Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1807: Sửng Sốt

CHƯƠNG 1807
SỬNG SỐT
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Diệp Khiếu, mỉm cười nói:
- Tộc trưởng, Diệp tộc gần đây tốt chứ?
Diệp Khiếu gật đầu:
- Mọi chuyện đều tốt
Bởi vì duyên cớ Diệp Quan, Diệp tộc vẫn luôn là đối tượng được Quan Huyền học viện chiếu cố trọng điểm, mà Diệp tộc cũng bởi vậy phi tốc phát triển, mặc dù vẫn như cũ kém hơn một số thế lực đỉnh cấp bên trong Quan Huyền vũ trụ, nhưng tất cả mọi người biết, trong tương lai Diệp tộc tất sẽ trở thành một siêu cấp thế lực
Phải biết, Diệp tộc không vẻn vẹn chỉ có Diệp Quan, mà còn có Diệp Kình
Mà Diệp Kình, đó cũng là thiên chi kiêu tử!
Diệp Quan đột nhiên mở lòng bàn tay ra, mấy chục chiếc nhẫn trữ vật chậm rãi bay đến trước mặt chúng trưởng lão giữa sân
Vào lúc thấy trong nhẫn trữ vật là Tổ Nguyên, tất cả trưởng lão mừng rỡ như điên, nhưng không có nhận, mà là nhìn về phía Diệp Khiếu một bên, Diệp Khiếu mỉm cười:
- Nếu là Tiểu Quan cho, các ngươi liền cất đi
Tất cả trưởng lão lúc này mới tiếp nhận
Kỳ thật, trong số các đại thân tộc của Diệp Quan, Diệp tộc là ít kiêu ngạo nhất, đệ tử Diệp tộc ở bên ngoài cũng là điệu thấp nhất, mà hết thảy công lao, tự nhiên cũng quy công cho Diệp Khiếu
Lúc trước sau khi thân phận của Diệp Quan bại lộ, Diệp Khiếu vẫn đang ước thúc thật tốt tộc nhân của mình, y biết rõ, Diệp tộc chẳng qua là một tiểu tộc, mặc dù trong lòng Diệp Quan vẫn xem chính mình như là người Diệp tộc, nhưng Diệp tộc nếu như không biết thu lại, điệu thấp làm người, nhất định sẽ tự chịu diệt vong
Phải biết, ví dụ An gia vẫn còn ở đó
An gia năm đó, cường thịnh bực nào?
Diệp Quan đột nhiên hỏi:
- Tộc trưởng, Diệp Kình đệ đâu?
Diệp Khiếu cười nói:
- Lúc trước y gửi thư về, nói đi một nơi nào đó tu luyện cùng với chủ nhân Đại Đạo bút
Diệp Quan sửng sốt:
- Chủ nhân Đại Đạo bút?
Diệp Khiếu gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan yên lặng
Lúc trước sau khi ra ngoài từ Tuế Nguyệt trường hà, hắn liền chưa từng nhìn thấy lão gia hỏa này, lão gia hỏa này thế mà đi tìm Diệp Kình lão đệ
Lão gia hỏa này muốn làm cái gì?
Hắn ngược lại không cảm thấy chủ nhân Đại Đạo bút sẽ hại Diệp Kình, chỉ là đơn thuần có chút hiếu kỳ
Diệp Khiếu đột nhiên nói:
- Ngươi đi nghỉ trước đi, sáng sớm ngày mai, đi gặp những tiểu tử Diệp tộc kia, bởi vì biết được ngươi trở về, một số đệ tử Diệp tộc tại học viện đều đang gấp gáp trở về…
Diệp Quan cười nói:
- Được
Nói xong hắn đứng dậy rời đi
Một vị trưởng lão vội nói:
- Tiểu Quan, ta dẫn ngươi đi…
Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Nhị trưởng lão, đây là nhà ta, ta nhắm mắt cũng đều biết đường
Nghe được Diệp Quan, Nhị trưởng lão cùng với một đám trưởng lão Diệp tộc lập tức nở nụ cười
Đợi sau khi Diệp Quan rời đi, Nhị trưởng lão hơi xúc động nói:
- Diệp tộc chúng ta có được Tiểu Quan cùng với Diệp Kình, thật sự là mộ tổ bốc lên khói xanh
Bây giờ Diệp tộc giống như Nạp Lan gia vậy, thực lực tổng hợp mặc dù không phải đứng đầu nhất, nhưng ở trong toàn bộ Quan Huyền vũ trụ tuyệt đối là không có người dám lấn
Lúc này, một vị trưởng lão đột nhiên nói:
- Không phải mộ tổ bốc lên khói xanh, mà là nhờ tộc trưởng năm đó anh minh, năm đó tộc trưởng nếu như tàn nhẫn một chút, Diệp tộc chúng ta há lại sẽ có được địa vị như hôm nay?
Các trưởng lão còn lại dồn dập gật đầu, biểu thị đồng ý. Năm đó tu vi Diệp Quan tan biến, thế nhưng là có không ít trưởng lão tán thành phế bỏ vị trí thế tử của hắn, nếu như không phải Diệp Khiếu cực lực ngăn cản, bây giờ Diệp tộc há lại sẽ lại rực rỡ như hôm nay?
Diệp Khiếu khẽ lắc đầu:
- Làm việc làm người, không thẹn lương tâm là được
Diệp Quan trở về viện tử của mình, tiểu viện rất sạch sẽ, rõ ràng, thường xuyên có người quét dọn
Vẫn là cảm giác ngày xưa!
Diệp Quan ngồi trên thềm đá, hắn ngẩng đầu nhìn về phía tinh không, mỉm cười nói:
- Tháp Gia, chúng ta chính là bắt đầu từ nơi này
Dưới trời sao, Diệp Quan lẳng lặng nằm ngồi trên thềm đá, ngẩng đầu nhìn tinh không vô tận
Vào giờ khắc này, suy nghĩ của hắn trôi về năm đó
Năm đó tu vi của hắn biến mất không hiểu, thế nhưng đã hù doạ hắn không thôi, khiến cho hắn thoái nhiệm vị trí thế tử cùng với từ hôn ước…
Nghĩ đến chỗ này, Diệp Quan không khỏi nở nụ cười, năm đó hắn quả thực là bị hù dọa, sợ bị nhằm vào, thế là muốn tranh thủ thời gian hèn mọn phát dục một quãng thời gian
Tháp nhỏ đột nhiên hơi xúc động nói:
- Năm đó tiểu tử ngươi vẫn còn tương đối đàng hoàng, hiện tại là càng ngày càng không thành thật
Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Tháp Gia, hồi đó ta cũng thường xuyên bị ngươi lừa
Tháp nhỏ cũng là nở nu cười
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại
Nhìn lại từ đầu đến giờ, liền thực sự giống như một giấc mơ
Bạn cần đăng nhập để bình luận