Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2600: Cứu Tổ Tông

CHƯƠNG 2600
CỨU TỔ TÔNG
cứ như vậy, kéo dài trọn vẹn một khắc đồng hồ, những kiếm khí cùng với tàn ảnh kia mới dần dần tiêu tán, mà Diệp Quan lúc này đã lui mấy vạn trượng
trong vòng vây lít nha lít nhít kiếm khí, khóe miệng Diệp Quan chẳng biết lúc nào đã nhiều thêm một vệt máu tươi, nhưng trong mắt của hắn lại tràn đầy chiến ý
bởi vì hắn không dùng Thanh Huyền kiếm!
Cho dù dùng kiếm ý, hắn cũng có thể chiến một trận cùng với một vị cường giả Chân Bất Hủ, mặc dù bị đối phương áp chế, nhưng không có quan hệ
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, sau đó trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang vọt thẳng tới người áo đen cầm đầu kia
cú xông lên này, một cỗ ý chí kiếm đạo đáng sợ lập tức như lôi đình bộc phát ra từ giữa sân
mà người áo đen cầm đầu kia cũng là trực tiếp tan biến ở tại chỗ, vọt thẳng về phía Diệp Quan…
Tại Quy Giả văn minh
Chương Nam mang theo một đám thị vệ sau khi trở về Quy Giả văn minh, bọn hắn đi vào trong một gian đại điện, trong đại điện có một pho tượng uy vũ, chính là pho tượng vị Phạm Diêm La Thiên Tôn kia
Chương Nam mang theo đám kia thị vệ chậm rãi quỳ xuống, Chương Nam cầm đầu cung kính nói:
- Bái kiến Thiên Tôn
lúc này, pho tượng kia đột nhiên khẽ run lên, sau một khắc, một sợi hư tượng xuất hiện ở trước mặt mọi người, chính là vị Phạm Diêm La Thiên Tôn kia
Phạm Diêm La Thiên Tôn nhìn về phía Chương Nam:
- Diệp công tử ở nơi nào?
Chương Nam do dự một chút, sau đó nói:
- Bẩm Thiên Tôn, thuộc hạ cũng không có mang hắn về, bởi vì người nọ chính là một mầm tai vạ…
Nghe được Chương Nam, Phạm Diêm La Thiên Tôn lập tức sửng sốt, đang muốn nói chuyện, Chương Nam tiếp tục nói:
- Người này và người sau lưng hắn giết Đại Vu tộc cùng với cường giả Phệ Giả văn minh, Phệ Giả văn minh đang đuổi giết hắn, vì không để cho hai nền văn minh phát sinh mâu thuẫn, bởi vậy, thuộc hạ tự tiện chủ trương bỏ hắn lại…
Nghe đến nơi này, pho tượng Phạm Diêm La Thiên Tôn đột nhiên răng rắc một tiếng, trực tiếp nứt ra…
Nhìn thấy pho tượng đột nhiên nứt ra, đám người Chương Nam đều là sửng sốt
đã xảy ra chuyện gì?
Phạm Diêm La Thiên Tôn nhìn chằm chằm Chương Nam, vẻ mặt bình tĩnh một cách lạ kỳ:
- Ngươi bỏ hắn lại?
Chương Nam cảm thấy có chút không đúng, nhưng vào giờ phút này nàng cũng chỉ có thể kiên trì, nàng do dự một chút, sau đó gật đầu:
- Đúng vậy, người này là một mối họa lớn, nếu như mang hắn đến đây…
Oanh!
Đột nhiên, một luồng khí tức đáng sợ trực tiếp rơi vào trên thân Chương Nam, uy áp khí tức mạnh mẽ trong nháy mắt ép Chương Nam quỳ trên mặt đất
Chương Nam triệt để bối rối
Phạm Diêm La Thiên Tôn nhìn chằm chằm Chương Nam, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ:
- Diệp công tử nếu như có chuyện, ta diệt thập tộc ngươi
nói xong, đạo hư ảnh này của lão đột nhiên biến mất không thấy gì nữa
trong đại điện, Chương Nam cùng với một bọn thị vệ đầu ông ông
ở trước bí cảnh cổ lão nào đó, ba vị cường giả đứng ở trước một chỗ phế tích rách nát, vẻ mặt nghiêm túc
một người trong đó chính là vị Phạm Diêm La Thiên Tôn kia
lúc này, một vị lão giả râu tóc bạc trắng đột nhiên cười nói:
- Hao phí hơn trăm triệu năm thời gian, cấm chế nơi này cũng không có động tĩnh, không nghĩ tới vị Tần cô nương kia vừa đến, liền dễ dàng phá được, thật sự là ghê gớm
trên mặt Phạm Diêm La Thiên Tôn cùng với một vị lão giả ma bào khác cũng là lộ ra nụ cười
nhưng ngay lúc này, Phạm Diêm La Thiên Tôn đột nhiên nhíu lại lông mày, hai lão giả khác nhìn về phía Phạm Diêm La Thiên Tôn, lão giả râu tóc bạc trắng hỏi:
- Sao vậy?
Vẻ mặt của Phạm Diêm La Thiên Tôn đột nhiên đại biến, trực tiếp xoay người rời đi. Lão giả râu tóc bạc trắng cùng với ma bào đều là sửng sốt, lão giả ma bào vội nói:
- Phạm Diêm La Thiên Tôn, cấm chế đã phá, ngươi muốn đi nơi nào?
Phạm Diêm La Thiên Tôn cũng không quay đầu lại:
- Cứu người
lão giả ma bào cau mày:
- Người nào còn quan trọng hơn so với di tích Đa Nguyên Đạo Đế này?
Phạm Diêm La Thiên Tôn nói:
- Cứu tổ tông ta!
Nói xong, thân hình đã biến mất không thấy gì nữa
tổ tông?
Hai vị lão giả quay mặt nhìn nhau, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, cái tên này còn có tổ tông?
Ở bên trong tinh không
Diệp Quan vẫn đang đại chiến với người áo đen kia, lúc này hắn vẫn không có vận dụng Thanh Huyền kiếm, bởi vậy, vẫn là bị đối phương áp chế gắt gao, thế nhưng, hắn lại càng đánh càng mạnh
ở trong quá trình chiến đấu liên miên này, ý chí khí tức kiếm đạo của hắn không ngừng tăng trưởng
mà người áo đen giao thủ với hắn kia thì nhíu chặt mày
bởi vì gã phát hiện ra, gã mặc dù chế trụ vị thiếu niên Kiếm Tu trước mắt này, nhưng thiếu niên Kiếm Tu này lại vô cùng ương ngạnh, gã có thể áp chế đối phương, nhưng lại không có cách nào chém giết đối phương
Bạn cần đăng nhập để bình luận