Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1932: Tạo Nghiệt!

CHƯƠNG 1932
TẠO NGHIỆT!
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng
Nhất Niệm nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi thì sao?
Diệp Quan cười nói:
- Siêu việt các bậc cha chú của ta
Nhất Niệm nói:
- Thời không trong cơ thể ngươi kia là các bậc cha chú của ngươi sáng tạo sao?
Diệp Quan nói:
- Cô cô ta sáng tạo
Nhất Niệm quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, chân thành nói:
- Cô cô của ngươi rất lợi hại
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, sau đó nói:
- Phải không?
Nhất Niệm khẽ gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan chân thành nói:
- Nhất Niệm, ngươi ẩn giấu đi thực lực của chính mình, đúng không?
Nhất Niệm chậm rãi nằm ở bên cạnh Diệp Quan, nàng nhìn vũ trụ tinh không, nói khẽ:
- Ta không am hiểu đánh nhau
Diệp Quan cười nói:
- Vậy ngươi về sau có thể học một ít, bởi vì cái vũ trụ này nguy hiểm vô cùng
Nhất Niệm đột nhiên nói:
- Có muốn không, về sau ngươi đi làm công với ta?
Diệp Quan sửng sốt
Nhất Niệm mỉm cười nói:
- Có được hay không?
Diệp Quan nói đùa:
- Được!
Nhất Niệm lập tức thật cao hứng:
- Thật sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Đến lúc đó ta có thể đi theo ngươi thử một chút, dù sao, đều là người khác làm công cho ta, ta còn chưa có làm công cho người khác bao giờ
Nhất Niệm cười nói:
- Được, đến lúc đó ngươi nấu cơm cho ta
Diệp Quan: "…"
Cứ như vậy, hai người nằm ở trên thuyền nhỏ, mặc cho thuyền nhỏ lướt về nơi xa
Hai người trò chuyện trên trời dưới đất, dĩ nhiên, bình thường đều là Diệp Quan nói chuyện, Diệp Quan phát hiện ra, Nhất Niệm đối với rất nhiều chuyện đều rất tò mò
Ví dụ như, mứt quả là được làm như thế nào… lại ví dụ như, tại sao phải tu luyện…
Nàng tựa như một đứa trẻ hiếu kỳ
Cuối cùng Diệp Quan xác định, tiểu nha đầu Nhất Niệm này là làm công quá lâu, đã tách rời cùng với xã hội
Quá thảm rồi!
Sau một hồi, Diệp Quan bắt đầu nướng cá cho Nhất Niệm ở trên thuyền
Nhất Niệm liếm láp mứt quả, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm con cá nướng vàng óng kia, nước miếng đều muốn chảy xuống
Thấy bộ dáng của Nhất Niệm, Diệp Quan lập tức nở nụ cười, hắn cầm cá nướng trong tay đưa cho Nhất Niệm, Nhất Niệm vội vàng tiếp nhận, sau đó gói kỹ lại mứt quả, đặt vào trong túi trúc nhỏ, lúc này mới bắt đầu ăn cá
Bởi vì tóc che nửa khuôn mặt, nàng ăn uống không tiện lắm, Diệp Quan vốn muốn mở miệng nhắc nhở một chút, nhưng nghĩ lại, nàng sở dĩ dùng tóc che khuất nửa bên mặt thời gian dài, hẳn là có nguyên nhân gì đó, mình nếu như nhắc nhở, chỉ sợ là có chút mạo muội
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, sau đó lại lấy ra một con gà từ trong nhẫn trữ vật, sau một phen kỹ thuật, hắn tiếp tục nướng cho Nhất Niệm
Mặc dù hắn hiện tại đã không cần ăn cái gì, nhưng hắn vẫn sẽ thường xuyên mang theo những thức ăn này, bởi vì nếu như gặp được Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch, hắn có khả năng làm cho hai vị tiểu tổ tông này ăn, hai vị tiểu tổ tông này thế nhưng là rất thích ăn, đặc biệt là Nhị Nha
Không bao lâu, Nhất Niệm đã ăn xong cá nướng trong tay, tiếp theo, nàng nhìn về phía gà nướng trong tay Diệp Quan, mắt sáng lên
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, sau đó lấy ra một tờ giấy đưa cho Nhất Niệm, Nhất Niệm mỉm cười, cầm khăn tay nhè nhẹ lau sạch khóe miệng của mình
Đúng lúc này, Nhất Niệm đột nhiên quay đầu nhìn lại, ở bên phải bọn hắn vài chục trượng, nơi đó nổi lơ lửng một chiếc thuyền nhỏ, trên thuyền nhỏ, một nam một nữ thâm tình ôm nhau hôn nồng nhiệt
Nhất Niệm trừng mắt nhìn, sau đó nói:
- Bọn hắn làm gì thế?
Diệp Quan: "…"
Thấy Diệp Quan không có trả lời, Nhất Niệm quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, mặt mũi tràn đầy tò mò
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Bọn hắn đang chơi
Nhất Niệm hỏi:
- Chơi cái gì?
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ đột nhiên mở miệng:
- Tạo nghiệt!
Diệp Quan: "…"
Nhất Niệm mỉm cười nói:
- Tháp nhỏ, chào ngươi
Mặc dù nàng đã từng ở trong Tháp nhỏ, nhưng Tháp nhỏ không có nói chuyện với nàng, đây là lần đầu tiên
Tháp nhỏ nói:
- Ừm
Đối với trạch nữ Nhất Niệm này, nó cũng là tương đối có hảo cảm, không có ý xấu gì
Lúc này, Diệp Quan cùng với Nhất Niệm đột nhiên đồng thời quay đầu nhìn về phía bên phải, chỉ thấy tay nam tử kia đã bắt đầu không thành thật, mới đầu chỉ là ôm, nhưng bây giờ, đã bắt đầu mò mẫm trên dưới, hơi thở của hai người đã trở nên có chút gấp gáp
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức đen lại
Tu La văn minh này cởi mở như vậy sao?
Nhất Niệm nhìn đôi nam nữ kia, mặt mũi tràn đầy tò mò
Nhìn thấy một nam một nữ kia càng ngày càng cuồng nhiệt, Diệp Quan lập tức giữ chặt Nhất Niệm, sau đó thân hình run lên, mang theo nàng tan biến ở tại chỗ. Trên bờ, trong mắt Nhất Niệm tràn đầy tò mò. Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Đi thôi
Nói xong, hắn lôi kéo Nhất Niệm xoay người rời đi, mà hai người vừa rời khỏi, Diệp Quan không biết cảm nhận được cái gì, đồng tử lập tức bỗng nhiên co rụt lại, sau một khắc, hắn đột nhiên kéo Nhất Niệm ra phía sau, đồng thời, vô số kiếm ý dâng trào mà ra từ trong cơ thể hắn
Bạn cần đăng nhập để bình luận