Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3556: Một Kiếm Miểu Sát

CHƯƠNG 3556
MỘT KIẾM MIỂU SÁT
Nam tử áo trắng cười nói:
- Ngươi họ Dương hay là họ Diệp?
Mẹ nó?
Diệp Quan trực tiếp trợn mắt hốc mồm
Tháp nhỏ lại cười phá lên:
- Vẫn là cha ngươi mới có thể trị kẻ dối trá như ngươi
nam tử áo trắng nhìn Diệp Quan, giống như cười mà không phải cười:
- Nói ra lời trong lòng, cha sẽ không có ý nghĩ gì, thật sự
Diệp Quan lập tức đổ mồ hôi lạnh:
- Cha, chuyện này… thảo luận chuyện này ở trong trường hợp này, có phải không quá phù hợp hay không?
Trên mặt nam tử áo trắng lộ ra nụ cười từ ái:
- Cha không phải loại người lòng dạ hẹp hòi kia, ngươi cứ việc nói thẳng, cha cam đoan không đánh ngươi, cũng không trách ngươi, Tháp Gia có khả năng làm chứng, nhân phẩm của cha ngươi vẫn là có cam đoan
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan quả thực là nhức cả trứng, cha già này hôm nay làm sao vậy?
Vấn đề này phải trả lời thế nào??
Nếu như trả lời không tốt, không phải đắc tội cha, chính là đắc tội ông nội, hai người này đều không phải là đèn đã cạn dầu, đắc tội người nào, khẳng định đều không có quả ngon để ăn
Diệp Quan cầu cứu nhìn về phía nữ tử váy trắng, nữ tử váy trắng bình tĩnh nói:
- Ta cũng muốn biết
Diệp Quan: "…"
Diệp Quan yên lặng
mà cha già cùng với cô cô đều đang nhìn hắn, chờ đợi câu trả lời của hắn
Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn về phía những cường giả Cựu Thổ nơi xa đó, hắn sau khi quét một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên thân Khâu Nghiệt trong đám người, nhìn thấy Diệp Quan nhìn mình, Khâu Nghiệt cau mày, tên gia hỏa này nhìn mình làm cái gì?
Mà ngay vào lúc Khâu Nghiệt nghi hoặc, trong đầu lão đột nhiên vang lên thanh âm của Diệp Quan:
- Lão ô quy, cha ta tới, ngươi có bản lĩnh đi đánh ông ấy!
Mẹ nó!
Khâu Nghiệt nghe vậy, lập tức nổi trận lôi đình, lão căm tức nhìn nam tử áo trắng nơi xa:
- Ngươi chính là cha hắn đúng không? Đến, để cho ta lĩnh giáo một chút cha hắn là mặt hàng gì
dứt lời, lão đột nhiên bay lên trời, tay phải duỗi ra đối với nam tử áo trắng, sau đó đột nhiên nắm lại, mảnh thời không khu vực chỗ nam tử áo trắng đột nhiên thít chặt lại, từng cỗ lực lượng mạnh mẽ chen chúc mà tới, liền muốn triệt để hủy diệt nam tử áo trắng
nam tử áo trắng cũng không ra tay, y liền đứng ở nơi đó, rất nhanh, ở dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, mảnh thời không khu vực chỗ y triệt để bị đập tan, thế nhưng, y lại một chút sự tình cũng đều không có
nhìn thấy một màn này, Khâu Nghiệt lập tức sửng sốt:
- Làm sao có thể??
Mà vào giờ khắc này, những cường giả Cựu Thổ giữa sân đó đều có chút chấn kinh
đương nhiên, cũng nằm trong dự liệu, nhi tử đều yêu nghiệt như thế, làm cha, khẳng định cũng sẽ có chút tài năng
Toại Cổ Kim nhìn chằm chằm nam tử áo trắng cùng với nữ tử váy trắng, vào giờ khắc này, nàng đột nhiên có chút bất an
kể từ khí hai người này xuất hiện cho đến bây giờ, nàng vẫn đang quan sát hai người, nàng phát hiện ra một chuyện, đó chính là hai người này ở dưới sự bao vây của nhiều cường giả như vậy, lại một chút việc cũng đều không có, cho dù là một chút khẩn trương cùng với lo lắng cũng đều không có
tự tin như vậy?
Hơn nữa, nàng căn bản không cảm giác được khí tức của hai người, hai người đứng ở nơi đó, tựa như không tồn tại vậy
không đúng!!
Toại Cổ Kim đột nhiên ý thức được sự tình không đúng, nàng có khả năng đã đánh giá thấp thực lực của người sau lưng Diệp Quan
Khâu Nghiệt liếc mắt nhìn chằm chằm nam tử áo trắng, lão không tiếp tục ra tay, quả quyết lui qua một bên, dường như nghĩ đến cái gì, lão lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Quan, con mẹ nó, tên tiểu tử này suýt nữa âm chính mình
lúc này, Thương Hồng Y cầm đầu đột nhiên cười nói:
- Cũng có chút ý tứ
nam tử áo trắng nhìn thoáng qua Diệp Quan, càng nhìn càng thuận mắt, y cười cười, cũng không làm khó dễ đứa con trai này nữa, y chậm rãi quay người nhìn về phía Thương Hồng Y nơi xa:
- Các ngươi nhiều người như vậy khi dễ con trai của ta, thật sự là có chút quá mức…
Thương Hồng Y hơi nhấc lên khóe miệng:
- Vậy thì sao?
Nam tử áo trắng đột nhiên bắt kiếm quyết, Thanh Huyền kiếm đột nhiên bay ra, trong nháy mắt đã không còn thấy đâu nữa, sau một khắc…
Xùy…
Giữa sân đột nhiên xuất hiện một màn quỷ dị, chỉ thấy những Cựu Thần Vệ cùng với Toại Minh Thần Vệ và Vĩnh Sinh Bộ Đội Cơ Giáp mà ba đại văn minh gọi đến đó, tại thời khắc này toàn bộ đầu cùng nhau bay ra ngoài, máu tươi phun trào ra như suối
toàn bộ một kiếm miểu sát!!
Diệp Quan đột nhiên chỉ Nhiễm Nguyệt cùng với Hòe Tôn và Hình Tru nơi xa:
- Cha, ba người này là Bất Hủ Đế Chủ cảnh, ba người bọn hắn vừa rồi đánh ta hăng nhất…
Nam tử áo trắng nhìn về phía ba người, ba người nhất thời như lâm đại địch, vừa định động thủ, mà lúc này, một thanh kiếm đã trực tiếp xuyên thủng giữa trán bọn hắn
Bạn cần đăng nhập để bình luận