Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2612: Không Hổ Là Cháu Trai Ta

CHƯƠNG 2612
KHÔNG HỔ LÀ CHÁU TRAI TA
Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Hiện tại ông nội dường như rất khác biệt so với trước kia
Tháp nhỏ nói:
- Không phải khác biệt, mà là hiện tại đã không có cái gì có thể làm cho y tức giận. hơn nữa, ngươi là người thân của y, bởi vậy, lúc y đối mặt với ngươi, đều là mặt tốt
Diệp Quan đột nhiên hỏi:
- Tháp Gia, nếu để cho ngươi lựa chọn, ba đời ông cháu chúng ta, ngươi thích đi theo người nào nhất??
Tháp nhỏ sau khi yên lặng một lát, nói:
- Ta cự tuyệt trả lời vấn đề này
Diệp Quan chân thành nói:
- Ta chính là tò mò, ngươi yên tâm, ngươi coi như không chọn ta, ta cũng sẽ không làm khó dễ ngươi
Tháp nhỏ nói:
- Lão tử tin ngươi mới lạ
Diệp Quan: "…"
Rất nhanh, phụ nhân dẫn Diệp Quan đi tới một chỗ sân nhỏ, phụ nhân sau khi tiến vào sân nhỏ, vội vàng thu thập một hồi, chỉ chốc lát, nàng liền thu thập sạch sẽ sân nhỏ, sau đó quay người nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Vị tiểu ca này, có chút đơn sơ, ngươi đừng có ghét bỏ!
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Tạ ơn đại thẩm
nói xong, hắn ôm Kỳ Chủ đi vào bên trong một căn phòng, hắn đặt Kỳ Chủ lên giường, Kỳ Chủ lúc này còn chưa có tỉnh lại
Diệp Quan nhìn ấn ký màu vàng giữa trán Kỳ Chủ, nhíu chặt mày
đúng lúc này, Kỳ Chủ đột nhiên run rẩy tay, Diệp Quan vội vàng đi tới, hắn nhìn chằm chằm Kỳ Chủ, Kỳ Chủ chậm rãi mở hai mắt ra, lúc thấy Diệp Quan, nàng hơi ngẩn ra, lập tức nhìn thoáng qua bốn phía:
- Chúng ta đây là ở đâu?
Diệp Quan nói:
- Đa Nguyên Thành
Kỳ Chủ cau mày:
- Đa Nguyên Thành??
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế
Kỳ Chủ chậm rãi ngồi dậy, dường như cảm nhận được cái gì, nàng đột nhiên đưa tay sờ sờ trán của mình:
- Là phong ấn…
Diệp Quan gật đầu:
- Ngươi bị một vệt ánh vàng phong ấn
Kỳ Chủ sau khi yên lặng một lát, nàng đột nhiên xuống giường đi vào trong sân, ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không
Diệp Quan đi đến bên cạnh Kỳ Chủ, hỏi:
- Sao vậy??
Kỳ Chủ sau khi yên lặng một lát, nói:
- Chúng ta hẳn là đi tới địa phương Đa Nguyên Đạo Đế sinh ra trong truyền thuyết
Diệp Quan nói:
- Chính là vị Đa Nguyên Đạo Đế chỉnh hợp dòng thời gian vô số văn minh vũ trụ kia?
Kỳ Chủ gật đầu:
- Năm đó vũ trụ hỗn loạn, ông ta dùng sức một mình chỉnh hợp tất cả dòng thời gian, chỉnh hợp nhiều vũ trụ thành một vũ trụ, cũng là đa vũ trụ ngay tại lúc này…
Nói xong, nàng một lần nữa sờ vào ấn ký giữa trán chính mình:
- Toàn bộ đa vũ trụ, cũng chỉ có ông ta mới có thực lực tạm thời phong ấn lực lượng của ta
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Ý của ngươi là, vị Đa Nguyên Đạo Đế trong bóng tối kia??
Kỳ Chủ nói khẽ:
- Có lẽ không phải bản thể
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, nhưng vào lúc này, cách đó không xa đột nhiên có một đám người vọt tới
cầm đầu là chính là lão giả hút thuốc kia, mà sau lưng lão, có mấy người trẻ tuổi dáng vẻ du côn, vào lúc nhìn thấy Kỳ Chủ, ánh mắt lập tức phát sáng lên, trên mặt cười dâm đãng
nhìn thấy lão giả này dẫn một đám người đến, vẻ mặt của Diệp Quan rất bình tĩnh, cũng không ngoài ý muốn
lão giả phẫn nộ chỉ Diệp Quan:
- Hắn có tinh thạch của người tu hành bên ngoài, có rất rất nhiều…
Nghe được lão giả, mấy thiếu niên du côn kia lập tức đi về hướng Diệp Quan cùng với Kỳ Chủ, Kỳ Chủ thì lùi đến sau lưng Diệp Quan
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Kỳ Chủ, Kỳ Chủ mỉm cười:
- Ta bị ông ta trọng điểm chú ý, căn bản là không có cách ra tay
Diệp Quan có chút im lặng, hắn nhìn về phía mấy vị thiếu niên kia, thiếu niên cầm đầu hì hì cười một tiếng, đang muốn nói chuyện, Diệp Quan đột nhiên đột nhiên xông về phía trước, trực tiếp vung một tát
Bốp!
Thiếu niên kia còn chưa phản ứng lại chính là trong nháy mắt bị một tát này của Diệp Quan đập bay ra ngoài, cuối cùng đập ầm ầm rơi vào trên một tảng đá, đầu nổ tung ra như dưa hấu, máu tươi bắn tung tóe…
Cử động này của Diệp Quan trực tiếp làm cho đám người kia phát mộng
Diệp Quan nhìn về phía vậy mấy vị thiếu niên còn dư lại, mấy vị thiếu niên lập tức sợ hãi, xoay người chạy, mà Diệp Quan thì vọt ra ngoài
rất nhanh, mấy vị thiếu niên bị Diệp Quan đánh chết toàn bộ
chỉ còn vị lão giả kia
lão giả đột nhiên quỳ gối trước mặt Diệp Quan, lão run giọng nói:
- Thiếu hiệp… tha mạng…
Diệp Quan nhìn lão giả quỳ trước mắt, đang muốn nói chuyện, đột nhiên, hắn bước một bước ra ngoài thôn, lúc này, ở trước mặt hắn cách đó không xa, có một cỗ thi thể nằm nơi đó
chính là thi thể của phụ nhân kia!
Nhìn thấy một màn này, hai mắt của Diệp Quan trong nháy mắt liền trở nên đỏ như máu:
- Tháp Gia, ông nội của ta là đúng…
Mà ở bên trong một mảnh tinh không xa xôi, một vị nam tử mặc thanh sam đột nhiên dừng lại, sau một khắc, y đột nhiên cười ha hả:
- Không hổ là cháu trai ta…
Bạn cần đăng nhập để bình luận