Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2841: Một Kiếm Miểu Sát

CHƯƠNG 2841
MỘT KIẾM MIỂU SÁT
nhưng bây giờ, càng đến gần mảnh khu vực hạch tâm kia, hắn phát hiện ra, hai cỗ ý chí kia rất mạnh, đặc biệt là cỗ chiến ý ẩn chứa trong đó, khiến cho hắn cũng đều có chút tim đập nhanh, phải biết, đây đã là ý chí rất nhiều rất nhiều năm trước, hơn nữa, chủ nhân của ý chí đã ngã xuống
không đơn giản
Diệp Quan bắt đầu âm thầm đề phòng, thực lực của hắn bây giờ xác thực mạnh hơn rất nhiều so với quá khứ, nhưng trong vũ trụ này lại có không ít tồn tại có thể trị hắn
Diệp Quan không có suy nghĩ nhiều, tiếp tục đi tới, mà càng đi về trước, hai cỗ ý chí kia liền càng mạnh, không chỉ như thế, càng đến gần khu vực hạch tâm, hắn liền càng cảm giác nguy hiểm
Diệp Quan cau mày, hắn bắt đầu phóng xuất ra kiếm ý của mình chống cự hai cỗ ý chí kia
sau một hồi, Diệp Quan gặp được một đạo ánh vàng mỏng manh ở phía trước
đã đến nơi!
Diệp Quan tăng thêm tốc độ, mà vào lúc hắn muốn tới gần đạo ánh vàng kia, một luồng khí tức thần bí đột nhiên khóa lại hắn
Diệp Quan dừng bước lại, hắn quay đầu nhìn lại, bên phải mấy trăm trượng, có một vị nam tử đứng nơi đó, nam tử mặc một bộ chiến giáp màu đen, trong tay cầm một thanh loan đao to lớn, vào giờ phút này đang nhìn chằm chằm hắn, trong mắt không che giấu chút sát ý nào
Diệp Quan đột nhiên tan biến ở tại chỗ
vẻ mặt của nam tử lập tức biến đổi, gã không nghĩ tới Diệp Quan lại đột nhiên động thủ, khi gã lấy lại tinh thần, kiếm của Diệp Quan đã giết tới trước mặt gã, gã chỉ có thể vô thức hoành đao chặn lại
Ầm!
Nam tử trong nháy mắt bị một kiếm này của Diệp Quan đẩy lui gần ngàn trượng, mà khi gã dừng lại, một thanh kiếm đã chĩa vào giữa trán gã
biểu lộ của nam tử cứng đờ
Diệp Quan nhìn chằm chằm nam tử:
- Ngươi nhìn cái gì?
Tháp nhỏ: "…"
Nam tử có chút khó có thể tin:
- Ngươi…
vào giờ phút này gã có chút mộng
Diệp Quan nhìn chằm chằm nam tử, hai mắt hơi hơi nheo lại, hàn quang chợt lóe lên:
- Ngươi muốn giết ta?
Nói xong, Trật Tự kiếm của hắn đột nhiên đâm vào trán nam tử nửa tấc, máu tươi trong nháy mắt liền trào ra
trong lòng nam tử hoảng hốt, gã vội vàng nói:
- Ta không có
Diệp Quan nói:
- Như vậy sát ý trong mắt ngươi là có ý gì?
nam tử do dự một chút, đang muốn nói chuyện, lúc này
- Chê cười
lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, có ba người đi tới, hai nam một nữ, cầm đầu là một vị nam tử dáng người vạm vỡ, nam tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, cười nói:
- Ta nhìn ngươi cũng có sát ý, có bản lĩnh, ngươi cũng tới giết ta thử một chút
ở bên cạnh nam tử, một nam một nữ kia cũng đồng thanh nói:
- Chúng ta nhìn ngươi cũng có sát ý, tới giết đi
Diệp Quan đột nhiên tan biến ở tại chỗ
cách đó không xa, nam tử dáng người vạm vỡ cầm đầu kia híp hai mắt lại, tay phải gã đột nhiên xuất hiện một mặt cự thuẫn màu đen, gã ôm chặt cự thuẫn húc về phía trước, cự thuẫn này giống như một ngọn núi khổng lồ đè xuống, vô cùng khủng bố
mà lúc này, một kiếm của Diệp Quan đánh tới
Diệp Quan cũng không có dùng Thanh Huyền kiếm, vẫn là dùng Trật Tự kiếm
Xùy!
Trật Tự kiếm trực tiếp liền đâm rách cự thuẫn kia, sau đó trong nháy mắt xuyên thủng giữa trán nam tử dáng người vạm vỡ, nhưng mà cũng chưa kết thúc, Thanh Huyền sau khi xuyên qua trán nam tử vạm vỡ, trực tiếp một xuyên hai, xuyên qua từ giữa trán một nam một nữ kia
một kiếm miểu sát ba người!
Ba người mặt mũi tràn đầy khó có thể tin nhìn Diệp Quan phía xa, cho đến chết bọn hắn cũng không nghĩ tới, bọn hắn vậy mà lại bị miểu sát
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, Trật Tự kiếm bay trở về trong tay hắn, mà túi trữ vật của ba người kia cũng bay vào trong tay hắn, cùng lúc đó, tại một khắc ba người hoàn toàn chết đi, mười lăm mảnh vỡ luật pháp vô thượng bay ra
Diệp Quan khẽ động tâm niệm, mười lăm mảnh vỡ luật pháp vô thượng kia lập tức bay vào trong tay hắn
Diệp Quan sau khi thu lại, quay người nhìn về phía nam tử cách đó không xa:
- Các ngươi có bao nhiêu người?
Nam tử vào giờ phút này nhìn Diệp Quan tựa như thấy quỷ, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ
Diệp Quan cau mày
nam tử vội vàng nói:
- Không biết… là Thiếu thành chủ Thiết Thần tộc Khung Lăng để cho chúng ta chờ ngươi ở chỗ này, gây phiền toái cho ngươi…
Diệp Quan nói:
- Còn nữa không?
Nam tử đột nhiên trực tiếp quỳ xuống:
- Đại ca, ta sẽ bỏ gian tà theo chính nghĩa, ngươi tha chết cho ta đi
Diệp Quan nhìn nam tử, không nói gì
nam tử run giọng nói:
- Người trẻ tuổi, ai còn chưa từng ngộ nhập lạc lối? Chỉ cần có thể hối cải để làm người mới, đều nên cho một cơ hội, ngươi nói xem có đúng không?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu:
- Nói có lý
Bạn cần đăng nhập để bình luận