Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2666: Dương Gia Còn Có Người!

CHƯƠNG 2666
DƯƠNG GIA CÒN CÓ NGƯỜI!
mà cách đó không xa, Quy Du Kỳ lúc trước bị một kiếm của Phục Võ trảm lui nhìn thoáng qua tay phải của mình, trên tay phải có một vết kiếm hằn sâu, thần sắc của gã ngưng trọng trước nay chưa từng có, gã chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Phục Võ nơi xa, trong mắt lấp lánh sát ý, không thể không nói, trong lòng của gã hết sức rung động, mặc dù nữ Kiếm Tu này từ cảnh giới mà nói, không bằng bản thể gã, nhưng tiềm lực lại rất khủng bố, đợi một thời gian, bên trong văn minh vũ trụ cấp sáu chỉ sợ là sẽ vô địch thủ
nghĩ đến đây, thân hình gã run lên, vọt thẳng đến Phục Võ
ở nơi xa, đối mặt với đám cường giả tiến công, Phục Võ không lùi mà tiến tới, một đạo kiếm quang vạn trượng dựng lên từ đất bằng… nhưng sau một khắc, kiếm quang vỡ nát ầm ầm, nàng bị đánh bay một lần nữa
lần này, nàng lui trọn vẹn mấy vạn trượng, vừa dừng lại một cái, khóe miệng nàng chính là chậm rãi tràn ra một vệt máu tươi, cùng lúc đó, vô số cỗ lực lượng cường đại lao thẳng đến nàng
Phục Võ nắm thật chặt kiếm ý trong tay, thân hình nàng run lên, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang hung hăng đụng tới…
Ầm!
Kiếm quang vỡ nát một lần nữa, Phục Võ lại bị chấn bay ra ngoài một lần nữa, mà lần này, nàng vừa dừng lại, thân thể cùng với linh hồn nàng đồng thời bắt đầu cháy rừng rực, trong chớp nhoáng này, ý chí khí tức kiếm đạo của nàng lập tức điên cuồng tăng vọt một lần nữa, nhưng cùng lúc đó, lại là vô số cỗ lực lượng cường đại hung hăng ép về phía nàng…
Phục Võ gầm thét một tiếng, đột nhiên chém xuống một kiếm
kiếm quang như thác nước!
Quy Du Kỳ cùng với Cổ Hưu cầm đầu đám cường giả trực tiếp bị trảm lui, nhưng Phục Võ cũng tại thời khắc này bị chém bay ra ngoài trong nháy mắt
chẳng qua vào giờ khắc này, Cổ Hưu cùng với Quy Du Kỳ cũng không có lại ra tay, hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó chậm rãi tan biến
mà ở nơi xa, sau lưng Phục Võ bị đánh bay, thời không đột nhiên nứt ra, sau một khắc, một lão giả trực tiếp vọt ra
chính là Cổ Hưu!!
Bản thể!
Bản thể Cổ Hưu xuất hiện đột nhiên tung một quyền chấn bay Phục Võ ra ngoài, mà Phục Võ còn chưa rơi xuống đất, thời không phía sau nàng đột nhiên nứt ra một lần nữa, ngay sau đó, bản thể Quy Du Kỳ cầm trường thương trong tay đâm tới, Phục Võ bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, xoay người một cái, chém xuống một kiếm, kiếm ý của nàng tiếp xúc đến trường thương của Quy Du Kỳ, chính là kịch liệt run lên, cùng lúc đó, một bóng người đã vọt tới phía sau nàng…
Ầm!!
Một cỗ lực lượng đáng sợ trực tiếp đánh vào phía sau lưng Phục Võ, mà Quy Du Kỳ cũng đột nhiên dùng sức xoay tròn, trường thương trực tiếp chấn vỡ kiếm ý của Phục Võ, xuyên qua từ phần bụng nàng, đóng đinh nàng ngay tại chỗ
thân thể cùng với linh hồn của Phục Võ cấp tốc tan biến
nhưng sau một khắc, vẻ mặt của Quy Du Kỳ cùng với Cổ Hưu lập tức kịch biến, bởi vì trong cơ thể Phục Võ bộc phát ra một cỗ khí tức hủy diệt, hai người vội vàng điên cuồng lùi lại
những cường giả văn minh còn lại kia cũng đều là sắc mặt kịch biến, vội vàng lui lại
tự bạo!
Phục Võ này lại muốn lựa chọn tự bạo!
Cường giả như thế lựa chọn tự bạo, cho dù là bản thể Quy Du Kỳ và Cổ Hưu cũng không dám khinh thường
Phục Võ chậm rãi ngẩng đầu, cuối cùng nhìn thoáng qua vòng xoáy thời gian kia, nói khẽ:
- Bảo trọng…
Dứt lời, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, hai tay đột nhiên nắm chặt, liền muốn dẫn nổ tự thân, nhưng ngay lúc này, một ngón tay trắng noãn như ngọc đột nhiên đặt ở bên trên bả vai nàng, chỉ là nhẹ nhàng nhấn một cái, cỗ lực lượng đáng sợ trong cơ thể Phục Võ kia trong nháy mắt yên tĩnh lại, cùng lúc đó, một thanh âm chậm rãi vang lên từ giữa sân:
- Cô nương, không cần như thế… Dương gia… còn có người!
Dương gia còn có người!
Theo thanh âm này vang lên, tất cả mọi người giữa sân nhìn về phía nữ tử sau lưng Phục Võ, nữ tử kia mặc một bộ váy dài màu xanh, tóc đen rủ xuống, ánh mắt như nước, nhẹ nhàng tự nhiên, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, ấm áp như gió xuân
nhìn thấy người tới, trong mắt chủ nhân Đại Đạo bút trên đám mây lập tức lóe lên một tia kinh ngạc, y không nghĩ tới nữ nhân này sẽ đến
Phục Võ quay đầu nhìn về phía nữ tử bên cạnh, hơi nghi hoặc một chút
nữ tử mỉm cười, ôn nhu nói:
- Ta là cô cô hắn
Cô cô!
Phục Võ nhìn nữ tử trước mắt, trong lòng kinh hãi vô cùng, bởi vì đối phương vừa rồi chẳng qua là nhẹ nhàng nhấn một cái, cỗ lực lượng đáng sợ trong cơ thể nàng kia liền lập tức trở nên yên lặng
thâm bất khả trắc!
Mà vào giờ khắc này, những cường giả văn minh cách đó không xa kia lúc này cũng đều đang ngó chừng nữ tử, trong mắt Cổ Hưu cùng với Quy Du Kỳ cầm đầu cũng có một vệt ngưng trọng, bởi vì nữ tử trước mắt đứng ở trước mặt bọn hắn, quá mức bình thản
Bạn cần đăng nhập để bình luận