Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2123: Người Thân Nhất?

CHƯƠNG 2123
NGƯỜI THÂN NHẤT?
Tháp nhỏ sau khi yên lặng một lát, nói:
- Ta là loại tháp quan tâm hư danh kia sao?? Ta… muốn mỗi học viện đều kiến tạo một tòa cho ta…
Diệp Quan: "…"
Cuối cùng, Diệp Quan đáp ứng Tháp Gia, tâm tình của Tháp Gia lúc này mới trở nên khá hơn một chút
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Không biết Thanh Thanh cô cô có gặp nguy hiểm hay không…
Nói xong, hắn trực tiếp rời khỏi Tháp nhỏ
Bên ngoài, Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong hư không, lúc này, hắn đã không cảm giác được ba người Diệp Thanh Thanh
Tháp nhỏ nói:
- Yên tâm đi, Thanh Thanh cô cô của ngươi coi như đánh không lại, trốn vẫn là có thể
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Ác Đạo Minh này chỉ sợ là sẽ không bỏ qua, ta phải đi tìm Phạm cô nương thương lượng một chút…
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Ngươi dự định đối đãi với vị kia Phạm cô nương làm sao? Người ta vì ngươi, đã bỏ ra hết thảy
Diệp Quan yên lặng
Tháp nhỏ nói:
- Ngàn vạn lần đừng làm người phụ tình…
Diệp Quan nói khẽ:
- Tháp Gia, vợ của ta đã hơi nhiều…
Tháp nhỏ nói:
- Nam tử hán đại trượng phu, nhiều thêm mấy người vợ thì có làm sao? Hơn nữa, dùng lời của cha ngươi mà nói, người như ngươi cũng không tính là sai, chỉ có thể coi là bác ái, muốn cho mỗi một nữ hài tử một ngôi nhà…
Diệp Quan ngạc nhiên:
- Cha ta nói?
Tháp nhỏ nói:
- Đúng vậy
Diệp Quan yên lặng
Tháp nhỏ còn muốn khuyên, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Được rồi, ta nghe Tháp Gia
Tháp nhỏ: "…"
Tháp nhỏ trực tiếp tê người
Mẹ nó!
Tên khốn kiếp này căn bản không cần chính mình khuyên
Diệp Quan sau khi rời đi Tháp nhỏ, hắn đi tới Đại Chu, sau đó tìm được Chu Phạm
Lúc này Chu Phạm đã khôi phục cách ăn mặc nữ nhi, mặc một bộ váy dài màu xanh biếc, dáng người uyển chuyển thon dài, dung nhan tuyệt thế
Nhìn thấy Diệp Quan, Chu Phạm mỉm cười:
- Ngươi đến rồi
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Chu Phạm nói:
- Có việc gì sao?
Diệp Quan cười nói:
- Không có việc gì liền không thể tới tìm ngươi sao?
Chu Phạm hơi ngẩn ra, lập tức nhoẻn miệng cười:
- Tự nhiên có thể
Diệp Quan nói:
- Tâm sự chứ??
Chu Phạm gật đầu
Một lát sau, hai người tới bên trong một mảnh tinh không
Bởi vì đại chiến lúc trước, toàn bộ Đại Chu vũ trụ đã nát vụn, cũng may cũng không có đả thương căn bản Đại Chu, dù sao người vẫn còn ở đó
Chỉ cần cường giả chủ yếu không có tổn thất, về phần vũ trụ cùng với thành trì, tùy thời có thể thành lập một lần nữa
Hai người chậm rãi dạo bước ở bên trong tinh không yên tĩnh, người nào cũng đều không có mở miệng
Qua rất lâu, Diệp Quan đột nhiên cười nói:
- Vốn muốn nói tạ ơn, nhưng cảm giác nói như vậy là quá khách khí, cho nên, ta liền không nói
Chu Phạm hé miệng cười một tiếng:
- Được
Diệp Quan nghiêm mặt nói:
- Ác Đạo Minh chắc chắn sẽ không bỏ qua
Chu Phạm nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi có tính toán gì không?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nếu như là trước đó, ta sẽ trốn, tạm thời tránh mũi nhọn, nhưng bây giờ…
Nói xong, hắn cười cười:
- Chỉ có thể chiến một trận
Chu Phạm trầm giọng nói:
- Thực lực của chúng ta, kém xa tít tắp bọn hắn
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Lần này, để cho ta… Dương gia chúng ta tới đánh với bọn hắn
Chu Phạm hơi nghi hoặc một chút:
- Không phải Diệp gia sao??
Diệp Quan cười nói:
- Việc này nói ra có chút phức tạp
Chu Phạm nói:
- Ta muốn biết
Diệp Quan gật đầu:
- Như vậy ta sẽ chậm rãi kể cho ngươi nghe
Chu Phạm hơi hơi nhấc khóe miệng lên, một nụ cười xúc động lòng người hiển hiện. Diệp Quan chậm rãi kể vắn tắt sự tình cha già cùng với ông nội lúc trước một lần, sau khi nghe hắn kể xong, Chu Phạm lập tức hơi kinh ngạc:
- Gia tộc các ngươi đều là nuôi thả?
Diệp Quan gật đầu:
- Ta là nuôi thả đời thứ ba
Chu Phạm nói:
- Bá phụ nuôi thả tương đối triệt để?
Diệp Quan cười nói:
- Đúng vậy, nghe Tháp Gia của ta nói, cha ta năm đó rất thảm
Chu Phạm mỉm cười nói:
- Tháp Gia ở trong miệng ngươi, chính là vị tiền bối theo chân ngươi kia?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Đi, ta mang ngươi đi vào nhìn một cái
Nói xong, hắn trực tiếp mang theo Chu Phạm tiến vào Tháp nhỏ
Sau khi tiến vào Tháp nhỏ, Chu Phạm trực tiếp ngây người, ngay sau đó, vẻ mặt của nàng dần dần trở nên ngưng trọng:
- Thời gian nơi này cùng với bên ngoài…
Diệp Quan nói:
- Trong tháp mười năm, bên ngoài một ngày!
Thân thể mềm mại của Chu Phạm run lên, mặt mũi tràn đầy run sợ. Diệp Quan mỉm cười:
- Chỉ có người thân nhất của ta, ta mới có thể mang đến nơi này
Chu Phạm hơi ngẩn ra, mặt lập tức trong nháy mắt đỏ lên
Tháp nhỏ: "…"
Người thân nhất?
Nghe được Diệp Quan, nhịp tim của Chu Phạm lập tức bắt đầu gia tăng tốc độ, hắn đây là có ý gì?
Thổ lộ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận