Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2886: Chúc Hạnh Nhiễm

CHƯƠNG 2886
CHÚC HẠNH NHIỄM
Diệp Quan cười nói:
- Hơi ít
Chúc Đào lắc đầu:
- Lần đầu tiên đào, đã rất khá rồi. Về sau đào quen, liền có thể đào được càng nhiều
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Được
lúc rời đi khu mỏ quặng, Diệp Quan nộp lên một khối quáng tinh trung phẩm cùng với sáu khối quáng tinh hạ phẩm, đối với chuyện này, Diệp Quan rất đỗi không vừa lòng, bởi vì dựa theo quy củ, hắn hẳn là chỉ cần giao nửa khối quáng tinh trung phẩm, nhưng quy củ của đối phương là, không đủ mười khối quáng tinh trung phẩm liền thu phí giống như mười khối quáng tinh trung phẩm
đối với chuyện này, hắn rất là nhức cả trứng, nhưng cũng không thể tránh được
sau khi trở lại phòng đá, Diệp Quan đưa tất cả quáng tinh của mình cho Chúc Đào cùng với Khương đại thẩm, nhưng Chúc Đào làm sao cũng không chịu nhận, cuối cùng, Diệp Quan bất đắc dĩ, chỉ có thể đặt những khoáng tinh kia ở trong phòng mình
cứ như vậy, Diệp Quan liên tục đi theo vợ chồng Chúc Đào lại đào mười ngày, vận khí của hắn cũng khá, đào được không ít quáng tinh cực phẩm, cuối cùng được sự giúp đỡ của Chúc Đào, hắn đổi ba miếng Linh Tinh
mà hắn cũng chuẩn bị rời đi nơi này, hắn chuẩn bị đến Địa Phiên Thành kia, hắn muốn hiểu rõ hơn về Di Khí Đại Lục này
vì thế, hắn còn cố ý hỏi Chúc Đào một thoáng, phải làm như thế nào mới có thể đi đến Địa Phiên Thành, mà câu trả lời của Chúc Đào chính là, muốn đi Địa Phiên Thành, chỉ có hai phương pháp, thứ thứ nhất là đi theo đoàn xe của chủ mỏ, thứ hai là đợi con gái họ quay lại và đi theo nàng
không có cách nào, Diệp Quan chỉ có thể chờ đợi
vài ngày sau, vào ngày này, vợ chồng Chúc Đào không có đi đào quáng, rạng sáng liền thức dậy, sau đó xách theo một túi đồ lớn
vừa đi ra trước cửa, Chúc Đào liền gọi Diệp Quan
trong lúc nói chuyện với nhau, Diệp Quan biết được, là con gái của bọn họ Chúc Hạnh Nhiễm trở về, bọn họ định gửi đồ vật đã chuẩn bị và học phí cho nàng
khi Diệp Quan hỏi bọn họ Chúc Hạnh Nhiễm vì sao không trở về nhà, hai người đều là trầm mặc
Diệp Quan đi theo hai người khoảng chừng ba mươi dặm, bọn hắn đi tới một con đường lớn, mà cách đó trăm trượng, có một nữ tử đứng nơi đó, cách thật xa, Chúc Đào cùng với Khương đại thẩm liền bắt đầu vẫy chào, đồng thời tăng tốc bước chân
Diệp Quan cũng tăng tốc bước chân theo
rất nhanh, thân ảnh của nữ tử nơi xa kia càng ngày càng rõ ràng
lúc này Diệp Quan cũng thấy rõ đối phương, nữ tử mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, lông mày lá liễu nhỏ nhắn, tư thái thon dài, xinh đẹp xúc động lòng người
Chúc Hạnh Nhiễm!
Ở trong tay phải nữ tử, còn cầm một thanh trường kiếm mang vỏ
vợ chồng Chúc Đào chạy thẳng tới trước mặt Chúc Hạnh Nhiễm, hai người đều có chút xúc động, Khương đại thẩm nắm tay Chúc Hạnh Nhiễm hỏi han, vào giờ khắc này, nàng không tùy tiện nữa, ôn nhu thì thầm, sợ kinh động nữ tử trước mắt
so sánh với sự nhiệt tình của vợ chồng Chúc Đào, Chúc Hạnh Nhiễm từ đầu đến giờ đều rất thờ ơ, biểu cảm trên khuôn mặt không hề thay đổi
một lát sau, Chúc Hạnh Nhiễm đột nhiên vươn tay
Khương đại thẩm hiểu ý, vội vàng đặt bao quần áo vào trong tay Chúc Hạnh Nhiễm:
- Tiểu Nhiễm, học phí đều ở nơi này…
Nói đến đây, nàng do dự một chút, sau đó lại nói:
- Còn thiếu mười hai miếng Linh Tinh…
Nghe được câu này, vẻ mặt của Chúc Hạnh Nhiễm trong nháy mắt liền lạnh xuống
Khương đại thẩm vội vàng nói:
- Ngươi yên tâm, chúng ta tháng sau liền có thể xoay sở đủ, nhất định có thể…
Chúc Hạnh Nhiễm thu hồi bao quần áo, không nói gì, xoay người rời đi
Khương đại thẩm liền vội vàng kéo Chúc Hạnh Nhiễm:
- Tiểu Nhiễm, ở đây có một ít thức ăn…
Chúc Hạnh Nhiễm lạnh lùng nói:
- Ta không cần
- Nói xong, nàng thoát khỏi tay Khương đại thẩm, xoay người rời đi
Khương đại thẩm lập tức có chút khẩn trương
lúc này, Chúc Đào đột nhiên nói:
- Nha đầu, ngươi chờ một chút…
Nhìn thấy Chúc Hạnh Nhiễm không có ý tứ dừng bước lại, Chúc Đào liền vội vàng kéo Diệp Quan đi đến trước mặt nàng, y do dự một chút, sau đó thấp giọng nói:
- Nha đầu, vị tiểu huynh đệ này muốn đi đến Địa Phiên Thành, ngươi… dẫn hắn một đoạn đường
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Làm phiền
Chúc Hạnh Nhiễm sau khi yên lặng một lát, nói:
- Đi thôi
nói xong, nàng đi về phía nơi xa
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Chúc Đào, cười nói:
- Đào lão ca, Khương đại thẩm, một thời gian nữa ta sẽ trở về thăm các người
Chúc Đào nhếch miệng cười cười:
- Được
Khương đại thẩm nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
Khương đại thẩm cùng với Chúc Đào cứ như vậy nhìn Diệp Quan và Chúc Hạnh Nhiễm, mãi đến khi nhìn bọn hắn tan biến ở cuối con đường, hai người mới lưu luyến không rời thu hồi ánh mắt, sau đó quay người rời đi
Bạn cần đăng nhập để bình luận