Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4034: lấy nhiều khi ít

lực phòng ngự coi như so sánh với một số Thần Linh Khí chân chính, cũng sẽ không yếu hơn quá nhiều
ở trong nháy mắt Chúng Sinh Giáp xuất hiện, một cỗ lực lượng chúng sinh trực tiếp hóa thành từng đạo bình chướng ngăn cản kiếm đạo ý chí của Diệp Quan, nhưng sau một khắc, Hồng Tông bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, bởi vì những lực lượng chúng sinh kia của gã lại bị Thanh Huyền kiếm của Diệp Quan dễ dàng xé ra...
Kiếm tiến quân thần tốc, trực tiếp trảm bên trên Chúng Sinh Giáp!
Răng rắc!
Chúng Sinh Giáp trực tiếp nứt ra, vô số vết rạn xuất hiện
trong lòng Hồng Tông kinh hãi, cũng không còn thong dong như trước đó, gã đột nhiên giẫm chân phải một cái, cả người điên cuồng lùi về phía sau, nhưng vào giờ phút này gã lại kinh hãi phát hiện ra, gã căn bản không có lui, gã vẫn còn ở tại chỗ!
Thời gian chỗ phiến khu vực này của gã đã đứng im!
Vào giờ phút này tiếp xúc trực tiếp, gã mới ý thức được chiêu này khủng bố đến mức nào
Tử vong chỉ ở một khắc sau đó!
Hồng Tông vào giờ phút này cũng không lo được cái gì, hô to trong lòng:
- Phật Tôn giúp ta!
Vừa dứt lời, một cỗ lực lượng kinh khủng đột nhiên tựa như một dòng lũ lao nhanh cuốn tới từ một bên, cỗ lực lượng này mạnh mẽ xông vào mảnh thời không khu vực chỗ Diệp Quan cùng với Hồng Tông
răng rắc!
Mảnh thời không khu vực chỗ Diệp Quan cùng với Hồng Tông như chiếc gương trực tiếp vỡ nát, lực lượng cường đại chấn Diệp Quan lùi lại mấy vạn trượng
Diệp Quan dừng lại, ở chỗ khóe miệng của hắn, một vệt máu tươi chậm rãi tràn ra ngoài
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía bên phải, nơi đó có một vị nam tử trung niên mặc áo bào đen, nam tử đeo nửa bên mặt nạ, cả người hư hư thật thật, giống như quỷ mị, cực kỳ quỷ dị
Phật Tôn!
Một trong bảy đại Chủ Thần Trung Chư Thần Điện, thực lực bài danh thứ hai
lần này tới, căn bản không phải một vị cường giả cấp bậc Chủ Thần cảnh, mà là hai vị, hơn nữa, hai vị này ở trong Trung Chư Thần Điện đều có địa vị vô cùng quan trọng
Diệp Quan lau máu tươi trên khóe miệng, hắn nhìn về phía Hồng Tông, khẽ nở nụ cười:
- Ta nói ngươi làm sao cuồng như vậy, hoá ra là có người trợ giúp trong bóng tối
bị Diệp Quan mỉa mai như thế, mặt mo Hồng Tông có chút không nhịn được, gã là thật sự không nghĩ tới kiếm của Diệp Quan lại có thể dễ dàng phá Chúng Sinh Giáp của gã như thế!
Đây chính là một kiện nửa bước Thần Linh Khí!
Nhưng mà, ở trước mặt thanh kiếm này, vậy mà yếu ớt giống như tờ giấy?
Hồng Tông gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Diệp Quan, ngươi chẳng qua là ỷ vào mũi kiếm lợi hại mà thôi, ngươi nếu như có đảm lượng, cũng không cần kiếm, ta cũng không dùng bất luận thần khí gì, chúng ta chiến một trận
Diệp Quan nói:
- Được!
Dứt lời, hắn trực tiếp thu hồi Thanh Huyền kiếm
nhìn thấy một màn này, Hồng Tông lập tức nhíu lông mày lại, tên gia hỏa này đáp ứng nhanh như vậy? ? Chẳng lẽ là có bẫy?
Gã cũng là có chút do dự
sau khi trải qua trận chiến vừa rồi, gã đối với Diệp Quan đã không có bất luận lòng khinh thị gì, chỉ có kiêng kị, bởi vì thanh kiếm trong tay Diệp Quan kia, ít nhất là cấp bậc Thần Linh Khí, thậm chí là càng cao hơn
đồng thời, trong lòng gã cũng là hơi nghi hoặc một chút, từ khi nào xuất hiện một kẻ khinh nhờn mạnh mẽ như thế?
Diệp Quan thấy Hồng Tông yên lặng ở nơi đó, thế là cười nói:
- Làm sao, không phải nói muốn đơn đấu sao?
Hồng Tông thu hồi suy nghĩ, gã nhìn về phía Diệp Quan, tay phải chậm rãi nắm chặt, một cỗ khí tức mạnh mẽ ngưng tụ thành từ trong lòng bàn tay của gã, sau một khắc, gã trực tiếp hóa thành một đạo võ đạo sóng khí thẳng đến Diệp Quan, mặc dù không có 'Võ Quan Ấn' gia trì, nhưng khí tức võ đạo của gã vẫn như cũ khủng bố, cú xông lên này, tựa như trăm vạn đại sơn cùng nhau nghiền ép về phía Diệp Quan, khí thế ép người
ở nơi xa, Diệp Quan không lùi mà tiến tới, chân phải đột nhiên giẫm một cái, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang vọt tới
kiếm khí như dòng lũ lao nhanh, không hề yếu hơn khí tức của Hồng Tông! !
Hai người vừa mới tiếp xúc, một cỗ lực lượng sóng xung kích đáng sợ chính là đột nhiên bộc phát ra, nhưng vào lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra, một cỗ lực lượng cường đại khác đột nhiên xuất hiện ở trong sân, tiếp đó trong nháy mắt bao phủ chỗ khu vực của Diệp Quan
Ầm ầm! !
Vô số kiếm quang vỡ nát, cả người Diệp Quan liên tục lùi lại, vừa lui chính là hơn mười vạn trượng, vừa dừng lại một cái, thân thể hắn trực tiếp nứt ra, máu tươi bắn tung tóe!
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa, người xuất thủ chính là vị Phật Tôn kia!
Hồng Tông nhìn thấy Phật Tôn đột nhiên ra tay, lông mày lập tức nhíu lại, đang muốn nói chuyện, Phật Tôn lạnh như băng nói:
- Cùng với kẻ khinh nhờn, nói cái gì đơn đả độc đấu? ? Liền lấy nhiều khi ít!
Bạn cần đăng nhập để bình luận