhiên quay người nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Quên nói cho ngươi biết, ta tên là Mộc Uyển Du
Nói xong, nàng đi ra ngoài
Ở trên giường, Diệp Quan thấp giọng thở dài, chậm rãi nhắm hai mắt lại
Lúc này, ông lão bên cạnh đột nhiên nói:
- Này!
Diệp Quan quay đầu nhìn về hướng ông lão, ông lão cười nói:
- Ngươi mới vừa nói ngươi là vương Quan Huyền vũ trụ gì đó?
Diệp Quan nhắm hai mắt lại:
- Có nói ngươi cũng không hiểu!
Ông lão cười hắc hắc nói:
- Ta hiểu, ta đều hiểu, ngươi có phải Binh Vương hay không?
Diệp Quan nhíu mày, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc:
- Binh Vương?
Ông lão vội vàng nói:
- Đúng vậy! Chính là loại kia, lập xuống bất thế chi công tại biên cương, nhưng bởi vì chán ghét chém giết, cuối cùng trở về đô thị, muốn sống cuộc sống của người bình thường, sau đó trang bức tán gái đánh quái thăng cấp!
Diệp Quan nhìn ông lão, không nói lời nào
Nhìn thấy biểu lộ của Diệp Quan, ông lão nhíu mày:
- Không phải? Chẳng lẽ ngươi là Long Vương? Thủ hạ có mười vạn tướng sĩ…mgươi có phải hay không có một người con gái? Con gái của ngươi có phải hay không ở ổ chó? Sau đó ngươi gọi một cuộc điện thoại, mười vạn tướng sĩ chạy về từ biên cương…
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, không muốn nói chuyện
Ông lão tiếp tục nói:
- Đều không phải sao? Như vậy chính là chuyển thế trùng sinh? Ngươi thật ra là tuyệt thế đại lão đến từ một thế giới nào đó, bởi vì nguyên nhân đặc thù, chuyển thế đến nơi đây, sau đó đi làm người ở rể, bị nhà gái xem thường, cuối cùng lộ ra thân phận, trang bức đánh mặt…có đúng hay không?
Diệp Quan không để ý tới ông lão
Thấy Diệp Quan không nói lời nào, ông lão cau mày:
- Đều không phải sao? Không nên chứ! Sáo lộ chính là những thứ này!
Diệp Quan đột nhiên hỏi:
- Ông lão, hỏi ngươi một vấn đề!
Ông lão nhìn về phía Diệp Quan:
- Vấn đề gì?
Diệp Quan nói:
- Vô Biên Hội Sở ở đâu?
- Mẹ nó!
Ông lão đột nhiên ngồi dậy, lão trừng mắt nhìn Diệp Quan:
- Ta là một người đứng đắn, ta làm sao lại đi loại địa phương kia?
Diệp Quan nhíu mày:
- Cái chỗ kia như thế nào?
Ông lão nhìn Diệp Quan, lộ ra vẻ mặt cổ quái:
- Ngươi chưa từng đi?
Diệp Quan lắc đầu
Ông lão cười hắc hắc nói:
- Cái chỗ kia chơi rất vui….
Diệp Quan nhìn thoáng qua ông lão:
- Ta muốn đi tìm người
Ông lão cười hắc hắc:
- Ta hiểu, đến đó, đều là đi tìm người, nam nhân cô đơn, ta là người từng trải, ta hiểu!
Diệp Quan nhíu mày, Vô Biên đây là mở thứ đồ gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận