Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2709: Việt Kỳ

CHƯƠNG 2709
VIỆT KỲ
Diệp Quan không biết, trong âm thầm, có hai người đang một mực chú ý hắn
một người trong đó chính là Kỳ Thương từng tiếp đãi hắn trước đó, Kỳ Thương kỳ thật cũng đang chờ đợi hắn đi ra, nhưng mà y không nghĩ tới, Diệp Quan cũng không có đi ra từ bên trong Kiếm Tháp, mà là đi tới từ địa phương khác
y không xác định Diệp Quan có phải người thần bí vượt quan kia hay không, nhưng y có thể xác định, thiếu niên trước mắt này khẳng định đã thông qua được sát hạch
bởi vì thất bại, khẳng định là bị khiêng ra từ bên trong
hơn nữa, Diệp Quan hiện tại là Tiên Thiên cảnh
Kỳ Thương sau khi nhìn chằm chằm Diệp Quan một lát, nói khẽ:
- Không biết hắn có phải là người thần bí vượt quan kia hay không…
Nói xong, y lắc đầu, quay người rời đi
về sau sẽ chậm rãi quan sát
mà một người khác chính là lão giả thủ Kiếm Tháp kia, vào lúc Diệp Quan tiến vào bên trong, lão cũng một mực chờ đợi, chờ Diệp Quan đi ra, nhưng mà lão cũng không nghĩ tới Diệp Quan vậy mà xông ra từ địa phương khác
lão giả sau khi yên lặng một lúc lâu, lão quay người rời đi, việc này, lão vẫn là quyết định muốn báo lên
một phần vạn thiếu niên này thật sự là người thần bí vượt quan kia thì sao?
Rất nhanh, lão giả đi tới Tông Chủ Các, một vị thị nữ đeo bội kiếm ngăn trở lão giả
lão giả làm một lễ thật sâu:
- Thuộc hạ có việc cầu kiến tông chủ, vì sự tình người thần bí vượt quan hôm nay
thị nữ đeo bội kiếm nói:
- Chờ một lát
nói xong, nàng quay người đi vào trong các
không bao lâu, thị nữ đeo bội kiếm lại đi ra:
- Mời vào
lúc lão giả đi vào trong các, gặp được hai vị nữ tử, một nữ tử mặc một bộ váy trắng, trong tay cầm một thanh bội kiếm, mặt nạ sương tuyết
nếu như Diệp Quan ở đây, nhất định sẽ kinh hãi, bởi vì nữ tử này chính là nữ tử Kiếm Tu hắn gặp phải ban ngày kia
mà ở bên cạnh nữ tử áo trắng, còn có một nữ tử ngồi, mái tóc đen búi cao, một chiếc trâm gỗ con tùy ý xuyên qua, nàng mặc một bộ vân bào đơn giản, không phấn son trang điểm, điềm tĩnh thanh nhã
người này chính là Tông chủ Kiếm Tông Thanh Châu bây giờ Việt Kỳ!
Việt Kỳ!
Kỳ thật, vào lúc tổng viện Kiếm Tông đề kế hoạch sáng lập một phân viện Kiếm Tông tại Thanh Châu, vô số Kiếm Tu đều muốn tới làm tông chủ nơi này
Thanh Châu đó là địa phương nào?
Đây chính là địa phương nhân tài xuất hiện lớp lớp, đã từng là long hưng chi địa, cùng với Nam Châu là hai châu cường đại nhất bên trong vạn châu trước mắt, mà nếu như trở thành tông chủ Kiếm Tông Thanh Châu, vậy liền mang ý nghĩa có khả năng nắm giữ vô số tài nguyên, không chỉ như thế, về sau Kiếm Tu sinh ra tại Thanh Châu, đều xem như đệ tử của mình
nhân mạch, tài nguyên, đều có thể nắm giữ đầy đủ
bởi vậy, lúc ấy vô số thế gia cùng với tông môn trông mà thèm vị trí tông chủ Kiếm Tông Thanh Châu này, vì thế, tổng viện Quan Huyền học viện ngay lúc đó còn từng nổi lên sóng gió
nhưng mà, khi vị Việt Kỳ Kiếm Tu này đứng ra muốn trở thành tông chủ Kiếm Tông Thanh Châu, nội các vậy mà lập tức liền phê chuẩn
lúc đó vô số thế gia cùng với tông môn đều kinh ngạc
mà chỉ có một ít thế gia cùng với tông môn cổ xưa nhất, mới biết được một chút thân phận của vị Việt Kỳ Kiếm Tu này
vào sau khi nghe lão giả nói xong, nữ Kiếm Tu áo trắng bên cạnh Việt Kỳ lập tức nhíu lại lông mày, bởi vì miêu tả của đối phương cực kỳ tương tự với nam nhân nàng gặp được
chẳng lẽ thật sự là hắn?
Việt Kỳ đột nhiên nói:
- Việc này ngươi chớ có nói đối với người ngoài, đi xuống đi
lão giả cung kính thi lễ, sau đó lui xuống
Việt Kỳ nói:
- Đi xem một chút
nói xong, nàng cùng với nữ Kiếm Tu áo trắng bên cạnh đã tan biến ở tại chỗ
ở trước Kiếm Tháp, Diệp Quan cùng với Dương Dĩ An nằm trên mặt đất, Dương Dĩ An gối lên cánh tay hắn, đã chìm vào giấc ngủ
Diệp Quan khép hờ hai mắt, hô hấp đều đều, nhưng không có chìm vào giấc ngủ, hắn còn muốn suy nghĩ con đường tiếp theo nên đi như thế nào
vào lúc nhìn thấy Diệp Quan, vẻ mặt của nữ tử áo trắng kia lập tức trầm xuống
quả nhiên là hắn!
Việt Kỳ quay đầu nhìn về phía nữ tử áo trắng:
- Ngu Ngưng, ngươi biết hắn?
Nữ tử tên là Ngu Ngưng nhìn thoáng qua Diệp Quan, vẻ mặt có chút mất tự nhiên:
- Từng gặp một lần
Việt Kỳ nhìn về phía Diệp Quan, nàng liếc mắt đánh giá Diệp Quan, cau mày
Ngu Ngưng nói:
- Sư phó, hắn ẩn giấu cảnh giới sao?
Việt Kỳ lắc đầu:
- Không có
nghe vậy, Ngu Ngưng lập tức cau chặt mày:
- Cần điều tra một chút không?
Việt Kỳ nhìn Diệp Quan:
- Không cần
Ngu Ngưng hơi nghi hoặc một chút
Việt Kỳ nói:
- Không có ác ý là được
nói xong, nàng quay người rời đi
Ngu Ngưng lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó quay người rời đi
Bạn cần đăng nhập để bình luận