Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3878: Nhờ cậy

cỗ Khôi Âm do hắn luyện chế ra kia, được hắn đặt tên là Quỷ Thần số 1, mà người giấy ở ngoài cửa cung điện được hắn đặt tên là: Quỷ Thần số hai...
Thu hoạch tràn đầy!
Diệp Quan thu hồi tất cả mọi thứ, sau đó rời đi đại điện. Hắn trước tiên liền đi về phía thôn, hắn hiện tại tay cầm hai cỗ Khôi Âm sờ thật bảy thành, không dám nói là vô địch ở cái địa phương này, nhưng muốn giết chết chủ nhân Đại Đạo bút khẳng định vẫn là không thành vấn đề
trước tiên cạo chết chủ nhân Đại Đạo bút!
Diệp Quan nhanh chóng trở về thôn...
Mà vào lúc Diệp Quan xông vào trong thôn, lại phát hiện ra chủ nhân Đại Đạo bút căn bản không có trở lại thôn
cái tên này đã chạy trốn!
Vẻ mặt của Diệp Quan lập tức trầm xuống
Hắn biết, vị chủ nhân Đại Đạo bút này hiểu biết rộng, am hiểu giải phong phong ấn, mà ở trong đây khắp nơi đều là bí cảnh di tích, một phần vạn tên gia hỏa này tìm được bí cảnh gì đó, đạt được kỳ ngộ gì đó...
Cổ Bàn kia vẫn còn ở đya, nhìn thấy Diệp Quan trở về, sắc mặt của gã có chút khó coi
Diệp Quan không để ý tới gã, mà là nhìn về phía thôn trưởng Nguyên Phiên ở một bên, thôn trưởng mang theo cháu gái của mình đi tới, cười nói:
- Diệp công tử...
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Ta sẽ đào mấy miệng giếng cho các ngươi!
Nguyên Phiên hơi nghi hoặc một chút:
- Không phải là không được sao?
Diệp Quan nói:
- Hiện tại hẳn là có thể
nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, ba đạo kiếm quang bay ra ngoài
mặt đất cách đó không xa trực tiếp bị cắt mở, trong chớp mắt, ba miệng giếng chính là xuất hiện ở trong sân, bên trong giếng, nước suối phun trào
nhìn thấy một màn này, Nguyên Phiên lập tức mừng rỡ, kích động nói:
- Diệp công tử... chuyện này... chúng ta phải làm thế nào cảm tạ ngươi, chuyện này...
Nguyệt Nhi kia cũng là hưng phấn không thôi, nhìn giếng một chút, lại nhìn Diệp Quan một chút, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ
Diệp Quan cười nói:
- Không cần cảm tạ, đối với ta mà nói, chỉ là tiện tay mà thôi, thôn trưởng, ta chuẩn bị rời đi
Nguyên Phiên do dự một chút, sau đó nói:
- Hiện tại liền đi?
Diệp Quan gật đầu
Nguyên Phiên vội nói:
- Cơm nước xong xuôi lại đi? Nguyệt Nhi đã làm xong cơm
Diệp Quan nhìn về phía Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi thấy hắn nhìn mình, vội vàng cúi đầu
thấy Nguyên Phiên mặt mũi tràn đầy mong đợi, Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Cũng được
Nguyên Phiên vội vàng nói:
- Nguyệt Nhi, nhanh bày món ăn...
Rất nhanh, trên mặt bàn liền được bày đầy món ăn
Diệp Quan không thích tích cốc, bởi vậy, hắn ăn rất ngon lành, Cổ Bàn kia cũng ngồi xuống, gã ăn cũng rất ngon lành, có thể là bị giam lâu, cảm giác ăn cơm khiến cho gã cảm thấy có chút thú vị
Nguyên Phiên đột nhiên muốn nói lại thôi
Diệp Quan nhìn ra lão muốn nói cái gì, vì vậy nói:
- Thôn trưởng thế nhưng là có lời gì?
Nguyên Phiên thấp giọng thở dài:
- Công tử, theo như ta thấy, các ngươi đều không phải là người bình thường... là như vậy, lần này các ngươi đi tới Khâu Ung Thành, có thể giúp ta hỏi thăm hai người một chút hay không
Diệp Quan nói:
- Người nào?
Nguyên Phiên nói:
- Phụ mẫu của Nguyệt Nhi, bọn hắn ba năm trước đây kết bạn đi tới Khâu Ung Thành bán đồ, nhưng lại một đi không trở lại, nếu như các ngươi đến Khâu Ung Thành, có thể giúp ta hỏi thăm một chút hay không?
Diệp Quan nhìn về phía Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi vô thức muốn cúi đầu, nhưng vẫn lấy dũng khí nhìn Diệp Quan
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Được
Nguyên Phiên vội vàng nói:
- Đa tạ Diệp công tử, con trai của ta tên là Nguyên Chấn, con dâu tên là Tần Liên, nếu như có tin tức của bọn hắn, còn xin công tử phái người mang hộ tin tới...
Diệp Quan gật đầu:
- Được
sau khi cơm nước xong, Diệp Quan đứng dậy cáo từ, mà khi hắn đi tới cửa, Nguyệt Nhi đột nhiên cầm một cái túi lớn đi đến trước mặt Diệp Quan, nàng đưa cái túi cho Diệp Quan, thấp giọng nói:
- Cho... cho ngươi... trên đường... ăn...
Diệp Quan không có cự tuyệt, hắn tiếp nhận túi lớn, cười nói:
- Cám ơn
nói xong, hắn xuất ra một chuỗi đường hồ lô đưa cho Nguyệt Nhi, cười nói:
- Đây là mứt quả, ngươi có thể nếm thử
Nguyệt Nhi có chút hiếu kỳ, nàng tiếp nhận mứt quả:
- Tạ ơn...
Diệp Quan cười cười:
- Sau này còn gặp lại!
Nói xong, hắn quay người rời đi
Nguyên Phiên vội nói:
- Diệp công tử, nhớ kỹ đi đường chính, những địa phương cổ quái khác ngàn vạn lần đừng đi
ở nơi xa, Diệp Quan nói:
- Đa tạ đã nhắc nhở
tại cửa viện, Nguyệt Nhi đứng tại cửa ra vào, nhìn Diệp Quan rời đi
thôn trưởng Nguyên Phiên đi đến bên cạnh Nguyệt Nhi, thấp giọng thở dài:
- Nha đầu, chúng ta và hắn là người của hai thế giới...
Nguyệt Nhi gật đầu, thấp giọng nói:
- Ta biết...
Ở bên ngoài
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Làm sao không cho nha đầu kia một quyển phương pháp tu luyện?
Bạn cần đăng nhập để bình luận