Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2732: Kiếm Kỹ!

CHƯƠNG 2732
KIẾM KỸ!
Một kiếm liền đánh bại đối phương??
Chẳng lẽ Phó Cát đã là Kiếm Hoàng?
Mà cho dù là Kiếm Hoàng, muốn một kiếm liền đánh bại Lục Huyền Phong không có chứa nước gì này, đó cũng là vô cùng khó khăn
An Mộc Cẩn đột nhiên nhìn thoáng qua Diệp Quan cách đó không xa, như có điều suy nghĩ
mà vào giờ khắc này, rất nhiều người bốn phía đều đang tò mò Phó Cát, có một số thế gia cùng với tông môn thậm chí đã bắt đầu hỏi thăm thân thế của Phó Cát
Phó Cát không thể nghi ngờ đã trở thành một thớt hắc mã chói mắt
trên bệ đá, Lục Huyền Phong sau khi hết khiếp sợ, lập tức cười khổ:
- Phó huynh, lợi hại
Phó Cát thu hồi kiếm, chắp tay:
- Đa tạ
nói xong, y quay người rời đi
Lục Huyền Phong nhìn Phó Cát rời đi, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp, y vốn cho rằng mình lần này sẽ nắm vững thắng lợi, nhưng y không nghĩ tới, Kiếm đạo của Phó Cát vậy mà trở nên khủng bố như thế
một kiếm liền đánh bại y!!
Lục Huyền Phong thấp giọng thở dài, quay người rời đi
mặc dù không có cam lòng, nhưng tài nghệ không bằng người, không có gì đáng nói
hai người sau khi xuống tràng, Lý Tuyết cùng với An Mộc Cẩn đi lên luận võ đài, không hề nghi ngờ, An Mộc Cẩn dễ dàng giành chiến thắng
vào giờ khắc này, ánh mắt của tất cả mọi người giữa sân đều rơi vào trên thân ba người Diệp Quan
trận tỷ thí này, là muốn lấy một người hạng nhất
ba người tiếp tục rút thăm!
Diệp Quan lại là người đầu tiên, nhưng mà, khi hắn rút được một tờ giấy trắng, biểu lộ của hắn lập tức cứng đờ
mẹ nó!
Đây nhất định có chuyện ẩn ở bên trong!
Chính hắn cũng đều cảm thấy có chuyện ẩn ở bên trong!
Mà khi những người bốn phía kia thấy hắn một lần nữa rút được giấy trắng, vẻ mặt đều là trở nên cổ quái, tên gia hỏa này một đường nằm thẳng?
Mọi người dồn dập nhìn về phía Việt Kỳ
Việt Kỳ nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Dời bước sang bên cạnh
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Tông chủ, chuyện này…
Việt Kỳ bình tĩnh nói:
- Không có chuyện ẩn ở bên trong, đi sang bên cạnh đi
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:
- Được!
Nói xong, hắn lui qua một bên
An Mộc Cẩn cùng với Phó Cát đi lên đài luận võ, An Mộc Cẩn liếc mắt đánh giá Phó Cát, cười nói:
- Ngươi khiến cho tất cả mọi người rất bất ngờ
Phó Cát không nói gì, chẳng qua là cầm kiếm trong tay
An Mộc Cẩn cười nói:
- Tới đi!
Phó Cát gật đầu:
- Xin chỉ giáo
ở trong nháy mắt thanh âm hạ xuống, y đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ
cách đó không xa, An Mộc Cẩn híp hai mắt lại, cùng lúc đó, bội kiếm trong tay y đột nhiên cũng ra khỏi vỏ
Ầm!
Trong nháy mắt, hai đạo kiếm quang đột nhiên vỡ nát, hai người đồng thời liên tục lùi lại, mà ở trong quá trình lui lại, kiếm trong tay An Mộc Cẩn đột nhiên bay ra ngoài
Ngự Kiếm thuật!
Ở nơi xa, vẻ mặt của Phó Cát lại là không thay đổi chút nào, chân phải hướng về sau đỉnh đầu, ổn định thân hình, đột nhiên chém xuống một kiếm
Ầm!
Kiếm của An Mộc Cẩn trực tiếp bị đánh bay, mà ở trong nháy mắt kiếm bị đánh bay, chỉ thấy Phó Cát đột nhiên trở nên mờ đi, qua trong giây lát, mấy đạo kiếm quang phân biệt từ góc độ khác nhau chém thẳng về phía An Mộc Cẩn, góc độ cực kỳ xảo trá, tốc độ cũng cực kỳ nhanh
sắc mặt của An Mộc Cẩn biến hóa, trong đôi mắt nhiều thêm một tia chấn kinh, không kịp nghĩ cái khác, tay phải y bắt kiếm chỉ, một đạo kiếm quang dâng trào mà ra từ trong cơ thể y, ngăn cản mấy đạo kiếm quang kia
mà lúc này, chỉ thấy Phó Cát đột nhiên hóa thành một đạo tàn ảnh tan biến ở tại chỗ, qua trong giây lát, một thanh kiếm hung hăng chém về phía An Mộc Cẩn
Ầm!
Theo một đạo kiếm quang vỡ nát, An Mộc Cẩn trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài, ngay vào lúc hắn thối đến rìa đài luận võ, Phó Cát đột nhiên biến mất ở tại chỗ một lần nữa, mà ở nơi xa, An Mộc Cẩn đột nhiên ngẩng đầu, sau một khắc, y chắp tay trước ngực, giữa trán, một đạo kiếm quang sáng như tuyết đột nhiên dâng trào mà ra, kiếm quang như thác nước
Kiếm kỹ!
Oanh!
Môn kiếm kỹ này mạnh mẽ đẩy lui Phó Cát
sau khi đạt được thời gian thở dốc, An Mộc Cẩn hít vào một hơi thật sâu, lập tức y nhẹ nhàng giẫm chân phải một cái, cả người vụt lên từ mặt đất đi vào trên không, hai tay của y vươn ra hai phía, trong cơ thể, kiếm ý mạnh mẽ giống như như thủy triều tuôn ra
Ông!
Một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng từ giữa thiên địa
chỉ thấy An Mộc Cẩn đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang tựa như một đạo sao băng hung hăng đụng về phía Phó Cát phía dưới
kiếm kỹ!
Hơn nữa là một môn kiếm kỹ Thiên giai!
Sau khi giao thủ mấy hiệp, An Mộc Cẩn cuối cùng cũng thu hồi lòng khinh thị, sử xuất tuyệt kỹ của chính mình
Bạn cần đăng nhập để bình luận